Cơn mưa kéo dài hai tiếng mới tạnh.
Miên Miên chậm trễ nhiệm vụ của Trữ Dịch, lập tức buông tay, ngọt ngào chào tạm biệt: "Cháu cố gắng nhé, chúng nộp nhiệm vụ đây."
Trữ Dịch gật đầu: "Ừ."
Hai nhóm khách mời chia tay .
Con đường trong làng tu sửa, vẫn là đường đất. Sau cơn mưa, mặt đường lầy lội, khó .
Tô Thần Phi bế Miên Miên, cẩn thận bước , sợ ngã.
Anh ngã thì , nhưng nếu Miên Miên ngã thì .
Ông Triệu và bà Triệu đợi cửa nhà, thấy hai xuất hiện, thở phào nhẹ nhõm.
Bà Triệu ngượng ngùng giải thích: "Làng chúng đường đất, trời mưa trơn trượt, hai vợ chồng già định mang ô đón, nhưng sợ ngã nên dám . May mà các cháu ướt."
Phiêu Vũ Miên Miên
Tô Thần Phi gật đầu tỏ thông cảm: "Bố cháu cũng lớn tuổi , cháu cũng sợ họ đường đất lắm. Hai cụ đón là đúng ."
Bà Triệu xong bật vui vẻ.
Miên Miên đưa giỏ rau hái cho bà Triệu: "Đây là rau rừng ạ, ngày mai chúng thể hái nấm nữa. Sau mưa, nấm ngon, Miên Miên thích nấm hầm gà con lắm."
Vừa dứt lời, tiếng "chip chip" vang lên phía .
Đại Hoàng và Tiểu Hoàng vỗ cánh chạy đến bên Miên Miên, ngẩng cổ lên phản đối.
Nấm hầm gà con, chẳng là hầm chúng ?
Gà con lớn nhanh, mấy ngày, lớp lông vàng mềm mại bắt đầu bằng lông màu sắc hơn.
Miên Miên ngờ lời Đại Hoàng và Tiểu Hoàng thấy, liền xổm xuống vuốt ve hai chú gà: "Không ăn các , đừng lo."
Hai chú gà mới yên lặng trở .
Ông bà Triệu thấy lạ: "Ôi, thật sự thể chuyện với động vật nhỉ? Vậy Miên Miên xem Đại Phân ? Lợn con của nó đấy."
"Đại Phân!" Miên Miên mắt sáng lên, "Muốn xem lắm ạ!"
Cô bé nghĩ đến việc ông bà Triệu sợ trơn trượt dám ngoài, liền thêm: "Miên Miên tự xem nhé."
Ông bà Triệu : " là đứa trẻ điều. Để cháu trai thứ bảy cùng cháu nhé. Đây là thẻ hảo nhân của các cháu, giữ lấy. Tối đến nhà bà ăn cơm nhé."
"Thật ạ? Cơm bà nấu vị giống nhà Miên Miên lắm." Miên Miên , mắt cong như trăng.
Câu khiến bà Triệu vui như mở cờ trong bụng: "Ôi cháu khéo , bà đưa hết thẻ cho cháu luôn ."
[Đạo diễn Hồ nên tổ chức cuộc thi sớm hơn, tiểu cô nương của chúng còn kỹ năng dỗ nữa đấy.]
[Khéo thật, học ! "Vị giống nhà", ai nấu ăn mà chẳng vui?]
[Ước gì bé Miên Miên khen như thế.]
[Khoan , xem đoạn của U U, bên đó cũng đang cho gà ăn như , nhưng gà nhà bà Vương đang phát điên lên kìa!]
Ngay khi bình luận xuất hiện, tiếng gà "cục cục" vang lên ngớt cổng nhà ông bà Triệu.
Những con gà đang lao sân nhà ông bà Triệu, như thể đang diễn cảnh "Gà con nhanh chân". Tuy nhiên, khi đàn gà kịp đến gần Miên Miên, tiếng "gù gù" vang lên từ bầu trời.
Đó là tiếng gà rừng đang vỗ cánh.
Những con gà rừng lượt đáp xuống mặt Miên Miên, chen lấn , trong mắt ánh lên vẻ khát khao.
Miên Miên thấy đàn gà đông đúc, chớp mắt: "Chết , Miên Miên quên mất tùy tiện ăn gì. Các bạn về , Miên Miên ăn nấm hầm gà con nữa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-84-thoi-diem-tot-nhat-de-kich-hoat-tran-phap.html.]
[Trời ơi, thỏ đ.â.m đầu c.h.ế.t chỉ xem qua video, giờ tiểu cô nương ăn gà, gà liền xông đến, đây là "ngôn xuất pháp tùy" ?]
["Ngôn xuất pháp tùy", tên kỹ năng đấy, nhưng gà rừng ăn , nó là động vật bảo tồn cấp hai.]
[Lo gì, tiểu cô nương ăn .]
Sau khi Miên Miên ăn, gà rừng kêu to hơn.
Miên Miên nhíu mày, cảm thấy bất lực.
Không ăn mà cũng thành của cô bé ? Với , mấy con gà chửi nữa?
Hai chú gà con hiểu lời gà rừng, dù nhỏ nhưng dũng cảm, mổ chúng. Đàn gà nhà bà Vương cũng bỗng trở nên hung dữ, tấn công gà rừng.
Gà rừng mổ đến nỗi lông rụng đầy đất, vội vỗ cánh bay .
Sau khi gà rừng rời , đàn gà nhà cũng lượt rời khỏi sân nhà ông bà Triệu, thong thả.
"Lông gà thể chổi lông gà, đừng lãng phí nhé." Miên Miên bắt đầu nhặt lông gà.
Đại Hoàng và Tiểu Hoàng cũng giúp nhặt. Mọi đang nhặt vui vẻ thì tiếng "gâu gâu" vang lên ở cổng.
Đó là Bạch Bạch chuyến phiêu lưu.
Trong hình dạng chó con, nó ngậm một lá cờ đen, chạy nhanh.
Nhìn thấy lá cờ, Miên Miên nhíu mày.
Lá cờ là trận kỳ mà kẻ dùng trong ngôi mộ cổ ? Bạch Bạch chơi trong mộ cổ ?
"Cháu lấy nó trong mộ cổ ?" Miên Miên hỏi thẳng, "Lá cờ vui ."
Bạch Bạch đặt cờ xuống, lắc đầu, "gâu gâu".
Miên Miên ngạc nhiên: "Cháu tìm thấy trong làng? Sao thế?"
Tô Thần Phi thấy tiểu cô nương lo lắng, lên tiếng: "Lá cờ , để Bạch Bạch tìm thêm, tìm hết tiêu hủy là nhất."
Bạch Bạch định ngay, nhưng Tô Thần Phi chợt nghĩ điều gì, : "Khoan , cún ngoan, đây, chú dạy cháu cách tìm đồ."
Anh cúi xuống, nhỏ tai Bạch Bạch.
Trước màn hình giám sát, phó đạo diễn đ.ấ.m mạnh xuống bàn.
Sao lá cờ tìm thấy? Con chó đó từ ? Anh suy nghĩ một lúc, lấy điện thoại gọi.
Điện thoại kết nối, bên là giọng sư phụ: "Có chuyện gì?"
Phó đạo diễn cung kính báo cáo việc lá cờ một con ch.ó nhỏ tìm thấy. Sư phụ lập tức trả lời: "Ngươi nghĩ tại trời mưa? Sư phụ cố ý mưa để rửa sạch mùi lá cờ. Một lá cờ phát hiện , ngươi cắm một cái khác là ."
"12 giờ đêm nay là thời điểm nhất để kích hoạt trận pháp. Sư phụ chuẩn sẵn sàng để thu nhận khí vận. Vi Quang Chính, Ngô Đắc và Mai Chiêu Đệ bắt, phía ngươi tuyệt đối để xảy chuyện, hiểu ?"
Phó đạo diễn Vi Quang Chính vội vàng đáp: "Con , sư phụ yên tâm, tối nay con sẽ cắm một cái!"
Trên mặt nở nụ đầy tự tin.
Sư phụ thể từ xa khiến trời mưa để giúp , nhất định phụ lòng sư phụ!
Nhìn thấy màn hình, Tô Thần Phi gì đó tai chó con nó chạy , Vi Quang Chính tỏ khinh thường.
Lá cờ giấu kỹ, thêm mưa rửa sạch mùi, dựa chó mà tìm ? Không thể nào.
Đáng lẽ Tô Thần Phi ngoan ngoãn để tiểu quỷ của Tần Thao hút khí vận thì , giờ Tần Thao bắt, tiểu quỷ biến mất, đúng là Tô Thần Phi tự rước họa ! Ha ha ha!