CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 36

Cập nhật lúc: 2024-12-31 03:16:31
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lê kinh ngạc ngẩng đầu, một đôi mắt hạnh ửng đỏ đ.â.m thẳng mắt Thẩm Việt, nam tử nào đó đầu nóng lên, theo bản năng nâng ống tay áo lên lau lau khóe mắt nàng

giây lát , hai đều sửng sốt. Nam tử giật thu hồi tay.

“Tam thúc, thúc thành là mua đồ gì ?” Vì tránh cho hai hổ, Chu Lê vội tìm đề tài chuyển hướng. Dư quang liếc liếc nơi khác trong rừng cây, chỉ mong quen nào thấy mới đỡ. Nếu bọn họ thật là miệng cũng rõ.

“Ta mua chút giấy và bút mực.” Thẩm Việt cũng phát hiện hành vi của đường đột, mở miệng giải thích, cho dù mở miệng cũng giải thích thế nào. Rốt cuộc hành vi , cũng

“Vậy chúng cùng đường, văn phòng tứ bảo ở chợ phía tây, vài thứ mua ở chợ phía đông, hai hướng khác .” Chu Lê nghĩ, lúc thành cũng chia đường

“Hả? Không chung đường?” Thẩm Việt dừng một chút, , “Ta cũng chợ phía Đông, Ngư nương nhờ mua giúp nàng cây trâm trở về.”

Chu Lê , cái gì nữa.

Hai gần một canh giờ mới huyện thành. Chu Lê đầu tới, cái gì cũng mới mẻ, bao lâu liền quên vụ ở rừng cây

Nơi quả nhiên náo nhiệt hơn Cam Thủy trấn của bọn họ nhiều, cửa hàng dọc phố cũng càng nhiều, đồ bán cũng càng phong phú, đường đường càng là chen vai sát cánh.

“Tam thúc, bên một cái y quán, chúng mua chút thuốc .”

“Ờ”

Hai cùng trong y quán, nhờ đại phu hỗ trợ vết thương đầu Thẩm Việt, đại phu vấn đề lớn, miệng vết thương cũng sâu, bôi thuốc bột, một nữa băng bó một chút, Chu Lê rốt cuộc cũng yên tâm

Hai từ y quán ngoài, lập tức về chợ phía đông bên

Vừa đến cửa chợ phía đông, liền thấy một nhà bán trang sức khá lớn, Chu Lê chỉ cửa hàng : “Tam thúc, nơi đó bán cây trâm.”

Thẩm Việt nơi nào mua cây trâm nào, bất quá chỉ là món đồ chợt nhớ bán ở chợ phía Đông thôi

lời khỏi miệng, diễn thì dù cũng diễn trọn bộ.

“Được, chúng xem.”

Hai trong tiệm, liền tiểu nhị đón, tiểu nhị mắt sắc, liếc mắt một cái liền nhận Chu Lê là cô nương, hì hì : “Nhị vị mua cái gì?”

Thẩm Việt : “Cây trâm.”

Tiểu nhị lập tức dẫn bọn họ đến quầy bày cây trâm: “Tiểu nương tử xem, món ý ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-36.html.]

Chu Lê kinh ngạc, tiểu nhị, chỉ thấy bộ dạng tiểu nhị như định liệu , ngay đó đỏ mặt: “Ngươi ……”

Tiểu nhị tự tin : “Tiểu nương tử thiên sinh lệ chất, màu da trắng nõn, hình dáng nhu mỹ, cho dù mặc nam trang, cũng giấu gương mặt hoa phù dung , ở tại tiệm ngây mười năm, chút bản lĩnh nhận thức vẫn chứ”

Chu Lê dám , dời ánh mắt từng hàng cây trâm bày trong ngăn tủ

Nhìn những cây trâm vàng thủ công tinh xảo khéo léo đó, cực kỳ hâm mộ thôi, nàng từng mang qua trăm vàng trâm bạc gì, nàng chỉ hai cây trâm gỗ

Mấy thứ hẳn là quý giá!

“Mấy cái bán thế nào a?” Nàng khỏi hỏi.

Tiểu nhị lời giải đáp: “Hàng thứ nhất mỗi cây 300 văn, hàng thứ hai mỗi cây 500 văn, hàng thứ ba mỗi cây một lượng bạc.”

Khi tiểu nhị đang , nàng lơ đãng cầm lấy một cây trâm ở hàng thứ ba, mà khi một lượng một cây, chợt thả trở về.

Thẩm Việt cây trâm , trâm bằng bạc, đầu trâm khắc một bó hoa lê tinh mỹ, phía rũ hai dây tua rua, tua rua gắn 2 viên Ngọc Lê trắng lớn nhỏ khác

Sát nghĩa với tên nàng cỡ nào, A Lê.

Thẩm Việt duỗi tay, cầm lấy trâm hoa lê , hỏi Chu Lê: “Ngươi cảm thấy cái ?”

Chu Lê nghĩ, ước chừng lấy tham khảo:

“Ừm, , mua trở về nhất định Ngư nương thích.”

Thẩm Việt nhấp môi lên tiếng, cầm cây trâm ngẩng đầu lên, động tác thập phần tự nhiên gắn cây trâm lên búi tóc của Chu Lê

Chu Lê ngốc lăng, Thẩm Việt vội rút về tay, như việc gì quan sát một chút, : “Đích xác .”

Chu Lê nghĩ, chắc đang nhờ mang thử một chút.

Tiểu nhị bên cạnh : “Nhị vị cũng tinh mắt thật, đây là hàng mới đến của tiệm chúng , tên gọi tâm hoa nộ phóng, là lễ vật đính ước nhất nam tử đưa cho nữ tử. Các ngươi hai viên ngọc lê , giống như hai tấm lòng thuần khiết chạm .”

Hai liếc , tiếp theo giật thu hồi tầm mắt.

Chu Lê vội vàng giải thích: “Lão bản ngươi hiểu lầm, chúng ……”

“Khụ ——”

Thẩm Việt bỗng nhiên khụ một tiếng, đánh gãy lời Chu Lê .

Loading...