Có Quả Hồng - Chương 49: Ngoại truyện Tạ Tô Duẫn (tt)

Cập nhật lúc: 2025-01-21 03:43:50
Lượt xem: 548

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nên khiến nàng hoảng sợ , thật cố ý.

 

Biểu cô cô của A Thiền nhiều nam sủng.

 

Nam nhân một khi đặt ngang hàng với nữ nhân, cũng chẳng khác gì, ngày ngày son phấn tô trát, tranh giành đấu đá lẫn .

 

Hôm , trong yến tiệc, quý phi cũng mặt ở Giang phủ, Hoàng đế theo nàng tới dự. Một nam sủng của biểu cô cô kẻ khác tính kế, lao lòng quý phi khi nàng ngang qua, đúng lúc Hoàng đế bắt gặp.

 

Hoàng đế là kẻ ghen tuông điên cuồng. Sau khi đuổi quý phi , cầm kiếm c.h.é.m đầu nam sủng ngay tại chỗ, những kẻ khác cũng lôi xử trảm, m.á.u chảy đầy đất, cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn.

 

Lúc , tiểu A Thiền vô tình ở gần đó, chứng kiến bộ sự việc kinh hoàng, lập tức "oẹ" một tiếng, nôn thốc nôn tháo, Hoàng đế phát hiện.

 

Hoàng đế dù mắt đỏ ngầu vì g.i.ế.c chóc, nhưng khó tiểu cô nương xông , ngược còn đợi nàng nôn xong, đưa kiếm cho nàng, từ tốn dạy bảo:

 

"Thích ai thì từ thủ đoạn mà tranh đoạt, đừng để kẻ khác dụ dỗ , dù cho thích con."

 

Thanh kiếm quá nặng, A Thiền cầm nổi, "keng" một tiếng rơi xuống vũng máu. Mùi tanh của m.á.u hòa với mùi phấn son càng nàng buồn nôn hơn.

 

A Thiền nôn thêm nữa.

 

Trưởng công chúa tìm nàng, thấy cảnh liền bước nhanh tới, chút do dự cho Hoàng đế một cái tát thật mạnh:

 

"Ngươi bệnh trong đầu ?

 

"Cho trẻ con cảnh , còn dạy chúng coi mạng như cỏ rác, g.i.ế.c chớp mắt ?"

 

Hoàng đế đánh đến ngơ ngẩn, hồi lâu mới dần dần tỉnh táo, thậm chí chút luống cuống, hiểu sai ở .

 

Ít nhất, lúc dạy dỗ tiểu cô nương, thật sự chân thành.

 

Trưởng công chúa dẫn A Thiền rời , chỉnh tư duy giáo dục sai lệch của Hoàng đế:

 

"A Thiền, đừng học theo sự cố chấp của . Kẻ thích con, con cũng cần thích gì."

 

Người yêu thương con, chẳng cần con hoang mang tranh đoạt.

 

Lúc đó, quý phi rõ ràng còn yêu Hoàng đế. Hậu cung của từng tính kế hại c.h.ế.t nữ nhi nàng. Dẫu rằng thủ phạm trừng phạt, nàng vẫn cảm thấy mệt mỏi và chán chường. Nếu quá nhiều phi tần, nàng và nữ nhi chẳng đối mặt với những chuyện phiền lòng .

 

A Thiền vì kinh hãi mà đêm đó gặp ác mộng, phát sốt cao, Hoàng đế rốt cuộc cũng hiểu rằng hỏng chuyện.

 

Nàng còn quá nhỏ, dù tính tình già dặn tuổi, cũng thể che lấp sự thật rằng nàng vẫn chỉ là một tiểu cô nương.

 

Cả nhà họ Giang tất bật chăm sóc nàng. Sau khi nàng khỏi bệnh, vẫn thường xuyên gặp ác mộng. Giang Văn Nghiễn quyết định "lấy độc trị độc," đưa nàng tới chỗ đường đang đóng quân ở biên ải.

 

Không xác c.h.ế.t dọa sợ ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-qua-hong/chuong-49-ngoai-truyen-ta-to-duan-tt.html.]

Trên chiến trường, nơi xác bọc trong da ngựa, tay chân đứt lìa đếm xuể, mãi sẽ quen.

 

Nghe qua quả thật là kế sách ngược ngạo đến mức thể tổ tiên đánh chết, nhưng ngờ hiệu quả kỳ diệu.

 

A Thiền nuôi dạy thành tính cách , tuy là tiểu thư kiêu sa, nhưng theo chân những hán tử thô kệch chịu khổ chịu cực, một lời oán thán, cũng chẳng gây phiền toái. Quân lính trong doanh trại ai nấy đều yêu mến nàng, miễn nguy hiểm, cũng sẵn lòng dắt nàng theo chơi.

 

Thế nên A Thiền nhặt Tạ Tô Duẫn, khi đang kẻ thù truy sát, chỉ còn thoi thóp tàn.

 

Lúc nàng còn nhỏ, nếu lớn hơn, chắc chắn sẽ bừa bãi nhặt lạ. khi còn nhỏ, nàng vô tư mà hành động, chỉ cần đối phương dung mạo dễ , nàng liền dám nhặt.

 

Tạ Tô Duẫn kẻ thù truy sát đến tận biên ải, nghĩ rằng chắc chắn sắp chết. Khi tỉnh từ cơn hôn mê, đau nhức, mở mắt , liền thấy Giang Ứng Thiền.

 

Trong chớp mắt, đồng tử giãn lớn.

 

Giang Ứng Thiền là con một của phụ mẫu, nhưng Giang gia là một đại gia tộc. Nàng nhiều đường , biểu . Thấy thiếu niên đồng lứa như Tạ Tô Duẫn, nàng liền thuận miệng gọi:

 

"Ca ca…”

 

"Huynh tỉnh ."

 

Một tiếng "ca ca" của A Thiền khiến Tạ Tô Duẫn tỉnh cả , còn chóng mặt, vết thương cũng chẳng còn đau, khắp bỗng tràn đầy sức lực, cảm thấy thể xuống đồng cày ba mẫu ruộng. Hắn bật dậy, rụt rè đáp :

 

"Ừ... Tỉnh ."

 

A Thiền vốn định đưa về doanh trại, nhưng Tạ Tô Duẫn mặt đầy vẻ " lắm nhưng thể", kiên quyết từ chối. Hắn sợ lộ phận, sợ kẻ thù truy sát sẽ gây phiền hà cho nàng. Cuối cùng, A Thiền bèn kéo tới một căn nhà hoang ở, hằng ngày lén mang bánh bao, bánh nướng đến cho ăn.

 

A Thiền đưa gì, Tạ Tô Duẫn ăn nấy, giống dáng vẻ nàng thường kén chọn.

 

Hồng Trần Vô Định

Nàng cảm giác như đang lén nuôi một chú chó lớn .

 

Ở trong quân doanh, tuy sinh hoạt dễ dàng, nhưng cầm kỳ thư họa vẫn phép lơ là. A Thiền bao giờ phàn nàn với ngoài về nỗi khổ của , nhưng chỉ duy với Tạ Tô Duẫn, nàng bộc bạch tâm sự:

 

"Mỗi ngày học bao nhiêu thứ như , thật sự mệt mỏi..."

 

Phía hình tượng tiểu thư mẫu mực mà ngoài ngưỡng mộ, là sự cố gắng ngừng. Khối lượng bài học nặng nề khiến nàng nhiều lúc chẳng thở nổi.

 

Tạ Tô Duẫn giống như một ca ca yêu thương . Hắn ở bên cạnh nàng tập đàn luyện nhạc, lén giúp nàng chép sách vẽ tranh, những lúc rảnh rỗi thì đan vòng hoa thật đội lên đầu nàng, dẫn nàng bắt cá, chụp chim, trêu mèo, đùa chó.

 

Đó là thời gian mấy đoan trang nhất của nàng, nhưng cũng là quãng thời gian nhẹ nhàng, tự do nhất.

 

Sau đó, trong kinh thành tới đón A Thiền về. Nàng từ biệt Tạ Tô Duẫn. Thực , bí mật giải quyết sạch sẽ những kẻ truy sát, cũng liên lạc với của . Khoảng thời gian lưu đây, đều là vì A Thiền.

 

Ngày ngày, ở trong căn nhà nhỏ , chờ nàng đến.

 

Khi thấy nàng bước khỏi cửa, gọi nàng , lời từ biệt, mà đó là một lời hứa:

 

"Ta sẽ tìm nàng, chúng sẽ gặp ."

Loading...