Lam Kinh Hòa liếc  lọ thuốc trong tay Phó Đình Uyên, mặt  chút xao động, "Hai vị yên tâm, trẻ con đánh  là chuyện giữa chúng nó.  là  lớn, sẽ  so đo với trẻ con. Thuốc  cần thiết, con nhà   cần."
Phó Đình Uyên  về phía Cẩn Triều Triều.
Người  lắc đầu,   thêm gì.
Phó Đình Uyên và Cẩn Triều Triều cùng rời . Sau khi họ  khỏi, Lam Kinh Hòa  bước  lều.
Lam Thái đang mặc quần áo, vết m.á.u thấm qua lớp vải lưng cho thấy trận đòn   nhẹ.
"Chú, cháu về nghỉ ." Lam Thái cung kính hành quân lễ,  bước  khỏi lều.
Cậu  về phía đồng cỏ rộng lớn phía xa, tai  tiếng   vui vẻ của du khách.
Gió thu thổi qua mang theo sắc vàng cam,  cảm thấy  lạnh, kéo cổ áo lên   sang lều khác.
•	
Tư Minh Dạ  phạt  ở trong phòng cả ngày.
Mộc Xuyên liên tục  mắng, dù   xin  thế nào, Tư Minh Dạ cũng  thèm đáp .
Sau đó,  cũng  dỗ dành Tư Minh Dạ nữa,    học cưỡi ngựa một .
Đến ngày hôm  khi Tư Minh Dạ  thả ,    cưỡi ngựa và  thể một  phi vòng quanh.
Tư Minh Dạ vẫn  học  từ đầu.
Buổi trưa  bữa ăn.
Cẩn Triều Triều cưỡi ngựa cùng Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên dạo chơi  thảo nguyên.
"Chị, em thông minh lắm đúng ? Chỉ học nửa ngày   . Không như Mộc Xuyên, từ hôm qua học đến giờ, cưỡi còn  bằng em." Tư Minh Dạ cố ý  .
Mộc Xuyên  xong,  vui, "Tao học xong từ hôm qua , ai bảo tao cưỡi ngựa  bằng mày? Có bản lĩnh thì thi xem!"
"Thi thì thi, ai thua  ngựa cho   cưỡi." Tư Minh Dạ .
Mộc Xuyên bình thường  mặt thể lực đều  bằng Tư Minh Dạ, nhưng    học cưỡi ngựa nhiều hơn nửa ngày, chắc chắn  thể thua.
"Thi thì thi, ba vòng quanh thảo nguyên, ai dùng ít thời gian hơn,  đó thắng."
Tư Minh Dạ phong lưu kéo dây cương,  ngựa về vạch xuất phát.
Mộc Xuyên  theo.
Khi hai  chuẩn  đua, một con ngựa bất kham phóng qua bên cạnh.
Tư Minh Dạ  kỹ,  cưỡi ngựa   ai khác chính là đứa đánh  với  hôm qua.
Hai   , lập tức thúc ngựa đuổi theo.
Vì cả hai đều là tay mơ, chọn ngựa hiền lành, Tư Minh Dạ dùng hết sức cũng  đuổi kịp.
Mộc Xuyên càng  cần ,  phi một vòng, phát hiện con ngựa dường như cũng đang ganh đua, càng chạy càng nhanh, khiến   ép nó dừng .
Tư Minh Dạ và Lam Thái đối đầu.
Hai  thúc ngựa phi nước đại, hai con ngựa dường như cảm nhận   khí căng thẳng giữa hai , cũng đua  chạy.
Tư Minh Dạ nghiến răng, dùng hết sức quất roi.
Hôm qua đánh   phân thắng bại, hôm nay đua ngựa,  cũng  chịu thua.
Lam Thái    rằng, mặt lạnh như tiền, tay quất roi vun vút.
Hai vòng chạy xong, ngựa của Tư Minh Dạ dần chậm .
Lam Thái một  phóng như bay, bỏ xa Tư Minh Dạ,  khi chạy xong ba vòng,   ở vạch đích chờ.
Ánh mắt   Tư Minh Dạ đầy khiêu khích, như  : Nhìn , ngươi  thắng  .
Tư Minh Dạ  kích động bởi cảnh tượng .
Không đau nhưng nhục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-458-chinh-la-nguoi-co-ay-can-tim.html.]
  tuân theo lời Cẩn Triều Triều,  chủ động gây chuyện, thua thì thua,   gì to tát.
Là con ngựa của  thua con ngựa của ,    thua .
Lam Thái thấy Tư Minh Dạ đến đích.
Cậu  ngựa, định rời .
"Chúng  sẽ chơi ở đây vài ngày, ba ngày nữa chúng  thi  một trận." Tư Minh Dạ .
Lam Thái kéo dây cương dừng ,  đầu  Tư Minh Dạ với ánh mắt lạnh lùng, "Ngươi đúng là đối thủ mạnh, nhưng ngươi  thắng  ."
"Đừng  nổ!" Tư Minh Dạ  phục.
Cả hai đều bắt đầu học cưỡi ngựa từ hôm qua, tại      thắng ?
Lam Thái ngẩng mắt, ánh  đầy khinh miệt, "Vì hôm nay ngươi  thua!"
"Hôm nay  thua,   nghĩa   sẽ thua. Nói cho ngươi ,    nhất định sẽ thắng ngươi." Tư Minh Dạ ghét nhất  khác   với ánh mắt khinh miệt.
Trong lòng,  thề sẽ đánh bại Lam Thái.
Lam Thái mỉm , ánh mắt lạnh lùng như lưỡi d.a.o sắc bén.
Trên     chút ngây thơ nào của tuổi trẻ, mà giống như một võ giả từng trải,   kiêu hãnh, chỉ quan tâm thắng thua.
Lam Thái  sâu  Tư Minh Dạ,  phi ngựa biến mất.
Trong lều.
Cẩn Triều Triều dựa   Phó Đình Uyên, lật xem tài liệu trong tay.
Đây là kết quả điều tra về Lam Thái.
Tài liệu ghi rõ, gia tộc họ Lam là võ giả thế tập, ông cố từng là tướng quân, nhưng tử trận  sa trường.
Sau đó, ông nội và cha  cũng nhập ngũ, đều hy sinh khi còn trẻ.
Mẹ  là quân y,  khi sinh con  lâu,  kẻ  trả thù, c.h.ế.t  thảm.
Lam Thái từ hai tuổi   chú nuôi dưỡng.
Người chú là  đam mê quân sự, từ nhỏ mơ ước trở thành quân nhân, nhưng do chân  thương, để  vết sẹo lớn, nên  lỡ mất ước mơ.
Dòng họ   mạnh, nhưng  c.h.ế.t kẻ  thương.
Vân Vũ
Đến đời Lam Thái, chỉ còn một  .
Chú Lam Kinh Hòa  coi trọng , từ nhỏ  dạy võ, quản giáo  nghiêm khắc.
Vì , từ nhỏ     thủ phi phàm, trong các giải võ thuật thiếu nhi, Lam Thái bách chiến bách thắng.
Chính vì sự giáo dục nghiêm khắc của  chú, đứa trẻ  từ nhỏ   hiếu thắng.
Đọc đến đây, Cẩn Triều Triều  khỏi thở dài, "Nhà họ Lam là gia đình  công, nhưng   rằng, cứng quá thì dễ gãy. Càng kỳ vọng  Lam Thái, càng dễ xảy  chuyện. Hiện tại Lam Thái   dấu hiệu đen tối, chỉ là bề ngoài  rõ ràng."
Phó Đình Uyên ánh mắt thâm trầm, "Hôm qua thấy thái độ của Lam Kinh Hòa,  thể thấy  là  cố chấp, tham vọng lớn,  cực kỳ nghiêm khắc. Cháu ruột rơi  tay , cũng là xui xẻo."
Cẩn Triều Triều thở dài, "Từ ông cố, đến ông nội,  cha, ba đời nhập ngũ, đều  dũng hy sinh, nhưng  để  thành tích lớn. Có thể thấy,  nhà họ Lam  khí phách,  yêu nước, nhưng thiếu chút trí tuệ."
Binh lính  thể  cần động não, vì chỉ cần tuân lệnh.
    tướng quân,   đầu óc,  võ công, đức tài song .
"Lam Thái là  em cần, nhưng  vẻ khó xử. Lam Kinh Hòa coi Lam Thái như bảo bối,   cũng mang theo."
Cẩn Triều Triều đáp: "Ai mà chẳng , khó xử lắm! Lam Kinh Hòa  ăn  , hôm qua chúng  đến gặp,  còn  thèm  mặt."
Phó Đình Uyên cúi xuống hôn trán vợ,  : "Không vội, chúng   tìm  ,    thể nghĩ cách tiếp cận."
Cẩn Triều Triều chợt nhớ  điều gì, lập tức  thẳng dậy, hào hứng : "Chị Uyển Nhu tối nay tổ chức tiệc lửa trại, sẽ   địa phương  hát múa, em nhờ chị mời Lam Thái và Lam Kinh Hòa cùng đến vui vẻ."
Tục ngữ  câu, đưa tay  đánh kẻ .
Lam Kinh Hòa dù khó tính đến , cũng  thể từ chối buổi tiệc mang đậm phong vị địa phương.