CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 69

Cập nhật lúc: 2024-12-31 08:54:34
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngưu thị buồn lắc đầu, lớn như , còn giống như hài tử. Nếu ngày thành , chẳng lẽ nửa đêm xem tức phụ như gối lót chân đè lên, tức phụ nào chịu nổi a.

Nghĩ đến đây, Ngưu thị liền nhớ tới Ngưu Nhân Nhân đang phụ việc ở nhà. Lập tức càng ở thêm chốc lát tán gẫu cùng nhi tử. Thong thả ung dung trở bàn, đổ cho chén nước, tinh tế nhấp nhấp, giống như đang uống

Nửa bên mùng Ngưu thị máng lên móc, Thẩm Việt một chút cũng dám dậy buông màn xuống, Ngưu thị hề ý rời khỏi, trong lòng sốt ruột, chăn bắt đầu đổ mồ hôi, dám động, đè lên chắc sắp nghẹn hỏng .

Hắn bất động thanh sắc dời chân, bên cạnh lẽ do phóng thích, di di mép giường, trong bóng đêm, hai nóng bỏng ướt mồ hôi mới ngăn cách một chút.

Thẩm Việt nữa bóng gió, Ngưu thị tiếp chiêu, ngược : "Nương nóng nảy trở về, trong nhà cha, ," tạm dừng một chút, ý vị thâm trường phía Thẩm Việt, "Còn Nhân Nhân. Nói tới Nhân Nhân a, Nhân Nhân thật là khả năng, mấy ngày gần đây và cha con sớm về trễ, trong nhà đều do Nhân Nhân lo cơm nước, Nhân Nhân nấu cũng nhiều, cái gì thịt kho tàu a, cải mai úp thịt a, cá trích a, thứ đều ngon hơn cả nương"

Bà đặc biệt nhắc đến mấy thứ Thẩm Việt thích ăn, chằm chằm thần sắc mặt Thẩm Việt

Thẩm Việt trở , nghiêng, mặt hướng ngoài giường, ý cao hơn một chút, ngăn trở phần chăn bên cạnh đang phồng lên.

Nào ngờ, chăn vô tình kéo trúng, bên trong vì thế lộ non nửa . Chu Lê cuống quít giữ chặt góc chăn, cả hướng gần dựa Thẩm Việt bên , mới thể giấu nữa

Phía đột nhiên cụm lửa dán lên, Thẩm Việt căng cứng. Mùa hạ y phục mỏng, nhốt trong chăn lâu như , hai đều mồ hôi tẩm đến ướt đẫm, đều cảm giác nhiệt độ cơ thể cùng mồ hôi ẩm ướt rõ ràng từ cơ thể đối phương

Sắc mặt Thẩm Việt càng thêm trắng bệch. Vừa khi mới xuống, hai tuy gần, nhưng ngoại trừ cái chân của , cũng tiếp xúc khác. Hiện giờ như hai miếng bánh mới nướng kẹt .

Trên trán Thẩm Việt đổ mồ hôi ngừng, một bên thái dương ước chừng bởi vì cọ xát, rơi xuống một lượt tóc, ướt lộc cộc dán má, với Ngưu thị, chút thất thần: "Nga, thì biểu còn đồ ăn."

Ngưu thị thấy sắc mặt khó coi, còn với bà là do thoải mái gây , chỗ bà đối diện giường, bởi vẫn phát hiện chỗ bên trong giường Thẩm Việt chống đỡ , một hoạt động nhỏ nhỏ

Ngưu thị tiếp tục : "Nghe Nhân Nhân a, những món ăn đó đều do nàng mới học, chỉ vì một hồi, nương đến nhà bọn họ, tùy ý nhắc tới mấy món ăn con thích."

Tâm tư Thẩm Việt đều đặt xúc cảm ẩm nóng lưng, vô cảm đối với thâm ý trong lời Ngưu thị , chỉ thể đáp lấy lệ: "Nga, biểu thật , thích học như ."

Chu Lê tránh ở phía cắn cắn môi, chỉ cảm thấy quá bức bối, sắp thở nổi.

Ngưu thị khen Nhân Nhân, tất nhiên cao hứng: "Con cũng thấy Nhân Nhân đúng , và cha con cũng thấy , nàng con thương, còn tới chăm sóc con nữa, chúng khuyên hơn nửa ngày mới khuyên nàng."

Thẩm Việt nhạy bén bắt lấy những lời của Ngưu thị, vội : "Biểu thể tới, con ở nơi một , nếu biểu tới, chẳng là trai đơn gái chiếc, tổn hại thanh danh biểu ."

Người lưng dường như giật giật, lúc Thẩm Việt mới phát hiện lời để Chu Lê thấy . Trai đơn gái chiếc......

Bọn họ cũng trai đơn gái chiếc, hiện giờ còn gắt gao gắn bó một cái giường, dựa . Càng , mồ hôi đổ càng nhiều.

Ngưu thị giận liếc mắt một cái: "Cái gì thanh danh với thanh danh, nàng là biểu con, trong nhà, để ý nhiều như chi? Nương vẫn là câu , chỉ cần con an phận khi thành , khi dễ , chuyện thành con như thôn bên cạnh, nương và cha cũng lười quản bọn trẻ các con"

Mày Thẩm Việt hợp , hận thể lập tức dậy che miệng nương , đó đuổi ngoài

"Nương!" Thanh âm cất cao mấy độ, hiện chút cảm xúc tức giận bực bội

Ngưu thị thấy sắc mặt nhi tử càng thêm khó coi, nhưng khỏi tiếng: "Con đừng tức giận, nương cái nữa." Suy nghĩ một lát, , " , nương hỏi con một chút, ngày thi đấu trù nghệ, Vương Hứa thôn bên cạnh vì cứu A Lê, sợ lửa lớn, ôm A Lê khỏi đúng ?"

Thẩm Việt rõ ràng cảm nhận phía giật giật, chút bực, nương dong dài lên, thể so với hòa thượng niệm kinh.

"Con ." Thẩm Việt đè nặng vui, cau mày, ngữ khí ngắn ngủn

"Nghe Vương Hứa thường tới trong tiệm nàng việc, ôm nàng công chúng, hiện giờ trong thôn đều đang về hai bọn họ, đều cảm thấy xứng đôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-69.html.]

Chu Lê cảm thấy còn trốn như nữa, nàng cũng sắp buồn chết, đưa tay sờ lên gương mặt, nóng như trứng gà nấu chín. Đối với lời Ngưu thị , nàng cũng khiếp sợ thôi, những câu chuyện về đề tài từ đến nay sẽ bao giờ mặt, chỉ dám lén lưng. Hiện giờ nàng mới hiểu , trong mắt bên ngoài, nàng cùng Vương Hứa sớm muộn gì cũng thành đôi

Sắc mặt Thẩm Việt một lúc chuyển xanh một lúc chuyển trắng, ngữ khí chuyện đột nhiên tăng thêm: "Nương, con ngủ thật đó, chờ con khỏe trở về tán gẫu với nương." Nói xong, liền nhắm mắt

Lúc Ngưu thị mới phát hiện nhi tử thật sự cao hứng, bất quá khi bước cửa vẫn lải nhải vài câu, mới từ bỏ rời .

Cửa phòng khép , tiếp theo cửa viện khép .

Hai đồng thời xốc chăn lên, oi bức trong nháy mắt phóng thích, hai song song n.g.ự.c phập phồng, tham lam hô hấp, khi bình phục, phát giác , Thẩm Việt hoảng loạn trở , nắm chắc lực đạo, trực tiếp rớt xuống giường.

Chu Lê lập tức dựng lên, bốn mắt với nam tử giường. Nàng đến dìu , thu hồi ánh mắt, ngượng ngùng gục đầu xuống: "Thúc, thúc chứ?"

Thẩm Việt bò dậy, đầu , hề trong màn lụa: "Ta ngoài một chút." Nói xong, rời thẳng

Khi cửa còn vướng ngạch cửa, may mắn té ngã.

Thẩm Việt ngoài, trong phòng chỉ còn Chu Lê. Áo mướt mồ hôi, dán gắt gao da thịt, khuôn mặt còn hồng hơn con hát đánh phấn mặt, chờ qua một lát , độ ấm thể mới hạ xuống một ít.

Nàng thể ngốc tại nơi , một màn mới , giống...... giữa bọn họ gian tình, đó nhà trai bắt tại trận......

A, đừng nghĩ, ngừng , quá hoang đường!

Chu Lê cắt đứt suy nghĩ, nhảy xuống giường, lao sân, liếc mắt Thẩm Việt cái nào, chỉ nàng trở về, liền chạy trốn như bay khỏi cửa

Từ lúc , Thẩm Việt cũng trong viện hồi lâu, cho đến khi bên tường phía Nam vang lên một ít động tĩnh, mới hồi phục tinh thần

Sau khi bình tĩnh , nhớ tới Ngưu thị : Hiện giờ trong thôn đều đang về hai bọn họ, đều cảm thấy xứng đôi.

Ánh mắt tối sầm, tựa hồ nhiệt độ cơ thể cũng giảm xuống theo, trong viện lúc gió, đột nhiên cảm thấy chút lạnh, xoay thư phòng sách

Chu Lê khi trở về, phát ngốc trong phòng một lúc lâu, thật , nàng đột nhiên dám đến chỗ tam thúc, chỉ là tay tam thúc còn đỡ, ăn cơm đích xác chút vấn đề.

Bởi ngày thứ hai, nàng vẫn cơm sáng mang qua Thẩm Việt ở trong viện, khói bếp ở ống khói bên tường viện dần dần tan hết, khóe miệng ngoéo một cái, cửa viện

Đợi trong chốc lát, tiếng đập cửa đúng hẹn vang lên, thọt chân qua, kéo then cửa , mở cửa.

"Biểu ca." Một cô nương mười sáu mười bảy tuổi, tươi xán lạn ở ngoài cửa.

Độ cong khóe miệng Thẩm Việt cứng : "Biểu ?"

Ngưu Nhân Nhân trong viện, tò mò đánh giá nơi:

"Đây là sân biểu ca thuê ? Ai nha, còn cây cam nữa!"

Thẩm Việt thoáng qua cái ót Ngưu Nhân Nhân, lúc đóng cửa nhanh về phía đường tắt. Vừa , tâm liền cảm thấy một chút khổ sở

Hôm nay Chu Lê mặc một áo trắng, sáng cả con hẻm lát gạch xanh, trong sắc trời còn sáng hẳn, vẻ phá lệ xuất chúng, nàng yên, về phía , trong tay cầm một hộp đồ ăn, gương mặt trắng nõn một ít vẻ kinh ngạc, đôi mắt hạnh thanh triệt sáng ngời, chằm chằm Thẩm Việt bên , khiến động lòng

Lát , nàng miễn cưỡng một chút, xoay rời .

Thẩm Việt gọi nàng, nhưng thanh âm nghẹn trong cổ họng gì cũng phát .

Loading...