CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-01-01 11:44:29
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ cần Thẩm Việt chính miệng thừa nhận, chính miệng với nàng, nàng cũng chỉ cần đối đãi như bình thường, nàng vẫn xem như tam thúc của như cũ.
Ngủ! Kéo chăn qua, vùi đầu ngủ.
Nào mộng, suốt đêm đều mơ thấy Thẩm Việt. Trong mộng tình cảnh thực loạn, chờ ngày hôm tỉnh , cũng chỉ nhớ rõ một hình ảnh, bọn họ ở sườn núi Minh Nguyệt Sơn, đông gió thổi vạt áo hai tung bay, đột nhiên nắm lấy tay nàng, kéo trong lòng n.g.ự.c , nàng hề phòng , vững chắc đ.â.m n.g.ự.c , liền bò dậy .
Một đêm Chu Lê ngủ thật sự yên , dẫn tới buổi sáng dậy chút trễ, Lý thị giúp nàng mở cửa tiệm từ sớm, bàn cũng đều lau một . Nàng rửa mặt xong, từ hậu viện đến cửa hàng, Lý thị đang lau quầy, thấy nàng tới, : "Dậy ?"
Chu Lê Lý thị đang bận rộn, chút quẫn bách, vội vàng qua: "Nương, hôm nay con ngủ quên, để con lau, qua một bên nghỉ ngơi ."
Lý thị : "Không cần, con cửa tiếp đón khách ."
Chu Lê thấy Lý thị cho, liền quầy, tính cửa. Ánh mắt chuyển, bỗng nhiên thấy bên cạnh quầy đặt một cái giỏ trúc, mặt giỏ trưc dùng vải đắp, tò mò qua: "Đây là cái gì?" Nói, mở vải đắp .
"À, đây là sáng sớm Việt Lang đưa tới, là nhà bọn họ năm nay bí đỏ thu quá nhiều, ăn hết, liền đưa tới cho chúng một ít."
Chu Lê đám bí đỏ lớn ánh vàng rực rỡ , khỏi nhảy dựng trong lòng
"Lần Bảo Nhi sinh bệnh, dựa Việt Lang hỗ trợ, hôm nay đưa tới cho chúng nhiều bí đỏ như , cho nên liền kêu buổi chiều hạ học tới nhà chúng ăn một bữa cơm. Lần mời ăn cơm, việc mất."
Chu Lê giật về phía Lý thị: "Nương gọi tam thúc chiều nay tới nhà chúng ăn cơm?"
Lý thị : " , vốn còn lo lắng Việt Lang tới, ai ngờ ngược đáp ứng sảng khoái."
Chu Lê cầm lấy ấm quầy, rót cho một chén nước, vùi đầu cái ly
Đến buổi chiều, Chu Lê gần đến thời gian hạ học, thấy Lý thị còn nửa ý tứ đón Bảo Nhi, liền tính đón
Ai ngờ Lý thị : "Hôm nay cần đón, buổi sáng Việt Lang , buổi chiều còn tới ăn cơm, nên sẽ giúp chúng đưa về luôn."
Chu Lê đành nhà bếp chuẩn cơm chiều
Nàng ở nhà bếp xắt rau đao đao , ánh mắt dừng ở bệ bếp đối diện, nhớ tới cái hôn , mặt tự giác nhiễm một mành ửng đỏ.
Có lẽ quá nhập thần, hậu viện, cũng phát hiện .
Thẩm Việt theo Lý thị cùng Bảo Nhi tiến , ở trong viện là thể thấy tình hình nhà bếp
Lúc , Chu Lê đang định cắt một trái cà tím, ngặt nỗi da cà tím quá trơn, lưỡi đao nàng lệch về một bên, cà tím trượt dài xuống mặt đất, nàng đang xổm xuống nhặt.
Thẩm Việt vốn hỗ trợ, nhưng Lý thị ở ngay bên cạnh, cuối cùng cũng cố kỵ, mới bước chân một chút, thu trở về.
Lý thị nhận thấy nam tử trẻ tuổi bên cạnh chút do dự, mặt , phát hiện đôi mắt đang chằm chằm trong nhà bếp
"Việt Lang, đưa Bảo Nhi đổi xiêm y, ngươi giúp A Lê đốt lửa ?"
Thẩm Việt cầu còn : "Được."
Chu Lê bên ngoài tựa hồ chuyện, phía ngoài cửa, liền thấy Lý thị dẫn Bảo Nhi trở về phòng, mà Thẩm Việt, lập tức tới chỗ nàng
Tim Chu Lê bắt đầu đập bang bang ngừng. Không như thế nào, nàng đột nhiên chút sợ thấy Thẩm Việt.
Hiện giờ hai rõ chuyện gia phả, dường như thứ gì đó khác .
"Ta tới giúp ngươi nhóm lửa." Thẩm Việt tới, cạnh bệ bếp, tùy tay nắm lên một cây củi ném trong bếp lò
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-94.html.]
Chu Lê liếc mắt một cái, chợt thu hồi ánh mắt, động tác xắt rau đột nhiên nhanh hơn.
Lưỡi d.a.o đập thớt, phát âm thanh dày đặc, Chu Lê đáp , Thẩm Việt cũng chuyện nữa.
Toàn bộ nhà bếp chỉ còn tiếng nhóm lửa cùng tiếng nấu cơm.
Đồ ăn xong, bưng lên bàn, một bữa cơm diễn , cũng chỉ Lý thị ngẫu nhiên vài câu, Chu Lê cùng Thẩm Việt cũng chuyện.
Không chuyện phiếm, bữa cơm ăn xong nhanh.
Chu Lê dậy dọn chén đũa, Thẩm Việt chủ động lên:
"Ta giúp ngươi."
Chu Lê vội : "Không cần, tam thúc cứ ."
Thẩm Việt nàng, tiếp tục giúp đỡ mang chén xuống
Lý thị hai bọn họ một một nhà bếp, lắc lắc đầu, hướng về phía nhà bếp : "A Lê, Việt Lang giúp con dọn dẹp, thừa dịp trời còn tối hẳn, dẫn Bảo Nhi về thôn , ngày mai thư viện nghỉ tắm gội." Nói xong, cũng đợi Chu Lê trả lời, liền nắm tay Bảo Nhi rời .
Chờ Chu Lê từ nhà bếp đuổi theo tới, Lý thị sớm bước khỏi hậu viện.
Chu Lê chút hiểu , thấy , đành trở về nhà bếp rửa chén, ai ngờ, Thẩm Việt sớm túm tay áo lên, đang thêm nước bồn
Chu Lê thấy thế, vội chạy tới, bộ đoạt gáo múc nước trong tay Thẩm Việt: "Để để , tam thúc là khách, thể để thúc rửa chén ?"
"Vẫn để , coi tay áo cũng xắn lên hết ." Thẩm Việt , né tránh tay nàng, giấu gáo múc nước qua bên cạnh.
Chu Lê đuổi theo đoạt gáo múc nước, hề để ý, khi hai tranh, dựa hết sức hết sức gần.
Thẩm Việt tránh kịp, dứt khoát giấu gáo múc nước ở phía . Chu Lê theo bản năng đưa hai tay lên đoạt lấy, bên trái, cướp , bên , vẫn cướp .
Thẩm Việt nữ tử cọ bên trái, cọ bên , tóc nàng tỏa hương hoa mai. Quá thơm, thơm đến chịu nổi.
Rốt cuộc, nhẹ gọi một tiếng, thanh âm chút khàn, chút trầm: "A Lê......"
"A?"
Chu Lê ngẩng đầu, đối diện với gương mặt nam tử gần trong gang tấc. Nàng sửng sốt một cái chớp mắt, mới ý thức , giờ phút cách của bọn họ, thật sự chút ái , gấp gáp lui về , ai ngờ, chân mới dịch nửa bước, eo chống cạnh bếp
Trong lòng nàng hoảng hốt, lập tức chạy qua một bên, mà một cánh tay đột nhiên vắt ngang bên cạnh nàng, chắn đường nàng .
Nàng cúi đầu, mang theo một mảnh thẹn thùng tự nhiên của nữ nhi gia: "Tam thúc, thúc nhường một chút."
Thẩm Việt im lặng, ấp úng trong lòng một phen, mới : "A Lê, ...... Ta lời với ngươi."
Chu Lê căng thẳng, đầu óc rối loạn, theo bản năng duỗi tay phủ lên môi .
"Thúc đừng nữa." Chu Lê , "Thúc rửa thì rửa "
Nói xong, xổm xuống, tính chui từ cánh tay
Ai ngờ, thế nhưng cũng xổm xuống, hai tay đồng thời chống vách bếp, giữ nàng trong một tấc vuông
Chu Lê chỗ trốn, giống một con nai con thợ săn giam cầm, tùy thời chờ bắt.
Chu Lê về phía , thấy một đôi mắt sâu thẳm, nơi đó hầu hết đều là ảnh ngược của nàng.
Trên môi Thẩm Việt còn lưu độ ấm tay nàng, độ ấm mang theo mê hoặc, ý loạn tình mê. Hắn chậm rãi hướng tới gần nàng, nhẹ nhàng đụng một chút bên má ửng đỏ của nàng
"Về nếu , thể gọi tam thúc."