Đang chuyện thì mì thịt bò nấu xong, bưng lên.
Nước dùng trong chén thơm nồng, đồ ăn cũng cũng phong phú, thịt bò nạm, khoai tây, còn cà rốt, rau cần và đậu phụ khô.
Sợi mì ăn chắc miệng, dai và vị ăn.
Dạ dày bò xào thì khá dai cay, thơm hơn.
Trân Trân húp xong ngụm nước dùng cuối cùng, buông đũa xuống thì thể xác và tinh thần đều vô cùng sung sướng. Thị Hoài Minh mặt mũi cô tràn đầy sự thỏa mãn thì vô thức mỉm , dậy, : “Đi thôi, về nhà.”
Trân Trân thành phố nhiều ngày như nhưng gần như từng thấy Thị Hoài Minh với bao giờ. Vừa lúc thấy , cô sửng sốt, trong đầu xuất hiện cảm giác hoảng loạn. cô gì, vội vàng dậy theo khỏi tiệm cơm.
Thị Hoài Minh bên ngoài lên xe, Trân Trân vẫn trèo lên yên xe. Vì để vững, cô còn đặt tay ở hai bên eo Thị Hoài Minh, nắm lấy áo . Cứ như xe , bóng lưng to lớn của , trong lòng cũng sẽ nhịn mà rung động.
Giữa trưa ngày xuân, gió thoang thoảng, ánh nắng ấm áp.
Người đàn ông cao lớn thẳng chở vợ trẻ tết tóc bằng sợi dây lụa đỏ, xuyên qua ánh nắng và bóng râm. Khăn lụa đỏ bay lên theo gió cho mặt cô vợ trẻ đỏ lên.
Xe đạp dừng cửa phòng.
Trân Trân nhảy xuống xe, cùng Thị Hoài Minh xách đồ mua trong nhà. Cất đồ lên bếp xong thì Trân Trân rửa tay sạch sẽ lấy chậu rửa mặt xem thử.
Cô dùng ngón tay bóc lớp vỏ ở rìa chậu rửa mặt thì thấy bên là tổ ong lít nha lít nhít lỗ.
Bột nở , thể hấp bánh bao.
Trân Trân bỏ chậu rửa mặt lên bàn, lấy chén pha một ít nước kiềm. Cô buộc tạp dề, chuẩn dùng nước kiềm để nhào bột thì Thị Hoài Minh bước đến. Anh chậu rửa mặt Trân Trân: “Làm gì ?”
Trân Trân xắn tay áo lên: “Em định hấp một ít bánh bao, bình thường ăn cũng sẽ tiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-55.html.]
Thị Hoài Minh ý kiến gì, chỉ hỏi tiếp: “Làm nhân bánh gì ?”
Trân Trân : “Nhân bánh thịt heo hành tây, ?”
Thị Hoài Minh vẫn ý kiến gì. Anh về hướng bếp lò: “Vậy để cắt thịt heo.”
Trân Trân đầu: “Không cần . Anh việc của , tự em là .”
Thị Hoài Minh: “Chủ nhật việc gì cả.”
Trân Trân còn gì thì Thị Hoài Minh bỏ thịt heo trong chậu, thêm nước . Thế là cô gì nữa, chỉ thầm nghĩ thể cùng bánh bao, cảm giác .
Thị Hoài Minh rửa sạch thịt heo bỏ lên thớt gỗ. Anh hỏi Trân Trân: “Cắt bao nhiêu đây?”
Trân Trân qua đó xem, ước chừng một miếng thịt heo với Thị Hoài Minh: “Chừng .”
Thị Hoài Minh cắt miếng thịt mà cô , còn bao nhiêu thì thả chậu. Sau đó cạnh bếp lò, cầm d.a.o phay, cúi đầu cắt thịt heo thành từng miếng.
Lúc Trân Trân về bàn định nhào bột thì nhớ đến một chuyện. Cô đầu Thị Hoài Minh mặc quân trang bếp lò cắt thịt heo, cô do dự một lúc, tháo tạp dề , đưa đến mặt Thị Hoài Minh, : “Anh ba, buộc tạp dề lên .”
Cắt thịt heo, chắc chắn mỡ sẽ b.ắ.n lên .
“Không cần .” Thị Hoài Minh tiếp tục cắt thịt heo.
Trân Trân bẩn quân trang của , thế là duỗi tay, cầm tạp dề vòng qua eo Thị Hoài Minh.
Khoảnh khắc eo hai cánh tay vòng qua, động tác cắt thịt của Thị Hoài Minh khựng , đầu Trân Trân. Trân Trân đụng ánh mắt thì như ý thức gì đó, trong nháy mắt mặt cô đỏ bừng. cô cũng ngượng đến mức thu tay về. Cô cúi đầu, nín thở tiếp tục buộc tạp dề lên Thị Hoài Minh, đó buộc một nút thắt. Cô buộc xong thì gì, cúi đầu Thị Hoài Minh, vội vàng xoay đến bàn nhào bột.
Đổ nước kiềm chậu, nhào bột. Trên mặt cô như lửa đốt, trong lòng như con nai nhảy tưng tưng.
Thị Hoài Minh đầu Trân Trân, cũng gì. Sau đó đầu nắm chặt con d.a.o trong tay, tiếp tục cắt thịt heo. Thịt heo cắt thành miếng xong thì thể bằm. Thị Hoài Minh bên bếp lò nghiêm túc bằm thịt heo, Trân Trân thì ở bên bàn nghiêm túc nhào bột.