Hiện tại, tuy cô cũng hy vọng cô gái thể bình an đưa về, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Cố Sanh ở Kinh Đô cũng xong việc, nhưng tin tức về Sư Môn một chút nào, trong lòng khỏi chút hụt hẫng. Ngoài sự hụt hẫng , còn cảm giác bơ vơ về .
Thôn Huyền Khẩu là nhà của nguyên chủ, chứ nhà của cô. Còn nhà của cô, bây giờ tìm thấy.
Ngay lúc cô đang suy nghĩ miên man, điện thoại chợt nhận một tin nhắn. Mở xem, là của Tề Thịnh.
[Cố Sanh, Mạnh Thiên Tề ở cạnh cô ?]
Xem là đến hỏi chuyện. Cố Sanh gọi điện thoại. Cách thẳng vấn đề của Tề Thịnh, cô ngược thích, hơn nữa vì sự xen ngang của mà nỗi buồn dâng lên cũng tiêu tan mấy phần.
Tâm trạng Cố Sanh hơn một chút, chuẩn nhắn tin trả lời . Cầm điện thoại gõ một hồi lâu mới hai chữ "Không ".
Gõ chữ xong, Cố Sanh cảm thấy thực sự sụp đổ. Đánh chữ cái quái gì, rốt cuộc là ai phát minh thế? là một phát minh phiền phức!
Đối với một đây gì về điện thoại di động như cô mà , thật sự là chuyện dễ dàng.
Dù đó tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, nhưng mỗi gõ một từ ghép vần, cô đều tìm kiếm trong đầu nhiều , quen.
Thôi thì cũng đành, nhưng điều oái oăm nhất là, hai chữ của cô gửi , Tề Thịnh thế mà lập tức nhắn một đoạn.
[Sao còn ngủ?]
Cố Sanh nén cơn đánh , cắn răng huy động trí nhớ của , mất thêm năm phút đồng hồ nữa mới trả lời Tề Thịnh một chữ "Không".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-huyen-hoc/chuong-90.html.]
Ngắn gọn chủ ý của cô, đều tại cái việc đánh chữ !
Thế nhưng, Tề Thịnh dường như hiểu ý cô, ngay đó gửi một tin nữa.
[Cô gửi "Không"... là ý gì?]
Là đánh chữ đó! Anh hiểu ?!
Cố Sanh cắn cắn môi, bực .
Tề Thịnh thật sự hiểu. Thực , việc Mạnh Thiên Tề lên núi, đương nhiên , dù trong vệ sĩ Mạnh Thiên Tề mang theo, một phần còn là mượn từ .
Hôm nay vốn chúc Cố Sanh ngủ ngon, nhưng sợ tỏ quá lộ liễu, nên mới lấy Mạnh Thiên Tề cớ.
Kết quả Cố Sanh dường như vẫn hề động lòng...
Ngay lúc Tề đại thiếu đang buồn bực, điện thoại chợt hiện lên một thông báo màu xanh lá. Anh ngẩn , đưa tay nhấn mở.
Đợi đến khi gương mặt cô gái nhỏ cứ thế chút phòng xuất hiện màn hình, mới đột nhiên giật , nhanh chóng bình tĩnh , há miệng, cuối cùng chỉ thể khô khan chào một tiếng: "Chào buổi tối."
Trong lòng một trận sóng to gió lớn, bao giờ nghĩ tới, đối diện sẽ một ngày chủ động gọi video cho .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cô chủ động như , chẳng lẽ cũng chút ý tứ với ?
Tề Thịnh lập tức nghĩ đến những điều , yết hầu gợi cảm lên xuống mấy mới cuối cùng trấn tĩnh .
Cô gái nhỏ đối diện nghĩ đến những chuyện đó. Chỉ thấy cô khẽ nhíu mày, trong ánh mắt dường như mang theo chút tò mò và dò xét, trông đáng yêu vô cùng.