Cô Nàng Huyền Học - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-06-10 08:47:21
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồi lâu , Mạnh Thiên Tề mới quyết định đàm phán với họ: "Giao em gái , bao nhiêu tiền, đưa cho các ."

Đám dân làng xong, những đồng ý thả , ngược còn cắn chặt hơn: "Cút! Bọn tao cần tiền, cũng từng thấy em gái mày. Biết điều thì cút nhanh !"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Tác giả lời : Mạnh Thiên Tề:... Đau đầu

----

Mạnh Thiên Tề thật sự tức đến nghiến răng kèn kẹt, nhưng đám dân làng đông hung hãn, một chút cũng sợ khác thương, cũng thể xông bằng vũ lực.

nếu rời , lỡ trong thời gian , đám dân làng tay với em gái thì ?

Mạnh Thiên Tề bất đắc dĩ, rối bời, quả thực thế nào mới . Trước khi đến, đám dân làng khó đối phó, nhưng ngờ khó đến . Anh cho tiền, bọn họ một chút cũng tin, huống hồ ở chốn thâm sơn cùng cốc , phụ nữ sống khổ cực, dù cho tiền, e là cũng ai gả con gái đến đây, gì đến việc còn thể ép vợ chung.

Về phần đủ tiền thì thể dọn khỏi núi lớn, họ càng nghĩ tới, bởi vì đời đời kiếp kiếp họ đều sống trong dãy núi , nơi xa nhất họ từng cũng chỉ là thị trấn chân núi. Tiền đối với họ mà , cũng chỉ dùng để mua vợ mà thôi.

Hơn nữa, miệng họ kín, một mực thừa nhận em gái Mạnh Thiên Tề ở trong thôn, cũng cho từng nhà tìm kiếm. Lúc đó, gã trưởng thôn còn nháy mắt với một đàn ông, trong lòng quỷ.

Mạnh Thiên Tề bên đang lúc hết cách xoay xở, chẳng bao lâu trời tối. Bọn họ từ đầu đến cuối dám rời , nghĩ rằng ở thì dân làng lẽ sẽ chút kiêng dè, dám hại .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-huyen-hoc/chuong-93.html.]

Đồng thời, Mạnh Thiên Tề cũng cho một vệ sĩ lẻn xuống núi, đến nơi tín hiệu để gọi điện cầu cứu viện binh.

Trong tình thế căng thẳng như , sắc trời dần dần tối sầm .

Khách sạn Tôn Hưởng.

Phòng 404, hai nam sinh và một nữ sinh đang theo thế chân vạc quanh chiếc bàn tròn nhỏ duy nhất trong phòng. Trước mặt họ đặt một cây bút, ba ngón tay chạm , cùng đặt lên cây bút một tờ giấy.

Trong mắt họ ánh lên vẻ hưng phấn khó nén, một trong đó l.i.ế.m môi: "Còn bao lâu nữa?"

"Ba phút. Chúng thật sự chơi ?" Một nam sinh khác vẻ mặt trấn tĩnh, nhưng giọng chút run rẩy, tố cáo rằng tâm lý cũng hề bình tĩnh.

"Đã đến , thử một thì tiếc lắm ?"

Cô gái còn cũng khuyên nhủ: " đó Triệu Vũ, đây , chơi cái thì bạn gái sẽ tha thứ cho ?"

"San Nhu sai, Triệu Vũ, cầu hôn bạn gái ?"

Nhìn hai thêm mắm thêm muối thuyết phục, Triệu Vũ dù sợ hãi nhưng vẫn cố gắng kìm nén: "Được, thôi, nhưng Giai Giai mấy ngày để ý đến tớ , tớ sợ..."

"Sợ cái gì mà sợ? Cô thèm để ý đến chẳng cũng vì nhát gan đủ thứ ? Nghe lời em, về với cô đến phòng 404 khách sạn Tôn Hưởng chơi bút tiên, xem cô còn chê nhát gan nữa ."

Loading...