Thẩm Việt nghĩ, vốn dĩ hổ thẹn với nàng, hiện giờ rõ nàng khó xử, còn tay tương trợ, thật sự xứng đạo quân tử
Sư gia huyện nha là sư khi ngoài cầu học quen , mang theo bạc nhờ hỗ trợ, hẳn là thành vấn đề.
Thẩm Việt tìm sư , theo sư ăn thịt uống rượu cùng mấy quan gia trong nha môn một đêm, ói bảy tám , cuối cùng lấy công văn xin buôn bán đóng dấu đỏ trong tay
Đợi đến ngày hôm mang công văn cưỡi ngựa về Cam Thủy trấn, nửa đường gặp mưa to. Hắn sợ công văn thật vất vả mới đang cất trong lòng n.g.ự.c ướt, dứt khoát cởi áo khoác bọc công văn kín mít, đến bên hồ sen hái hai mảnh lá sen bao ở bên ngoài. Cạnh hồ sen chút trơn, thiếu chút nữa ngã trong hồ
Sáng sớm hôm , còn một đoạn thời gian mới đến giờ dạy học ở thư viện, Thẩm Việt một cầu Tứ Động Kiều. Hắn cũng về thôn, chỉ là ở nơi đó nước sông cùng mưa to trôi qua
Khi Vương Hứa lên cầu, Thẩm Việt giao công văn buôn bán cho , là viện trưởng hỗ trợ giúp, tiện đưa A Lê, nhờ chuyển giùm
Vương Hứa là thô kệch, tư tưởng đơn giản, nào hiểu tâm tư Thẩm Việt, : "A Lê ở trong tiệm, chúng cùng tin tức cho nàng ?"
Thẩm Việt , "Ta , lát nữa còn cần dạy học, ngươi cầm đưa cho nàng ." Cuối cùng cố ý thêm một câu, "Còn cần phiền Vương đại ca đừng việc quan hệ với ."
Vương Hứa ngạc nhiên : "Vì ?"
Thẩm Việt bịa đặt lung tung: "Đều ẩn tình, công văn khả năng sẽ mất hiệu lực."
Vương Hứa bừng tỉnh đại ngộ, tám phần là viện trưởng cùng tam thúc giở chút thủ đoạn mờ ám nào đó mới tới tay, bằng thể nhanh như ?
Không thể , . Chả trách hôm nay tam thúc đầy mùi rượu......
"Ta như thế nào đây?" Vương Hứa chút khó xử.
"Ngươi chỉ cần sáng nay ngươi ngang qua nha môn, thử, ngờ đúng lúc xong, nên mang trở về."
Thẩm Việt giúp tạo lời , Vương Hứa mới yên tâm, cất công văn trong túi áo
Hai chia tay, Thẩm Việt thư viện, Vương Hứa trong cửa hàng, việc đầu tiên là lấy công văn buôn bán giao cho Chu Lê.
Chu Lê tự nhiên vui mừng khôn xiết: "Xong ? Nhanh như ? Sáng nay lấy ?"
Vương Hứa nhớ lời Thẩm Việt , ấp úng gật đầu.
Chu Lê nghi ngờ , chỉ kinh ngạc với tốc độ phê duyệt công văn , hôm qua mới đưa cho các quan gia bạc dùng , hôm nay lập tức xong, sớm nàng đưa sớm một chút
Vương Hứa thấy nàng cầm công văn đến mắt hạnh cong cong, cũng cao hứng vì nàng. Chẳng qua, trong lòng chút bất an.
Thật sự cho A Lê , công văn , kỳ thật là do tam thúc bọn họ nghĩ biện pháp ?
Một buổi sáng việc, Vương Hứa đều nghĩ chuyện . Giữa trưa khi ăn cơm, Chu Lê vì cảm kích vay tiền cho nàng công văn, thêm hai món ăn, Vương Hứa một bàn thức ăn phong phú, trong lòng càng thêm băn khoăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-46.html.]
"A Lê, Vương đại ca với một việc......"
Ăn xong cơm chiều, Vương Hứa rời , Chu Lê rửa chén lau nồi xong, nữa nhóm lửa, thức ăn khác
Bận việc gần hơn nửa canh giờ, cuối cùng ba món thức ăn. Chả giò chiên, thịt viên tứ hỉ cùng với cháo gà nóng
Cẩn thận đặt thức ăn hộp đồ ăn, khi nhà bếp, mặt trời sắp xuống núi
Nàng mang theo hộp thức ăn cửa, theo phương hướng trong trí nhớ, tìm ngõ nhỏ thông đến viện tam thúc, đến cửa viện
Nàng tiến lên gõ cửa, chậm chạp trả lời.
Chu Lê nghĩ, đại để là còn trở về . Hai ngày nàng cũng thấy tam thúc, là bận viện thư viện, là tam thúc cố ý trốn tránh nàng, rốt cuộc khả năng chút ghét bỏ nàng.
Nàng đặt hộp thức ăn xuống tới cạnh cửa, còn ngạch cửa, tựa lưng cửa nghỉ tạm.
Nàng quyết định chờ trở về.
Cũng là gần đây bận việc tu sửa cửa hàng nghỉ ngơi , là bởi vì việc ở miếu hoang hai đêm nàng vẫn luôn gặp ác mộng, tóm , nàng ngán ngẫm ở chỗ đó một lúc, thế nhưng dần dần ngủ quên
Khi trời tối đen, Thẩm Việt mới chậm rãi trở về.
Vừa đến cửa nhà, thấy đúng là cảnh Chu Lê đang ngủ gà ngủ gật
Mới đầu cũng dọa nhảy dựng, nhưng ngay đó ý thức , Chu Lê thể ở chỗ ngủ, nhất định đợi hồi lâu. Có chuyện gì quan trọng tìm ?
Hắn xổm xuống, nhẹ giọng kêu: "A Lê? A Lê? Tỉnh tỉnh......"
Gọi liền vài tiếng Chu Lê cũng phản ứng.
Hắn , giờ phút Chu Lê đang mơ, nàng mơ thấy miếu hoang, mấy ngày nàng luôn gặp giấc mộng . Mỗi một mộng, khi tên ăn chơi trác táng xé y phục nàng, tam thúc luôn thể mở cửa miếu đúng lúc, vọt cứu nàng. lúc đây, nàng đợi hồi lâu cũng chờ tam thúc. Tên ăn chơi trác táng chỉ xé y phục nàng, còn bắt lấy cổ tay của nàng, khi sắp nhảy đè lên. Nàng tuyệt vọng kêu: "Tam thúc, tam thúc, tam thúc......"
Thẩm Việt thấy rõ ràng hai mắt nhắm nghiền nhưng vẫn đang kêu , tựa hồ gặp ác mộng
"A Lê, mau tỉnh !" Cũng cô nương rốt cuộc mơ thấy cái gì, khóe mắt còn trượt xuống một hàng nước mắt.
Chu Lê ở trong mộng , bởi vì tên ăn chơi trác táng ấn nàng xuống mặt đất, mũi tên lên dây, vận sức chờ phát động. Nàng cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng. Không tới cứu nàng, tam thúc sẽ tới.
"A Lê!" Thẩm Việt thấy nàng nức nở lên, nhăn nhăn mày, đây đến tột cùng là mơ thấy chuyện đáng sợ đến cỡ nào? Vẫn là nhanh chóng đánh thức nàng mới .
Hắn duỗi tay đẩy đẩy cánh tay nàng chống đầu, một lát , nữ tử ngừng nức nở, cuối cùng mở mắt.
Chỉ là ngay khi nữ tử ngước mắt thấy trong nháy mắt, gần như tan vỡ lớn lên: "Tam thúc.... ô ô ô.... thúc "
Tiến tới ôm chặt .
Mùi hương nồng nàng tiến trong lòng ngực, Thẩm Việt ngơ ngẩn, cả cứng đờ.