Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 20: Tiến về phía 
Buổi tối, Thảo   bàn học, vu vơ  bút. Bỗng nhiên Thảo cảm thấy   hổ khi    mặt Tú. Dù là chuyện gì  chăng nữa, Thảo cũng    ai thương hại. Có điều Thảo cũng  thừa nhận, tính cách của Tú  giống như ngoại hình   phần nữ tính. Ở Tú  điểm gì đó khiến  khác giới   dựa dẫm. Đầu óc quan sát tinh thường và hành động đều  lý do. Cơ mà Thảo vẫn  hiểu tại  Tú    quen Thảo. Thảo   là đứa con gái  ảo tưởng nên  thể lý giải  chuyện .
Mà thôi, chuyện đó tạm thời bỏ qua. Tình cảm rốt cuộc chỉ là thứ đánh lừa con  . Có   cũng   phép đổ vỡ. Hi vọng quá nhiều thì thất vọng sẽ càng lớn. Việc cần  là bước chân  cổng trường đại học. Chỉ cần cố gắng bước và bước thôi. Phải nắm lấy những thứ  thể nắm bắt . Kiến thức là thứ trung thành nhất,  bao giờ  lưng  phản bội.
Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha. 
Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
Thảo bắt đầu chăm chú giải mấy bài toán hóc búa. Mỗi  tìm  lời giải cho 1 bài toán khó, cảm giác hết sức ngọt ngào. Có lẽ đó là cảm giác hạnh phúc nhất mà Thảo  nếm trải. Đang mải mê với mấy bài toán thì Huy xuất hiện phía . Huy  nhăn nhở:
- Hôm nay vui ?
Thảo  giật  nhưng vẫn tiếp tục vùi đầu   toán. Phải ném cho Huy cả rổ bơ  mặt thì Huy mới  . Huy   giường, hành động thoải mái như nhà  , 2 tay chắp  gáy, mắt  thẳng lên trần nhà.
- Cậu  ? Lúc bám đuôi  và Tú, tớ với chị Hương gặp công an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-lap-di/chuong-20-tien-ve-phia-truoc.html.]
Thảo buông bút xuống, im lặng lắng . Hóa  là  chuyện thật .  gặp công an cũng  cần bỏ rơi Thảo suốt buổi như thế chứ.
- Sau khi  tha, tớ  hỏi chị Hương là: “Cô  thích những  mặc quân phục ?” Cậu  chị Hương trả lời thế nào ?
Thảo vẫn im lặng. Rất lâu  mới thấy Huy chăm chú và hứng thú với 1 vấn đề. Nói  nhỉ? Có lẽ đây là tình yêu. Quen  lâu lắm  mới thấy Huy như thế . Trước đến nay, thái độ của Huy   sự việc đều hời hợt. Ngay cả học tập cũng  bỏ quá nhiều công sức. Dù  kết quả Huy đạt   đáng ngưỡng mộ.
- Chị Hương  là  thích bác sĩ và quân nhân. Mẫu  yêu lý tưởng của chị  là bác sĩ quân y.
Thảo giật nảy , vội kéo ghế sang  chuyện với Huy:
- Cậu định thi Học viện Quân Y ?
Huy  sảng khoái, ánh mắt vẫn để ở nơi xa - 1 tương lai   mà Huy tự vẽ nên:
- Ừ. Chắc   thôi. Người tớ  thích cũng từng  thích bác sĩ quân y.