Tôn Tố Lan thương lượng vài câu với chồng, cuối cùng vẫn quyết định đồng ý, hết để cho Hoa Bình tự xem mắt.
Lời xong, Triệu Mỹ Phượng chuẩn rời , Miêu Thải Ngọc kéo tay , đưa về nhà.
"Mẹ, con gặp , giống như lễ nghĩa, đến xem mắt hẳn sẽ mang chút bánh bích quy cho Hoa Bình đúng ?" Miêu Thải Ngọc dám ở mặt cha chồng biểu hiện bộ dáng thèm ăn vặt của , cùng ruột mới dám .
Triệu Mỹ Phượng: "Không thể chỉ mắt, Hoa Bình với đối phương mà thành công, còn nhiều lợi ích nữa, Tết sẽ mang đồ ăn vặt trở về, Hoa Bình gả qua đó, đối phương nhất định sẽ tìm cho Hoa Bình một công việc trong thành phố, công việc của Hoa Bình định, còn thể tìm việc cho em nhà họ Tiết, con chị dâu, lợi ích thể thiếu phần con.”
Trái tim con gái hướng về nhà đẻ, thường xuyên chạy hai bên đưa đồ ăn đồ uống.
"Con là thể thiếu, nhưng cũng xem ý Hoa Bình thế nào, đừng thấy Hoa Bình lá gan nhỏ, nhưng em chính kiến, hơn nữa con , cha chồng hề sốt ruột hôn sự của Hoa Bình, chỉ đám họ hàng là sốt ruột thôi."
Nhà bọn họ mặc dù ba đứa con trai, nhưng căn bản cần "bán con gái" để dành sính lễ cho con trai.
“Con đừng quan tâm nhiều như , giới thiệu còn hơn đối tượng mà đám cô dì nhà họ Tiết giới thiệu ?”
“Tốt thì ...... Thôi , để con công tác tư tưởng cho Hoa Bình.”
“Con khuyên Hoa Bình , sống đến bây giờ còn gặp ai điều kiện như .”
“Mẹ, cũng quá khoa trương .”
…
Miêu Thải Ngọc về đến nhà liền cùng cha chồng và bà ngoại hàn huyên vài câu, lúc về Hoa Khang và Tư Niệm, mà là về Hoa Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-178.html.]
Nhà Tư Niệm còn dễ chuyện, nhưng nhà Tiết Thái Lai mà cô một mực đòi giới thiệu cho Hoa Bình thì dễ đối phó.
Dù Miêu Thải Ngọc cũng phủi sạch quan hệ, đây là chủ ý của cô, chủ ý của cô.
Sau nếu Hoa Bình phát hiện đẩy hố lửa, là cô đẩy, cô nhé.
Trở phòng , Miêu Thải Ngọc đổi sắc mặt: "Lãnh đạo nhỏ việc ở nhà máy thực phẩm, nếu xem mắt mang cho Hoa Bình chút đồ ăn vặt, em sẽ khuyên Hoa Bình kiên định, tuyệt đối thể d.a.o động, đàn ông keo kiệt ai thích thì gả , Hoa Bình nhà em cần.”
Tiết Hoa An: "Đối phương chắc sẽ tới gặp mặt.”
“Mẹ em thần thông quảng đại, nếu bà chủ động tìm tới, chứng tỏ nhất định biện pháp để hai bọn họ gặp mặt, yên tâm .”
“Ngẫm cũng thấy kỳ kỳ, nếu quả thật thành công, em rể còn lớn hơn một tuổi.”
"Cũng lạ, chỉ là tâm trí thành thục, tuổi cũng lớn, sinh nhật hai mươi bốn còn tới, đối phương hai mươi lăm, Hoa Bình hai mươi hai, kém hơn ba tuổi, cũng gọi là trâu già gặm cỏ non." Miêu Thải Ngọc vẫn ở bên giường, ý chui ổ chăn.
Nghe thấy bên ngoài tiếng động, hình như là hai chị em Tiết Hoa Bình và Tiết Hoa Khang trở về, cô lập tức ngoài tìm Hoa Bình chuyện.
Trước mặt Hoa Bình, cô vẫn là chị dâu tri kỷ, phủi sạch quan hệ giữa và ruột.
"Mẹ chị cứng đầu, chị cũng cản bà , nhưng lúc sáng em kỹ mặt mũi ?”
Tiết Hoa Bình lắc đầu, cô kỹ mặt đối phương trốn lưng chị dâu, chỉ mơ hồ nhớ chiều cao của đối phương.
“Chị thì thấy rõ, vóc dáng cũng tạm , lịch sự, nhưng chúng thể chỉ bề ngoài, đến lúc đó em miễn cưỡng với vài câu, gì để thì quyết đoán từ chối, em ngại thì để chị nhờ chị từ chối giúp em.”