CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 81

Cập nhật lúc: 2024-12-31 13:36:11
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, Chu Lê vẫn mở cửa hàng buôn bán như thường, ban ngày lúc bận nàng rảnh suy nghĩ chuyện khác, tới buổi tối, nàng luôn lấy cây trâm hoa lê gối , nắm ở trong tay giấc ngủ, chờ hôm tỉnh vẫn còn đang nắm chặt

Cũng ngày nào đột nhiên thu, Chu Lê chỉ nhớ rõ hôm nay đột nhiên rơi một trận mưa, từng đợt gió lạnh thổi trong tiệm, lạnh đến nàng nổi lên một da gà, nhanh chóng về hậu viện mặc thêm xiêm y.

Khi tới cửa, thấy Lý thị đang ở cửa chuyện với nam nhân xa lạ, cũng nam nhân cái gì, đôi mắt Lý thị đột nhiên đỏ. Nam nhân còn dắt một tiểu nam hài bốn năm tuổi, Lý thị duỗi tay bế tiểu nam hài lên

Chu Lê thấy thế tới cửa, hỏi thế . Nam nhân mới cho Chu Lê , nhà đẻ Lý thị chết, khi c.h.ế.t nhờ mang nhi tử đưa đến nhờ Lý thị nuôi, còn một phong thơ cùng một hộp sắt nhỏ

Nam nhân đưa thư cùng hộp sắt cho Chu Lê, Chu Lê nhận thoáng qua, hộp khóa, còn là hai khóa, bên trong là vật cực kỳ quý trọng

Nam nhân , Lý thị ôm tiểu nam hài phòng, lúc mới lớn tiếng một hồi.

Tiểu nam hài cũng theo, Chu Lê cảm nhiễm, hốc mắt cũng dần dần ướt át lên.

Chờ mệt mỏi, cảm xúc chút giảm bớt, Lý thị mới nhớ tới thư , lập tức mở xem.

khi đến đám chữ , Lý thị mới nhớ chữ. Đưa thư cho Chu Lê, kêu nàng mời một tới thư

Chu Lê giấy thư , phát hiện thư thập phần ngắn gọn, chữ cũng nhiều lắm, hơn nữa những chữ nàng đều thấy qua trong sách chữ kèm hình minh họa Thẩm Việt tặng

"Nương, con hình như hiểu. Trên thư , gửi gắm nhi tử Bảo Nhi cho , cần mau chóng thủ tục nhận nuôi, còn nhờ ngày nuôi dưỡng như nhi tử ruột, những thứ trong hộp cũng nhờ bảo quản cho , chờ Bảo Nhi thành niên kể hết cho . Còn , nếu bên Bảo Nhi tới, cứ mặc kệ, ngàn vạn đừng giao Bảo Nhi ."

Đọc xong trang thứ nhất, Chu Lê lật đến trang thứ hai, là một bản công văn hộ tịch

Chu Lê giao công văn hộ tịch cho Lý thị, Lý thị thương tâm nhiều, nhưng còn nhớ Chu Lê từ chữ, khỏi kinh ngạc : "Con chữ từ khi nào?"

Chu Lê lúc mới phát hiện nàng giống như bại lộ cái gì, vội cúi đầu xuống, ấp úng : "Trước, đó vài ngày con ngang qua thư quán, mua, mua sách dạy chữ cho trẻ nhỏ, con vốn cho rằng con xem hiểu, chỉ là tò mò mua chơi, nào ngờ, , con thế nhưng đều nhớ kỹ."

Lý thị phát hiện thần sắc nàng mất tự nhiên, nhưng hiện nay thời điểm tìm tòi nghiên cứu, nàng nắm công văn hộ tịch của Lý Bảo Nhi một hồi: "Bảo Nhi, con về sẽ theo cô mẫu, , về chính là ruột con, Bảo Nhi khổ của ."

Lý thị mơ hồ cảm giác bất an từ thư của , từ ở rể tại nhà em dâu, hộ tịch cùng gia phả hài tử, tự nhiên đều ở chỗ em dâu, hai năm em dâu bệnh chết, hiện giờ cũng chết, sắp c.h.ế.t còn nhờ bà nhận Bảo Nhi nhi tử, Lý thị dám trì hoãn, sáng hôm liền gọi Chu Lê dậy cùng , đến nha môn thủ tục nhận con, buổi chiều liền tính dẫn Bảo Nhi về thôn nhập gia phả Thẩm gia

Chỉ là đến giữa trưa, Lý thị đột nhiên nhớ tới chuyện gì, tùy ý tìm đại lý do ngoài, giao Bảo Nhi cho A Lê, một một lên đường tìm thư quán hộ

Trước thư quán, lão đang nghiền mực, thấy Lý thị hỏi:

"Vị phu nhân , cái gì?"

Lý thị , "Thư thả vợ," dừng một chút, bổ sung , "Thư con thả vợ."

Nếu tìm tộc trưởng gia phả, bằng đem chuyện bà suy nghĩ cùng

Buổi chiều, Chu Lê theo bà bà cùng trở về Thẩm gia thôn, nhà tộc trưởng. Lý thị ý đồ đến, tộc trưởng công văn nhận con nuôi của phủ quan, Lý Bảo Nhi, vội lấy gia phả , lật đến trang nhà Lý thị, ghi thêm tên Lý Bảo Nhi lên

"Được, từ đây tiểu oa nhi chính là hài tử Thẩm thị gia tộc chúng ." Tộc trưởng , liền tính thu hồi gia phả

Lý thị vội gọi : "Tộc trưởng, còn chuyện phiền ngài"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-81.html.]

Tộc trưởng ngừng động tác, hỏi bà chuyện gì.

Lý thị liền lấy một phong thư từ trong lòng n.g.ự.c

Tộc trưởng tiếp nhận thư, chỉ là nội dung khiến cho chấn kinh một phen, ánh mắt mờ nhạt về phía Lý thị, thấy Lý thị kiên định, tự giác về phía Chu Lê.

Chu Lê đối diện với ánh mắt kinh ngạc của lão tộc trưởng, thập phần mờ mịt.

Rất nhanh, tộc trưởng thu hồi ánh mắt, xem xong từng hàng thư, đó nữa nhấc bút, tìm cái tên nào đó trong gia phả, vòng lên, một hàng chữ bên cạnh

Chu Lê chút rõ nguyên do, liền thừa dịp tộc trưởng cúi đầu chữ, lấy tấm giấy thư lên xem.

"Thư con thả vợ?" Sắc mặt Chu Lê trắng nhợt.

Tộc trưởng xong, ngẩng đầu hướng Chu Lê : "Bà bà ngươi con thả vợ, từ nay về a, ngươi thể tự do cưới gả !"

Cho đến khi khỏi nhà tộc trưởng, Chu Lê mới phản ứng xảy cái gì. Nước mắt ngăn rơi xuống: "Nương, như ?"

Lý thị một tay nắm Lý Bảo Nhi, một tay ôm Chu Lê trong lòng ngực, vỗ lưng an ủi một lát :

"A Lê, từ nay về con gả cho ai đều "

Khi Lý thị lời , chữ "Ai" đặc biệt nhấn mạnh một chút, Chu Lê nâng đôi mắt đẫm lệ kinh ngạc về phía Lý thị, Lý thị duỗi tay vén tóc mai cho nàng, vẻ mặt bình tĩnh hiền từ.

Không Chu Lê ảo giác , nàng luôn cảm thấy lời Lý thị tựa hồ thâm ý khác

Trở nhà trong thôn, Chu Lê thịch thịch một tiếng quỳ xuống mặt Lý thị: "Nương, cần A Lê nữa ? Hay là A Lê chỗ nào , chọc sinh khí?"

Lý thị nâng dậy: "A Lê, con đừng nghĩ nhiều, ngày tháng chúng vẫn sống như đây, chỉ là còn thứ gì trói buộc con thôi."

Chu Lê dùng sức lắc đầu: "Không, con con gả, con gả!"

Lý thị lấy khăn lau nước mắt cho nàng: "Ta đuổi con , chừng a, con còn gả cho ở chỗ chúng thì , hai sẽ sống với như đây, con vĩnh viễn đều là hài tử của nương. Được , đừng nữa, Bảo Nhi đói bụng , con mau nấu cơm !"

Lý thị buông Chu Lê , kéo Bảo Nhi về phòng trộm một hồi.

Như lời Lý thị , khi Chu Lê xuất giá, bọn họ vẫn sống cùng như . Phảng phất như chuyện con thả vợ căn bản phát sinh qua

Chu Lê ở thị trấn kinh doanh cửa hàng đậu hoa, Lý thị thường thường sẽ dẫn Lý Bảo Nhi đây.

Hài tử ước chừng do gia đình gặp biến cố, thích chuyện cùng khác, thập phần hướng nội. Lý thị mà lo lắng. Chu Lê liền : "Nếu , đưa Bảo Nhi đến thư viện sách ? Nơi đó hài tử nhiều, chừng Bảo Nhi kết giao bạn bè mới thì sẽ hơn"

Lý thị Bảo Nhi đang xổm ven đường, nhảy tới nhảy lui như con cóc, gật gật đầu, "Cũng , Bảo Nhi hiện giờ năm tuổi, nên sách ." Bà thu hồi ánh mắt Chu Lê, "Trấn cũng chỉ Tường Tự thư viện, cũng chỉ thể đưa đến nơi đó."

Nhắc tới Tường Tự thư viện, Chu Lê như lảng tránh theo bản năng, tránh khỏi tầm mắt Lý thị: "Dạ, đưa đến chỗ đó ."

Lý thị : "Vậy ngày mai con dẫn Bảo Nhi , , hiện giờ con chữ, con thích hợp nhất."

Chu Lê rũ mắt gật đầu.

Loading...