CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-01-01 11:46:37
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên má truyền đến xúc cảm ôn nhuận, giống kẹo mạch nha mới nấu, khi để lạnh đến nửa nhiệt độ, cẩn thận dính da thịt. Chu Lê trố mắt, chậm rãi giơ tay, lòng bàn tay chạm bên má.
Một đôi mắt khó thể tin trừng trừng nam tử kế bên, dần dần, trong mắt nổi lên một chút ướt át.
Thấy bộ dạng nữ tử như hoa lê ướt mưa, lã chã chực , đáy lòng Thẩm Việt ngầm dâng lên bất an, hoảng hốt lan tràn trong nháy mắt. Cảm giác xúc động lạc hồn lạc phách đột nhiên chợt tỉnh, khi đang định mở miệng giải thích, nữ tử vươn tay, đẩy một cái, sức lực lớn, nhưng hề phòng , ngã về xuống mặt đất.
Không vòng vây, Chu Lê vội vàng dậy vọt sang một bên.
“Ngươi... ngươi... ngươi về như nữa, nếu để khác chúng luôn như , truyền ngoài ngươi còn như thế nào đây? Ngươi còn khảo thi khoa cử như thế nào đây?” Thanh âm Chu Lê run rẩy, ngữ khí chút hung dữ, nhưng bởi vì cái hôn mới , nữ nhi gia chung chút ngượng ngùng, chút lực uy h.i.ế.p nào
Thẩm Việt thấy Chu Lê nghiêng , má ửng đỏ là hổ buồn bực. Tức khắc cũng nổi lên một ít ảo não, lý trí ngày thường bắt đầu trở về, chính là sách, cư nhiên nhiều mạo phạm A Lê. Mặc dù thích , một việc cũng chỉ thể thành mới , nếu hiện tại hôn nàng, nàng, thật sự giống ngụy quân tử. Tại thấy nàng liền nhịn ?
Là tuỳ tiện. Mất sạch tri thức.
Xem hiện tại còn thể cho Chu Lê tâm tư của , nếu trực tiếp dọa nàng chạy mất, đến nơi nào tìm. Có một việc, cần tuần tự thực hiện. Nóng vội ăn hết đậu hủ nóng
Phi phi phi! Ăn đậu hủ cái gì! Quá càn rỡ!
“Thực xin , ngươi sợ , chỉ với ngươi, ngươi về thể xem như tam thúc, như trưởng bối nữa.”
Chu Lê ngập ngừng : "Vậy xem thành cái gì? Thúc vốn dĩ chính là tam thúc.”
Thẩm Việt quýnh lên: “Hoàn thể xem như một nam nhân bình thường.”
Những lời khỏi miệng, trong lòng Chu Lê kinh ngạc một chút, như một cây kim đ.â.m trúng. Nàng nghĩ nên đáp như thế nào, chỉ thể trầm mặc.
Trong thời gian ngắn, nhà bếp an tĩnh cực kỳ, gió mùa đông từ cửa sổ thổi đến, rót bên trong, thổi loạn tóc thái dương nàng, nàng duỗi tay vén tai. Thẩm Việt chằm chằm nàng, lúc mới phát hiện cành mai nàng dùng để bới tóc, hoa mai mặt sớm cọ đến cánh hoa thưa thớt.
Trong lúc nhất thời hối hận đột nhiên tăng cao.
Chu Lê thấy Thẩm Việt đột nhiên qua bên , trong sân, chút hiểu nguyên do, đến trong sân , nhưng thấy nam tử đến một tàng cây mai, ngửa đầu đánh giá một phen, tựa hồ đang xem xét đóa hoa nào nở nhất.
Thân hình cao lớn, hôm nay mặc một trường sam màu khói, màu sắc như , nếu nam nhân khác trong thôn mặc , phần lớn sẽ vẻ quê mùa. Thẩm Việt giống, bên ngoài học, thời gian ở trong thôn việc
nhà nông dài, màu da cũng phơi đen, mặc màu sắc như , ngược tẫn hiện một loại khí độ phong nhã điệu thấp. Tựa như giai công tử trong lời kịch nhắc tới.
Hắn bẻ một cành mai, xoay trở về. Chu Lê chạy như bay nhà bếp, sợ nam tử thấy nàng lén. Nàng cầm lấy chén, giả bộ dọn dẹp rửa sạch, hai lỗ tai dựng nhòn nhọn để tiếng bước chân phía .
Tiếng bước chân từ cửa đến phía nàng, nàng liếc mắt một cái, chỉ thấy một mảnh góc áo .
Nàng vì đột nhiên bẻ cành mai, chỉ yên lặng dọn dẹp bệ bếp, lưu ý động tác phía
Đột nhiên, tóc truyền đến một trận cảm giác ngập ngừng. Nàng ngốc lăng, đưa bàn tay đến đỉnh đầu sờ sờ, phát hiện cành mai búi tóc thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-95.html.]
Thẩm Việt cài cành mai mới cho nàng, : “Hoa mai tóc ngươi vì cọ rớt mất , mới lấy về một cành mới.”
Mặt ngoài cành mai nếu cố ý chà xát, sẽ chút thô ráp, lúc cài sẽ vướng sợi tóc, sẽ ngầm chút đau. động tác Thẩm Việt chậm nhẹ, nàng cảm giác chút đau đớn nào.
Chu Lê cứng , một cử động nhỏ cũng dám, tại nhà bếp an tĩnh đông, cảm giác những sợi tóc lôi kéo đỉnh đầu, phóng lớn vô hạn, thể xác và tinh thần nàng sinh một trận ngứa ngáy
Bởi vì Thẩm Việt trúng Giải Nguyên, nàng còn cố ý hỏi thăm sách thường đến ăn đậu hoa, một Giải Nguyên lang ngày tiền đồ đại khái sẽ như thế nào. Giải Nguyên lang năm sẽ tham gia kỳ thi mùa xuân, khả năng sẽ trúng tiến sĩ, đến lúc đó, nhiều đại quan quý nhân trong kinh sẽ chờ tới lúc yết bảng để bắt rể, chừng còn tiểu thư nhà quan nào coi trọng. Nếu cơ hội tham gia thi đình, trúng Trạng Nguyên, chừng còn thể kết cùng hoàng gia, một bước lên trời. Còn nếu kỳ thi mùa xuân trúng, kém cỏi nhất cũng thể một quan viên thất phẩm
Thất phẩm, huyện lệnh đại nhân huyện các nàng, chính là quan lớn như . Nàng , huyện lệnh phu nhân, cũng là quan gia tiểu thư.
Thẩm Việt một mảnh tiền đồ xán lạn như , giờ phút đang cài trâm cho một quả phụ là nàng?
Trong lòng rõ là vui sướng, là lo lắng, mũi đau xót, hốc mắt bỗng chốc nhiễm một vòng hồng nhuận.
“Được .” Sau một lúc lâu, Thẩm Việt tỉ mỉ chỉnh cành mai tóc đen.
Chu Lê đầu : “Tam thúc, lúc canh giờ còn sớm, thúc về , còn để dọn .”
Thẩm Việt hé miệng, nghĩ lý do tiếp tục ở
“Ta đây.”
Chu Lê “Ừm” một tiếng, gật đầu.
Thẩm Việt cuối cùng cành mai tóc nàng một cái, chậm rãi thối lui đến cửa nhà bếp. Lại tựa như nghĩ tới cái gì đó, dừng chân.
“A Lê.”
Chu Lê đầu : “Tam thúc còn việc ?”
“Có thể gọi một ... bằng tên .” Thẩm Việt tha thiết nàng, phảng phất như nếu nàng gọi, sẽ vô cùng thất vọng.
Chu Lê cắn môi ấp úng một phen: “Th……” vẫn chuyển âm, “Tam thúc.”
“Thực xin , quen.” Đôi tay Chu Lê chống bệ bếp, chán nản cúi đầu. Nàng rõ ý Thẩm Việt, chỉ là nàng thật sự chậm trễ .
“Không , ngươi từ từ sẽ quen.”
Chu Lê cả kinh, khi ngẩng đầu, cửa nhà bếp sớm trống .
Thẩm Việt .
Chu Lê ở cạnh bệ bếp, chỗ cửa , thật lâu mới hồi phục tinh thần.
Rửa sạch chén, khi nhà bếp, trời đêm. Lý thị , chỉ còn một nàng. Trước đây thời điểm như cũng nhiều, chỉ là tối nay, nỗi lòng nàng thật lâu bình tĩnh , luôn cảm thấy sân to như , chút buồn, ngẩng đầu trời, màn trời đen nghìn nghịt một mảnh, thấy nửa ngôi , tấm màn đen nặng nề , tựa như thời khắc đều đổ sầm xuống.
Nàng cửa dạo một vòng, trở về, rửa mặt lên giường, một đêm rối ren, giấc mộng hỗn loạn