CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:17:38
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lê xong, gật gật đầu: “Vậy cũng ít việc, mà đều là việc liên quan đến bá tánh, Việt Lang, lúc nào cũng cần nhớ rõ, vốn cũng là nhà quê, nên giống lời kịch hát, cái gì Tam nhâm thanh tri phủ, Thập vạn tuyết hoa ngân* a!”

*Tam nhâm thanh tri phủ, Thập vạn tuyết hoa ngân: một viên tri phủ thanh liêm nhậm chức 3 năm, cũng 10 vạn ngân lượng.

Thẩm Việt : “Nhận phu nhân dạy bảo, vi phu nhớ kỹ. Phu nhân thật đúng là hiền huệ, xem cưới bảo vật gì đây.”

Chu Lê đáp lời , hưởng thụ lực đạo lau tóc, tóc đen kéo kéo, da đầu căng, nàng nghĩ, mới là bảo vật của nàng.

Mấy ngày kế tiếp, Thẩm Việt đều bận đến khuya mới trở về, lẽ thật sự còn tồn động quá nhiều chuyện. Cứ như thế qua hết nửa tháng, Thẩm Việt rốt cuộc còn việc vội, đến hoàng hôn là thể về nhà.

Khi trở về, đồ ăn mới mang lên bàn.

Hắn đến bàn, một vòng thức ăn bàn, bụng nhất thời cố gắng kêu lên hai tiếng: “Đây đều là phu nhân ?”

Chu Lê đang ở một bên chia đũa: “ , gần đây luôn sớm về trễ, lâu ăn cơm nấu .”

Thẩm Việt trả lời nàng, hai mắt yên lặng thức ăn bàn, cầm lấy đôi đũa trong tầm tay, kẹp một cái bánh nhân thịt lên ăn.

“Chàng ăn từ từ.” Chu Lê thấy bộ dáng ăn ngấu nghiến, khuyên nhủ.

“Ừm, vẫn là phu nhân cái gì ăn cũng ngon.” Khi chuyện, một cái bánh bột ngô ăn xong, gắp khối thịt kho, ăn trong miệng, dư vị vô cùng ngon, vẫn là hương vị ban đầu, thể tưởng tượng hơn một năm ăn.

Ngưu thị thấy bộ dạng tham ăn tiền đồ của nhi tử, lắc đầu.

Chu Lê phát giác, từ khi thành , nàng giống như quen Thẩm Việt một nữa. Lúc nàng cũng Thẩm Việt tham ăn như .

“Đầu bếp nha môn chẳng lẽ nấu ăn hợp khẩu vị của Thẩm đại nhân chúng ?” Chu Lê vui đùa .

Thẩm Việt lắc đầu: “Còn kém phu nhân xa, chỉ tới mì sợi sáng nay thôi, rõ ràng bỏ nhiều gia vị như , nhưng cũng bao nhiêu hứng thú.”

Chu Lê kinh ngạc : “Mọi sáng sớm đều ăn mì sợi? Ta còn tưởng rằng đường đường là một tri phủ, sẽ một bếp riêng nấu ăn cho chứ.”

“Lúc mới nhậm chức, đúng là sẽ nấu cơm riêng cho , nhưng mà, các đại nhân khác cùng các sai dịch đều ăn cơm ở nhà ăn, chỉ đặc thù, thực sự , nên bỏ chế độ , dùng cơm cùng bọn luôn.”

“Vậy các ngươi ăn cái gì?” Chu Lê tùy ý hỏi.

Thẩm Việt: “Sáng sớm đều là bánh bao cùng cháo, đôi khi là mì sợi, cơm trưa đều là ba món ăn một món canh. Tóm đều ngon bằng phu nhân nấu. Nhìn gần đây gầy hơn ?”

Chu Lê đánh giá một phen, chứ, hình như là gầy hơn một chút.

Ngày hôm Thẩm Việt nghỉ tắm gội ở nhà, Chu Lê rảnh rỗi việc gì, nghĩ ngày hôm qua Thẩm Việt than khổ gần đây gầy hơn , nên đến nhà bếp trong phủ.

Đi trong nhà bếp, quanh một vòng, thấy thớt để một khối thịt bò to mới mua, trong đầu nàng chợt lóe, trong lòng tức khắc chủ ý.

Cắt thịt bò, nấm hương thành sợi, chuẩn vỏ quế, hồi hương cùng tất cả nguyên liệu, rang đậu phộng chảo nóng, chờ vỏ ngoài đậu phộng chuyển vàng, vớt lên, bỏ vỏ, nghiền thành mảnh vụn.

Xong công tác chuẩn , Chu Lê bỏ dầu hạt cải nồi. Dầu nóng cho các gia vị chuẩn sẵn , chờ dậy mùi, vớt gia vị , cho sợi nấm hương , xào sợi nấm hương đến ngã vàng vớt , thả sợi thịt bò dầu, xào đến khi đổi màu, vớt .

Dầu còn trong nổi, để tương hột, ớt khô, dùng cái muỗng nhẹ nhàng quấy, chờ khi dầu trong nồi từ từ biến thành màu ớt hồng tươi sáng, bỏ sợi thịt bò và sợi nấm hương xào đó .

Chu Lê dùng muỗng quấy, thưởng thức dầu đang sôi sùng sục trong nồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-159.html.]

Mọi việc ở nhà bếp, bởi vì Chu Lê cần bọn họ hỗ trợ, nên mỗi đều đang bận rộn việc của , bổ củi thì bổ củi, quét rác thì quét rác, ai ngờ, bên chỗ Chu Lê thật sự quá thơm, bọn họ buông việc trong tay, hẹn mà nháo nhào cùng nhích gần.

Có một bà tử hỏi: “Phu nhân, đang nấu gì ? Thơm quá.” Nói, tiếng nuốt nước miếng vô cùng rõ ràng.

Chu Lê : “Thịt bò xào nấm hương a.”

Bà tử: “Tay nghề phu nhân thật quá, Vương đầu bếp cũng thịt bò xào nấm hương, nhưng hương vị .”

Chu Lê một vòng chung quanh, tròng mắt một đám đều sắp nhảy trong nồi.

Chu Lê : “Chờ lát nữa xong, cùng nếm thử xem.”

Mọi tự nhiên vui sướng thôi.

Nấu một lúc, Chu Lê vớt một chút thịt bò lên , cảm thấy , bỏ một ít hạt mè, hạt mè trộn lẫn dầu nóng, mùi hương lập tức tỏa bốn phía.

Ít lâu , Chu Lê cầm đến một chậu gốm lớn như chậu rửa mặt tới, vớt thịt bò xào nấm hương nấu xong .

Mọi thịt bò đỏ rực cả một chậu lớn, nước miếng đều sắp chảy .

Chu Lê cầm đến một cái đĩa nhỏ, múc cho bọn họ một đĩa nhỏ.

Mới nấu xong, còn nóng, nhưng hương vị thật sự mê , đều sốt ruột ăn, lập tức ngừng thổi, mới nguội một chút, lập tức đưa trong miệng.

Thịt bò xào nấm hương đưa miệng, cắn một miếng thịt, mềm mại đủ vị mười phần, đó là mấy miếng vụn đậu phộng, nấm hương mềm mại mùi thơm ngào ngạt, còn hạt mè thơm phức…… Hết thảy đều quy về một vị cay nồng sảng khoái, quả thực là mỹ vị.

Mọi sôi nổi tán thưởng.

“Tay nghề của phu nhân, nếu mở tiệm ăn, bảo đảm buôn bán đắt như tôm tươi.”

Chu Lê : “Nào khoa trương như .”

“Thật đó, nay từng ăn qua món thịt bò xào nấm hương ngon như !” Một bà tử .

Chu Lê cũng múc một ít lên nếm thử, hương vị đích xác tệ. mà nàng dám ăn nhiều, hiện tại nàng đang cho hài tử b.ú sữa, nếu ăn quá cay, sợ hài tử sẽ nóng trong .

Chờ thịt bò nguội bớt, nàng gọi lấy năm cái bình sứ nhỏ, bỏ thịt , đó dùng khay bưng trở chính phòng.

Giờ phút Thẩm Việt đang ở trong phòng sách, Chu Lê đến, liền cuốn theo mùi hương bay thở .

“Thơm quá a, phu nhân đây là cái gì?”

Chu Lê đặt khay lên bàn, cầm lấy một bình sứ, mở : “Chàng nếm thử hương vị như thế nào?”

Thẩm Việt dùng muỗng nhỏ múc một chút nếm thử, đôi mắt lập tức liền sáng ngời: “Ừm, ăn ngon.”

“Ăn ngon thì , mấy cái , đều là cho , khi đến nha môn mang một bình theo, kẹp bánh bao, hoặc là ăn với mì, hoặc ăn cùng cơm, đều thể.”

Thẩm Việt thịt bò nấu nấm hương tràn đầy năm bình, về phía Chu Lê, trong lúc nhất thời trong lòng ấm áp. Kéo Chu Lê tới đùi: “Phu nhân thật .”

Nói xong, mắt thấy sắp hôn xuống.

Bỗng nhiên, một hộ vệ ở ngoài cửa bẩm báo: “Đại nhân, đến bái phỏng đại nhân.”

Loading...