Cô  hít mũi, như kiếp , cô ả  cũng tỏ vẻ đáng thương, đưa cho  bản  kết quả khám thương tích và một tấm ảnh giường chiếu của hai .
 
“Chị Thi, em  tự nguyện.”
 
Diễn xuất của cô   thật đấy.
 
Nếu    trải qua một ,     thể  thấu  cái dáng vẻ chịu đựng, tỏ vẻ đáng thương  là do cô  và Từ Duy thông đồng với  cả.
 
Thấy  im lặng, cô  tiếp tục :
 
“Em cũng  đòi hỏi nhiều, chỉ cần hai trăm triệu thôi. Gia đình em nghèo, m-ẹ em   bệnh cần tiền, nếu  em sẽ báo cảnh sát.”
 
“Đây là tội lớn, chị cũng     gặp rắc rối  ? Nghe    còn sắp lên chức tổng giám đốc, khi lên chức, lương một tháng cũng  hơn triệu thì với  tiền   là gì ?”
 
“Chị Thi, em hứa  khi nhận tiền sẽ  nhắc  chuyện  nữa.”
 
Số tiền   là gì? Là mạng sống của  đó.
 
  lạnh:
 
“Gia đình chúng  bình thường,  lấy   hai trăm triệu cho cô?”
 
Cô  lau nước mắt,   cẩn thận:
 
“Chị, Từ Duy  ba năm  chị nhận  cổ phần công ty, bán  cũng  chỉ  tiền .”
 
Quả nhiên, hai  họ nhắm  tiền của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nguoi-den-bao-rang-chong-toi-da-ngu-voi-co-ta/chuong-2.html.]
 cầm những thứ mà cô  đưa, xoa trán,  cô ả nữ sinh :
 
“Chuyện  bất ngờ quá , cô để  suy nghĩ .”
 
Chiều hôm đó,   việc mà  tập trung, suy nghĩ về những năm tháng qua với Từ Duy.
 
 và Từ Duy  quen  khi cùng thực tập tại công ty.
 
Anh   dáng  cao lớn, trông trắng trẻo,  mặt đeo kính đen mang vẻ tri thức.
 
Còn    là một mỹ nhân, nhưng sinh  trong gia đình  truyền thống, ba đời đều là giáo viên nên  cũng  chút khí chất của con nhà gia giáo.
 
Lúc đó, bạn trai cũ của   nghiệp và  nước ngoài, chúng  đành  chia tay.
 
Khi thất tình, sự quan tâm của Từ Duy trở nên đặc biệt quý giá.
 
 và   nhanh chóng đến với .
 
Yêu  hơn một năm, Từ Duy cầu hôn,  đồng ý và về quê   gặp bố .
 
Thấy bức tường xây từ đất nung,  vẫn  dám tin.
 
Nhà nước  đầu tư  nhiều vốn từ nhiều năm  để xây dựng đô thị hóa  mà nơi  vẫn còn khốn khó như thế .
 
 bố m-ẹ Từ Duy  trông  thật thà, làn da đen nhẻm nhưng mang nụ  hiền hậu.
 
Nhà họ tuy nghèo nhưng trong những ngày  ở đó, họ cho  tất cả những thứ  nhất.
 
Thế là,  mềm lòng và chấp nhận.