CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-12-30 08:03:32
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nàng chống nạnh tức giận trong chốc lát, đột nhiên duỗi tay túm áo kéo xuống, lộ hai nửa màn thầu lớn, ở giữa còn một khe rãnh hẹp

Nàng hắng hắng giọng, thét to: “Đậu hoa sương sáo tái* Tây Thi đây, chỉ cần một văn tiền một chén, tiện nghi ăn ngon, mau tới mua nha!” Trong thanh âm còn mang theo một tia điệu ý chỉ nam nhân mới hiểu

*tái: hai, nữa = Tây Thi Hai.

Lời , quả nhiên hấp dẫn ít xem nàng, nàng mừng thầm mà ưỡn ưỡn ngực, tiếp tục rao hàng.

Nhóm hán tử đang ăn thạch đậu ở sạp Chu Lê đột nhiên ngây ngẩn cả , bên chính là xuân sắc ghẹo nha! Chẳng qua, chỉ là béo, còn đen

Gặp một phụ nhân đang mua đậu hoa chỗ Chu Lê, liếc mắt Ngô nương tử một cái, nhạo : “Tái Tây Thi? Mệt nàng còn dám như . A Lê, ngươi Ngô nương tử cố ý , nàng rõ tên hiệu ngươi gọi đậu hoa Tây Thi.”

Chu Lê tưới xong gia vị đưa cho phụ nhân, , đáp lời nàng

Bên thực mau cũng ít vây quanh mua đồ, đại bộ phận là công nhân dọn thuyền hàng bờ sông. Đều là một hán tử "thật thà", màn thầu trắng lớn xem miễn phí, cho dù đầu óc bọn họ qua, nhưng cũng qua.

Tuy rằng trong lòng Chu Lê cũng một chút cao hứng, nhưng nàng lười so đo cùng Ngô nương tử, cứ để tùy ý nàng .

nào hiểu , ngày hôm khi bày quán, Ngô nương tử chiếm vị trí của nàng ngày hôm qua

Ngô nương tử ưỡn ưỡn màn thầu trắng lớn, mặt Chu Lê biểu tình đang đẩy xe, : “Chu , ngày hôm qua ngượng ngùng a, chiếm vị trí thường ngày của ngươi, hôm nay ở chỗ , vị trí vẫn là nhường cho ngươi .”

Lúc đầu Chu Lê hiểu ý nàng lắm, nhưng khi thấy phía nàng là cây Hoàng Giác, đột nhiên hiểu ngay. Nơi là bóng cây, mát mẻ.

Chu Lê lời nào với nàng, hãy còn đẩy xe đẩy tay đến vị trí nàng bán đậu hoa thường ngày. Dù nàng dù của Yêu gia gia cho, bán chỗ nào cũng giống .

Nào ngờ nàng mới chống dù lên, Ngô nương tử ba bước run vai, năm bước uốn éo hông tới bên cạnh nàng.

“Chu , dù của ngươi là ở a?”

Chu Lê thực chuyện với nàng, nhưng chạy đến mặt , nàng đành mặn nhạt đáp: “Yêu gia gia bên cạnh nhà cho.”

Đáp án tựa hồ sớm trong dự kiến của Ngô nương tử, một chút cũng giật : “Nga? Vậy là do nhà Thẩm tú tài cho?”

Nhắc tới Thẩm Việt, Chu Lê mới ngước mắt liếc nàng một cái, nhưng thấy nàng tươi cổ quái, khỏi chau mày, cường điệu : “Là Yêu gia gia của cho.”

Ngô nương tử : “Phải ? Ta thấy quan hệ hai nhà các ngươi cũng tồi , bên đưa dù cho ngươi, ngươi liền đưa thịt khô xào qua, cái kêu là gì nhở? Có qua ?”

Chu Lê kinh ngạc nàng, đột nhiên nhớ tới buổi trưa ngày hôm , nàng ở cửa nhà Thẩm Việt gặp hai thôn dân , trong đó một nữ tử hỏi chuyện nàng, đúng là ruột của Ngô nương tử

Chu Lê đếm xỉa đến nàng , thấy tới mua đậu hoa, liền vội vàng tiếp đón khách nhân

Ngô nương tử vẫn tại chỗ chờ khách nhân , tiếp tục : “Ta mấy ngày gần đây bà bà nhà ngươi cùng nhà Thẩm tú tài đều thị trấn bên cạnh thăm , hai các ngươi đều ở nhà một ?”

Chu Lê : “Ta thì ở nhà một , còn tam thúc thì .”

Ngô nương tử cảm thấy nàng đang giả ngu, : “Thẩm tú tài dáng vẻ đường đường, sách, khí độ , cũng là mấy tên nông dân thể so sánh . Ta dạy học ở thư viện trấn , Lý viên ngoại ở thành Tây tựa hồ cố ý đem khuê nữ nhà đính hôn cho .”

Chu Lê lấy giẻ lau lau vách thùng đậu hoa, im miệng

“Lý cô nương thấy, là tiểu thư khuê các, cửa dạo phố đều là kiệu, nay từng phơi nắng, khuôn mặt , trắng như trứng gà lột, đôi tay a, so với bông còn mềm hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-17.html.]

Chu Lê nắm khăn tay thật chặt.

“Vẫn là cô nương như mới xứng đôi với tú tài, tú tài nếu trúng cử, chính là quan, chúng đám phụ nhân hương dã, cũng chỉ thể từ xa……”

Loảng xoảng ——

Câu chuyện của Ngô nương tử âm thanh thình lình vang lên đứt đoạn, nàng về phía Chu Lê, mang theo tức giận : “Ngươi cái gì?”

Thì là Chu Lê đem muỗng gỗ múc đậu hoa, dùng sức quăng lên xe đẩy tay

Thấy Chu Lê tiếp, nhưng sắc mặt nhu hòa giống lúc , Ngô nương tử lạnh một tiếng: “Ta ngươi, ngươi tức giận cái gì? Như thế nào? Một quả phụ như ngươi còn tái giá ?”

Chu Lê lạnh lùng : “Ta tái giá cũng cần tỷ nhọc lòng.”

Ánh mắt Ngô nương tử mang ghét bỏ đánh giá Chu một phen: “Chặc chặc, Chu hoa dung nguyệt mạo như thế, đêm tân hôn đầu tiên trượng phu c.h.ế.t mất, mấy năm nay cô độc . Ta a, năm đó nam nhân ngươi vẫn là c.h.ế.t của ngươi, khi c.h.ế.t còn ở bên trong ngươi? Có thế ?”

Phụ nhân hương dã một khi tức lên, dám

Chỉ là như , Chu Lê còn thể nhịn , tức khắc tức giận đến hai mắt đều nhiễm hồng: “Ngươi! Ngươi đừng quá đáng!”

Ngô nương tử a một tiếng: “Nhìn ngươi , chỉ tò mò hỏi một chút, ngươi trả lời thì thôi , ngươi hung dữ gì?”

“Chúng tới bờ sông là để ăn buôn bán, ngươi bán của ngươi, bán của , chúng nước sông phạm nước giếng, ngươi vẫn nên về sạp của , buôn bán.” Chu Lê lạnh mặt .

Ngô nương tử bộ dáng cho dù cơn thịnh nộ cũng vẫn thanh cao của nàng cho khó chịu, ở nông thôn phụ nhân nào giống như nàng, mặc dù tức giận cũng từng lộ một chút dữ tợn khuôn mặt.

Trái chính , tựa hồ càng thêm dung tục

“Ngươi bộ dáng cho ai xem, một quả phụ dốt đặc cán mai, Thẩm tú tài mới sẽ coi trọng ngươi!”

“Ngươi!” Chu Lê tức giận đến duỗi tay chỉ thẳng nàng, hận thể ném cái muỗng qua phía nàng

Chính lúc , phía truyền đến tiếng một nam tử : “A Lê, múc cho một chén thạch đậu.”

Chu Lê xoay , là Vương Hứa.

Vương Hứa tới, trong mắt mang theo hàn ý qua Ngô nương tử, mới Chu Lê : “Cho nhiều cay”

Chu Lê đồng ý, hề Ngô nương tử, chuẩn thức ăn

Ngô nương tử vẫn , ánh mắt băn khoăn Vương Hứa cùng Chu Lê, đột nhiên tiếng: “Vương thợ mộc, ngươi đang giúp Chu Lê?”

Không ai để ý nàng.

Một nàng thật đến vui vẻ: “Ngô —— chứ, hai ngươi xứng đôi nha, một goá vợ, một góa chồng”

Chu Lê cùng Vương Hứa sửng sốt, theo bản năng liếc , nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Chính lúc , phía truyền đến âm thanh: “Vương đại ca, thì ngươi ở đây, ngươi tìm.”

Loading...