Đến cửa hàng thực phẩm mỗi thực hiện chức vụ của , từng bắt đầu bận túi bụi.
Trân Trân ở bên quầy chào hỏi với cửa hàng mua đồ.
Bà cụ tóc hoa râm mua một bình dầu hạt cải từ trong quầy của cô, đặt tiền và phiếu xuống, nhưng cũng khỏi quầy. Mà lôi kéo Trân Trân chuyện cả một ngày, chợt ngóng hỏi Trân Trân: "Đồng chí Tiểu Lâm, cô yêu ?"
Bà cụ đang giới thiệu yêu cho cô?
Trân Trân trả lời : "Cháu kết hôn từ lâu rồi."
Nghe như thế, trong nháy mắt bà cụ tiếc nuối, "Ôi, trông giống lắm."
Tiếc nuối xong bà tiếp tục hỏi: "Chồng cô cái gì?"
Trân Trân còn lên tiếng, Lý Sảng ngang qua trả lời cô: "Chồng cô là bình thường, cán bộ cấp đoàn trong quân đội, đang học bổ túc trong trường quân đội, nghiệp xong càng ghê gớm hơn."
Bà cụ xong lời ôi một tiếng, " là bình thường."
Lý Sảng mấy câu vội vã rời .
Bà cụ thấy Trân Trân kết hôn, cũng lôi kéo Trân Trân trò chuyện thêm nữa, cầm dầu hạt cải rời .
Buổi trưa tan tầm về nhà.
Lý Sảng với Trân Trân: "Em thật sự khiến thích, đến cửa hàng mới mười ngày, đến hỏi thăm em kết hôn thể xếp thành hàng. A Văn ở đây lâu như , cũng thấy mấy tới hỏi."
Trân Trân bất ngờ, "Còn khác ?"
Lý Sảng cứ luôn miệng : "Có, đến nhờ chị giật dây thì mấy . Sau lúc em việc, đặt ở quầy một cái bảng, bốn chữ: kết hôn."
Biết Lý Sảng đang đùa, Trân Trân cũng .
Lý Sảng còn : "Nếu em kết hôn với Thị Hoài Minh, chừng thật sự thể tìm hơn."
Trân Trân tiếp lời : "Anh ba ."
Lý Sảng trêu ghẹo cô, "Xem xem , cũng biến thành ba ."
Hai tán dóc về nhà, tới cổng chính viện gia chúc, Đại Bạch chạy tới nghênh đón.
Trân Trân đưa tay sờ Đại Bạch một lúc, dẫn Đại Bạch nhiệt tình cùng về nhà.
Quang cảnh vòng ở chân.
Tháng tám kết thúc, tháng chín trường học khai giảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-173.html.]
Khu đại viện đám con nít quậy tưng bừng trọn một mùa hè an tĩnh .
Thời gian thấm thoát thoi đưa, cuộc sống trong đại viện đổi gì quá lớn.
Trong biến hóa lớn nhất chính là cái bụng của Lý Sảng.
Đến hai tháng cuối cùng của thai kỳ, cái bụng của Lý Sảng dường như mỗi ngày đều lớn lên.
Bởi vì thể ngừng nặng nề, cái gì cũng thuận tiện, cho nên mỗi ngày cô đều cảm giác trôi qua chậm.
Không dễ gì nhịn đến cuối tháng mười, tới gần dự sinh.
Lý Sảng bắt đầu đếm từng ngày từng ngày, khi đếm chỉ cảm thấy thời gian càng thêm chậm.
Ngày hôm nay tan khỏi cửa hàng thực phẩm phụ, cô kiên trì vác cái bụng tròn vo sóng vai chung với Trân Trân.
Trân Trân ở bên cạnh, theo bản năng đỡ cánh tay của cô , lên tiếng hỏi: "Chị xin nghỉ sớm ở nhà dưỡng thai ?"
Lý Sảng từng kinh nghiệm sinh con, bình tĩnh : "Không cần, lúc đau bụng sắp sinh thẳng tới bệnh viện là ."
Nói cô đưa tay đặt lên bụng, "Chỉ là ngày nào con bé ."
Trân Trân lời cô cũng vô cùng chờ mong.
Sinh mạng nhỏ thuần khiết sinh hình dáng gì.
Nói chuyện với Trân Trân về cái thai của một hồi, Lý Sảng hỏi Trân Trân: "Các em dự định lúc nào con?"
Cô và Thị Hoài Minh ở chung cũng hơn hai tháng, tình cảm giữa hai sớm định .
Tuổi bọn họ cũng nhỏ, sinh con là chuyện tự nhiên.
Mà đối với việc , hiện nay Trân Trân và Thị Hoài Minh cũng sốt ruột.
Trân Trân Lý Sảng : "Không kế hoạch, ngược cứ thuận theo tự nhiên ."
Lý Sảng gật đầu, "Lúc nên tới thì sẽ tới thôi."
Nói xong cô về , kéo dài âm thanh ai một tiếng, " chị sinh con gái."
Trân Trân tiếp lời cô : "Hi vọng mong của chị thể thành sự thật."
việc mang thai con cái ai thể khống chế là lúc nào mang thai, mang thai là trai gái càng ai thể khống chế.
Bất kể là mang thai thời kỳ nào, bất kể là trai gái đều là chuyện thuận theo tự nhiên.