Chu Lê thuê cửa hàng mặt tiền xong, vội vã tu sửa, chờ đến khi Lý thị trở về, cùng bà một tiếng, bà chấp nhận, nàng mới bắt đầu nghĩ đến chuyện tu sửa cửa hàng
Vừa lúc chiều nay Lý thị trở về, Vương Hứa liền tới. Đỡ cho nàng về Chu gia thôn tìm
Vương Hứa cao hứng phấn chấn hỏi Chu Lê: "A Lê, như thế nào? Hôm nay dẫn xem cửa hàng mặt tiền của nhị thẩm ?"
Chu Lê thấy ngượng ngùng, lúng túng : "Đa tạ Vương đại ca, , thuê cửa hàng !"
Nụ của Vương Hứa ngưng ngưng: "A? Thuê ? Thuê chỗ nào?"
Chu Lê : "Thuê chỗ tim đường ở trấn . Ta đang nghĩ tới tìm Vương đại ca nhờ hỗ trợ tu sửa cửa hàng đây."
Ý Vương Hứa chuyển rõ hơn: "Được a! Chốt! Thời điểm nào bắt đầu? Gần đây đều rảnh rỗi."
Chu Lê thấy đồng ý , bởi vì thuê cửa hiệu mặt tiền nhà nhị thẩm bọn họ mà mất hứng, lúc mới yên tâm: "Nếu ngày mai bắt đầu ? Sáng mai đến cửa thôn, dẫn ."
Vương Hứa gật đầu: "Ừm, , sáng mai đầu giờ Thìn liền đến cửa thôn chờ ."
Thẩm Việt hết giờ dạy học về nhà, đến cửa nhà, liền thấy bên cạnh tiếng nam tử cái gì mà cửa thôn cái gì mà
chờ, dời ánh mắt cửa viện đang mở rộng ở bên cạnh trong một cái chớp mắt, ngay đó thu hồi, cửa nhà.
Lý thị một chuyến về nhà đẻ, mang theo ít hàng khô trở về, cái gì mà táo khô hạch đào hạt mè đậu phộng, vài túi. Thu dọn mấy thứ một chút từ trong phòng , liền thấy Vương Hứa.
Giờ phút Chu Lê đưa lưng về phía bà, mặt Vương Hứa hướng về phía bà, Lý thị liếc mắt một cái liền thấy nam tử trong ráng chiều lúc hoàng hôn, mắt tỏa sáng về phía A Lê
Vương Hứa thấy bà tới, chào hỏi cùng bà, tiếp tục cùng chuyện với Chu Lê.
Lý thị liền mái hiên cầm quạt hương bồ quạt gió hóng mát, chỉ là ánh mắt ngừng đánh giá Vương Hứa
Người mặc áo ngắn vải thô, quần áo tựa hồ quá , vặn che , phác họa đường cong cơ bắp bất phàm vai cánh tay cùng ngực. Màu da là màu tiểu mạch sắc, đôi mắt như mắt phượng, ước chừng cao tám thước*, ở Chu Lê, cho Chu Lê càng thêm nhỏ xinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-29.html.]
*1 thước = 0.33m, 8 thước = 2.64m, nên tui nghĩ bà thím đang dùng phép quá, tức là ông họ Vương là cao ????
Phảng phất như Chu Lê mới tới n.g.ự.c
Lý thị về phía Chu Lê, tóc mây đen nhánh, dáng lả lướt, khuôn mặt càng là mười dặm tám thôn cũng ít . Mấu chốt là, nàng còn trẻ.
Chờ Vương Hứa , Chu Lê nhà bếp cơm chiều, Lý thị liền phe phẩy quạt hương bồ theo qua, ở cạnh cửa nhà bếp Chu Lê bận rộn.
Chu Lê cơm chiều hôm nay mì rau xanh ăn, đang còn nhồi bột
Lý thị động tác lưu loát sạch sẽ của nàng trong chốc lát, thuận miệng : "A Lê, về nhà đẻ, con dâu của một thím cùng thôn với nhà đẻ bên , thủ tiết nhiều năm, năm nay cũng tái giá, thấy khá ."
Tay nhồi bột của Chu Lê dừng , về phía Lý thị: "Nương?"
Lý thị mới : "A Lê, con còn trẻ, tình huống giống con ở trong thôn chúng thiếu, tái giá cũng bình thường, con từng nghĩ tới ?"
Chu Lê lập tức phủ định: "Con nghĩ tới, con chỉ sống cùng nương cả đời." Quả phụ tái giá, thể bình thường chứ? Mấy tái giá trong thôn, nào từng mấy bà ba hoa qua ở cửa thôn
Lý thị : "Nha đầu ngốc, lúc bất quá cũng chỉ cưới con cửa xung hỉ, con hà tất......"
Chu Lê chạy đến bên cạnh bà, ôm chặt bà: "Nương, hôm nay thấy Vương đại ca tới tìm con, hiểu lầm cái gì ? A Lê thật sự tâm tư tái giá. Mấy ngày ở nhà, con cũng tiếp xúc với nam tử nào."
Khi lời , Chu Lê thầm nghĩ, tam thúc là trưởng bối tính nam tử......
Lý thị mềm lòng như quả hồng chín, duỗi tay vỗ lưng nàng: "Ngốc A Lê, nương thật, nếu con tái giá, ngày nương chính là nương nhà đẻ của con."
A Lê lên: "Nương, ngần năm, con sớm xem là ruột. Con tái giá nữa, A Lê cảm thấy ý nghĩa gì, gả đến nhà khác cái gì ? Đơn giản là qua hầu hạ nam nhân, A Lê ."
Lý thị lập tức hiểu , bà trong lòng A Lê bóng ma với cái gọi là "Hầu hạ nam nhân", rốt cuộc năm đó, nhi tử cố gắng của bà, c.h.ế.t ở nàng.
Đối với một tiểu cô nương mà , đích xác thật là đáng sợ. Nàng hưởng thụ qua vui sướng của hai , mà càng nhiều sợ hãi hơn