Bánh Bao Hoa thừa nhận ăn chán, lươn lẹo là bởi vì ăn, cô bé mới đem nửa còn chia cho .
“Vậy ngày mai ăn giúp con nữa, ai cũng giúp con ăn, tự con ăn hết bánh, ăn xong ăn cái khác, cũng uống sữa đậu nành."
Bạn nhỏ Bánh Bao Hoa nhanh chóng nhận sai, thừa nhận chỉ thể ăn một nửa bánh tròn tròn.
So với bánh tròn tròn, cô bé thích uống sữa đậu nành hơn, thể ăn bánh tròn tròn, nhưng thể uống sữa đậu nành.
Miêu Thải Ngọc: "Thừa nhận là , sáng mai con chúng mỗi chia một nửa.”
Ăn xong cơm tối, hai vợ chồng thu dọn cuối liền mang con gái trở về nhà trọ ngủ.
Trước khi ngủ, Miêu Thải Ngọc tựa lòng chồng: "Hôm nay là ngày đầu tiên kinh doanh, luống cuống tay chân, giống với suy nghĩ của em, khi nào thì em mới thể bà chủ thật sự nhỉ?"
“Có ở đây em đừng hòng bà chủ, em việc, cũng sẽ thúc giục em việc." Anh bà chủ chân chính trong miệng Thải Ngọc là ý gì.
Là quản lý bù , ngoại trừ đếm tiền cái gì cũng .
Miêu Thải Ngọc tự nhiên chồng là ruột của cô: "Cho nên em mới em chợ bán rau, thể để bà cả ngày ở bên cạnh em , chỉ cần một ngày em, bà chủ như em vĩnh viễn ngày trở .”
Không bà chủ nào ngột ngạt hơn cô chứ?
Tiết Hoa An: "Mẹ lời em, chỉ việc ở quán ăn thì ?”
"Em sẽ thuê sạp để em bán rau, tiền thuê em đóng, bà lý do gì gây khó dễ với tiền, còn em, em cũng giúp em trả tiền thuê , trong quán ăn cần rau củ, em sẽ tìm bà lấy miễn phí." Cô nghĩ nhiều biện pháp giải quyết, cuối cùng quyết định tự thuê sạp để ruột phụ trách bán rau là .
Cô mượn cô năm ngàn đồng, khi cô mua cửa hàng cô hối hận vô , bây giờ còn cho cô tiêu tiền thuê sạp hàng, cô chán sống chắc?
"Cách cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-250.html.]
Miêu Thải Ngọc: "Cuối cùng ba mươi tuổi em cũng mở một quán ăn, kiếm tiền, em ăn mặc thật xinh , cùng ngoài hẹn hò."
Cách năm mới chỉ còn nửa tháng, qua năm mới cô sẽ nghênh đón tuổi ba mươi.
Tiết Hoa An: “Em trưng diện cũng xinh .”
"Em em trưng diện cũng xinh , nhưng trưng diện lên còn xinh hơn nữa, dù em cũng ngoài hẹn hò với ."
Tiết Hoa An cảm thấy hứng thú với việc hẹn hò: "Chúng chơi?”
“Đi xem phim hoặc đạp xe đưa em hóng gió, bây giờ chúng xe đạp, sẽ ." Nhìn mặt đất lâu , cuối cùng cô cũng thể ngẩng đầu bầu trời.
Tiết Hoa An: "Được, lời em...... Thải Ngọc, thể nhờ em một chuyện ?”
“Chuyện gì? Anh , khách khí với em gì?”
“Anh xem những bài khác của cha." Anh sắp xem nát quyển ‘Năm tháng', xem những quyển sách khác mà cha vợ .
"Được, hôm nào em bảo cha sửa sang cho mượn xem, suýt nữa em quên sách cha cho , đợi Tết sẽ cho ." Cô vẫn từ bỏ ý định sách cha cho .
Cô chồng xem nó bao nhiêu , cô chỉ xem một thôi.
Tiết Hoa An: "Lúc nội dung sách cho nên tránh mặt cha, để cha thấy em sách của ông, ông sẽ cảm thấy ngượng.”
Đến bây giờ vẫn kiên trì nhật ký gia đình, nội dung nhật ký lấy vợ con chủ, nghĩ đến nhật ký của , Tiết Hoa An bắt đầu hổ.
“Em , em chỉ cho thôi, cũng thể để em chẳng gì cả, mặc dù em đúng lắm nhưng hiểu ý em là .”