CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:22:46
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Lê từng nghĩ tới, Thẩm Việt cư nhiên gánh vác luôn việc trang trí cửa hàng. Hơn nữa tất cả đều dựa theo ý tưởng của nàng.
“Chàng bắt đầu trang trí cửa hàng từ khi nào a? Ngày thường ở phủ nha rảnh rỗi ?” Chu Lê kéo cánh tay Thẩm Việt, đường phố.
“Cũng lúc nào cũng đều , chỉ là mỗi khi hạ chức ngang qua mới một chút. Hôm nay là ngày trang trí cuối cùng, nhờ mấy Đồng Tri đại nhân hỗ trợ phủ nha, đến cửa hàng.”
“Vậy còn về phủ nha ?” Chu Lê ngẩng đầu .
“Đương nhiên.”
Chu Lê mắt cong cong: “Ta đưa về.”
Thẩm Việt cự tuyệt, hai theo hướng về phủ nha.
Chu Lê đưa đến cửa phủ nha, thấy sai dịch ở cửa nghiêm nghị thẳng, như cây tùng thẳng tắp, môn đình cao ngất, Chu Lê thấy , chỉ đưa Thẩm Việt đến bên cạnh tượng sư tử đá liền tạm biệt rời .
Thẩm Việt thấy nàng xa, mới xoay lên thềm đá, đến mặt sai dịch giữ cửa, phân phó: “Đi tìm , theo phu nhân hồi phủ từ xa, đừng quấy rầy.”
dịch Thẩm Việt một cái mới phản ứng , đại nhân là tìm đưa phu nhân về nhà đây mà, vội vàng lĩnh mệnh .
Nếu chuyện trang trí Thẩm Việt giúp nàng , nàng sẽ một lòng ở nhà nước gia vị món hầm. Nàng nghiên cứu vài loại khẩu vị, cay xé, cay, thậm chí còn mùi vị đường dấm. Tăng độ phù hợp khẩu vị của nhiều lên mức cao nhất.
Mắt thấy sắp tháng chạp, ly đĩa chén đũa chuẩn thỏa đáng, nhờ Thẩm Việt thu xếp mướn mấy tiểu nhị bên ngoài, bếp nàng tính mời khác, kêu mấy đầu bếp sẵn ở Thẩm trạch phiên qua trông coi, tiền công mỗi tháng ngoại trừ một phần tiền trong phủ, tính thêm một phần cho bọn , tất nhiên đều vô cùng vui mừng.
Từ bọn họ chỉ hầu hạ cho từng đời chủ tử đến đây nhậm chức, những chủ tử đó nào coi trọng bọn họ, cả nhà Thẩm đại nhân chẳng những tâm tư xem thường bọn họ, ngược còn cho bọn họ cơ hội kiếm thêm thu nhập.
Bọn họ hy vọng Thẩm đại nhân Thẩm phu nhân thể cả đời ở tại Thẩm trạch, tất cả bọn họ sẽ đem hết lực việc để báo đáp.
Chu Lê ngược cũng cảm thấy cái gì, chỉ nghĩ mời bên ngoài, còn dạy lưu trình nấu món hầm, trực tiếp dùng nhà bếp cần phiền toái như , còn thể cho bọn họ cơ hội kiếm thêm tiền.
Hết thảy chuẩn thỏa đáng, ngày mùng một tháng chạp, quán cơm món hầm của A Lê đúng hạn khai trương.
Món hầm tính lưu hành rộng rãi ở vùng Khánh Châu, nhưng đại đa vẫn từng qua, chỉ là từng ăn tới, hiện giờ ở vị trí đặc biệt dễ thấy như đường chính một quán cơm món hầm, thật khiến khác chú ý.
Đặc biệt là từ trong quán bay mùi vị cay nồng sảng khoái, khiến bá tánh ngang qua nước miếng chảy ròng ròng.
Ngày đầu tiên khai trương, Chu Lê cho dán bố cáo giảm
giá ở cửa, ngang qua ngửi mùi vị , thấy rẻ như , tựa hồ còn rẻ hơn so với tự ở nhà một bữa ăn, liền lượt tiệm dùng cơm.
Một ngày trôi qua, tới ban đêm, Chu Lê bắt đầu chong đèn đếm bạc.
Bạc tràn đầy một cái tráp nhỏ, Chu Lê đếm non nửa canh giờ.
Thẩm Việt thấy nàng đèn hết sức chăm chú, đôi mắt như hạt châu dính lên tráp, buồn lắc đầu, qua ôm lấy nàng từ lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-162.html.]
“Đếm xong ?”
“Ừm, thể ngờ ngày đầu tiên cư nhiên tới ba trăm lượng! Ai nha, cảm giác sắp phát tài !” Trong âm thanh Chu Lê đều lộ niềm vui sướng khó thể ức chế.
Thanh âm Thẩm Việt ôn nhu: “Nhìn nha, nàng vẫn là tiểu tham tiền. Vi phu tiền xuất lực giúp nàng trang trí, nàng xem, báo đáp vi phu thế nào đây?”
Khi Thẩm Việt chuyện môi dựa sát bên tai nàng, nóng đảo quanh vành tai, khiến nàng ngứa ngáy vô cùng.
Chu Lê nghiêng đầu tránh , thuận tiện còn duỗi tay đẩy : “Chàng ngủ , đếm một chút, còn ghi chép sổ sách nữa.” Nói, tay cũng ngừng, bàn tính khảy đến va chạm lạch cạch.
Thẩm Việt đẩy đến một bên, tức khắc những thứ màu đỏ kiều diễm trong đầu tan thành mây khói. Hắn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, giống như gì thể quấy nhiễu nàng, mím môi.
Sao cảm giác vác đá nện chân . Tức phụ giống như thích buôn bán còn hơn thích .
Chu Lê mới chú ý tới ánh mắt ai oán của Thẩm Việt , ngón tay ngọc nhỏ dài linh hoạt di chuyển bàn tính, khi thì cầm lấy bút hai ba dòng sổ sách, bộ trong phòng phảng phất như chỉ một nàng.
Chờ nàng tính xong bạc, khi lười nhác vươn vai đầu chuẩn chuyện với Thẩm Việt, thấy Thẩm Việt ở giường nhúc nhích.
Hai chân đặt mép giường, giày cũng cởi.
Nàng qua , ngủ mất .
Hiện giờ thời tiết lạnh, cởi xiêm y ngủ ? Đành đánh thức dậy.
Thẩm Việt đẩy tỉnh, duỗi tay xoa xoa đôi mắt, thấy Chu Lê bên cạnh mép giường: “Tính xong ?”
Chu Lê: “Ừm, tính xong , cởi xiêm y hẳn ngủ tiếp, coi chừng cảm lạnh.”
Thẩm Việt nga một tiếng, bắt đầu cởi xiêm y: “Nàng đấy, mấy khoản ngày mai tính cũng , một hai cứ tính xong trong đêm nay.”
Chu Lê cũng bắt đầu cởi xiêm y: “Còn do bán ngày đầu tiên , khẩn trương hưng phấn.”
Thẩm Việt cởi xong xiêm y trong ổ chăn, trong lúc nhất thời còn buồn ngủ, Chu Lê một trung y màu trắng nhảy lên giường, xiêm y cởi lạnh quá sức, nàng run run: “Thật lạnh quá .”
Thẩm Việt xốc chăn lên cho nàng, Chu Lê tự nhiên chui trong lòng n.g.ự.c , ở phía chút lâu, tay chân lạnh lẽo. Chu Lê chút khách khí nhét tay trong trung y n.g.ự.c Thẩm Việt, đặt chân lên đùi ấm áp của , khiến cho Thẩm Việt giật cả .
“Nàng đang tìm lò sưởi .” Thẩm Việt ôm chặt , .
Chu Lê đương nhiên : “ , nếu nấu bình nước nóng quá phiền phức, nơi nào cần tìm tướng công.”
Thẩm Việt ngửi dầu bôi tóc hương hoa hồng tóc nàng : “Ta còn một chỗ càng ấm áp hơn, nàng sưởi ấm ?”
Vừa , kéo một bàn tay Chu Lê về phía chỗ .
Tuy ôm ngủ lâu, nhưng những thời điểm như , Chu Lê vẫn nhịn hổ: “Chàng……” Lập tức rút tay .
Thẩm Việt ấn tay nàng trở về: “Ta là một nam tử bình thường, kiều thê trong ngực, thể bình tĩnh yên, trong lòng loạn .”