Hai con nhất trí phòng .
Sau khi giường, Miêu Thải Ngọc hỏi con gái nhà : "Hôm nay ở nhà ông bà ngoại ăn cái gì?"
Bánh Bao Đậu, Ny Ny, Cam Nhỏ buổi trưa đều về nhà ăn cơm, Bánh Bao Hoa nhà cô ở nhà ông bà ngoại ăn.
Không cơm trưa nhà ông bà ngoại phong phú, đơn thuần là ông ngoại nấu cơm xong, cô bé về nhà ăn, ăn luôn ở nhà ông bà ngoại.
Buổi trưa Tư Niệm đón con, Miêu Thải Ngọc thấy cô chỉ đón Cam Nhỏ về cũng cảm thấy ngoài ý .
Ăn cơm trưa xong, Hoa An đón con gái về nhà ngủ trưa.
Mẹ cô thể chấp nhận cháu gái ở nhà ăn cơm trưa, thể chấp nhận cháu gái ngủ trưa ở nhà ngoại.
Bà ngoại đến bây giờ đều nghi ngờ cháu gái nhà ngủ trưa.
Miêu Thải Ngọc từng vài là Bánh Bao Hoa ngủ trưa, nhưng cô tin.
Bánh Bao Hoa ở nhà ông bà ngoại tinh thần , cha đón về nhà, bao lâu liền ngáp ngủ trưa.
Miêu Thải Ngọc thật sự giải thích rõ, dứt khoát giải thích nữa.
Không thể phủ định chính là con gái nhà quả thật tinh lực dồi dào.
Hơn cả cô hồi nhỏ.
Mẹ cô lúc cô bốn tuổi rưỡi luôn thích ngoài chơi với đám trẻ con trong thôn.
Mỗi cô chơi lấm lem bùn đất về nhà, ruột đều cảm thấy đ.á.n.h vẫn còn quá nhẹ.
Bánh Bao Hoa thì giống , Bánh Bao Hoa tạm thời bạn cùng tuổi, thật vất vả mới gặp thể chơi cùng , nhưng nếu chịu chơi trò mà cô bé , cô bé sẽ lập tức nghỉ chơi với các bạn.
Không bạn cùng tuổi, chỉ thể dính lấy (tra tấn) lớn, bà ngoại từng cô bé kéo vòng quanh thôn ba vòng.
Bà ngoại tán gẫu với khác để ý tới cô bé, cô bé ngay bên cạnh lên tiếng quấy rầy, bắt bà ngoại mang cô bé chỗ khác chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-226.html.]
Đứa nhỏ , bà ngoại một ngày cũng chăm nó.
Bà nội thì ngược cái gì cũng theo cháu gái, thích cháu gái nhà , thể thừa nhận chăm cháu gái mệt.
Bánh Bao Hoa kể cho những gì cô bé ăn cả ngày hôm nay.
“Ngon nhỉ, hai ngày nữa cũng đến nhà ông bà ngoại ăn cơm.”
Lúc Tiết Hoa An về đến nhà, hai con ở giường, tư thế ngã ngửa như đúc.
Thấy cha về, bạn nhỏ Bánh Bao Hoa dậy, cha ôm bếp ăn cơm.
Tiết Hoa An ôm lấy con gái, lập tức mà chờ Thải Ngọc cùng .
Miêu Thải Ngọc dậy, hỏi bọn họ hôm nay thương lượng thế nào.
Hôm nay trong thôn họp, mỗi nhà phái đại biểu , nhà bọn họ phái cha chồng , cha chồng họp xong sẽ gọi con cả và thằng ba đến nhà ông bà nội, chồng cũng theo.
Thương lượng xem thế nào.
Miêu Thải Ngọc và Trình Tư Niệm gọi , gọi cũng .
Trình Tư Niệm là cũng , còn Miêu Thải Ngọc chính là kiên trì tiếp quản xưởng đậu hũ.
Cô chỉ động mồm động miệng khuyên nhà tiếp nhận xưởng đậu hũ, nếu bảo cô học đậu hũ... cô học lắm.
Ông nội hy vọng cha chồng tiếp nhận xưởng đậu hũ, cha chồng còn đang do dự, khi xưởng đậu hũ nộp lên tập thể, quản lý là ông bà nội, bọn họ chính là ông chủ, tuy lúc cha chồng việc ở xưởng đậu hũ tập thể cũng coi như chủ sự, nhưng tất cả nguyên liệu của xưởng đậu hũ đều là tập thể bỏ tiền, cần ông bỏ tiền.
Tiền gửi ngân hàng của ông bà nội sớm tiêu hết, lớn tuổi, đủ tinh thần và sức khỏe, bọn họ sẽ tiếp nhận xưởng đậu hũ nữa, nhiều nhất chỉ là hỗ trợ trông coi.
Năm đó chủ giao nộp xưởng đậu hũ, hiện giờ thể chủ để con trai lấy xưởng đậu hũ.
Bọn họ thể hiểu suy nghĩ của con trai, mặc dù hy vọng xưởng đậu hũ thể lấy về, nhưng sẽ cưỡng cầu.