Bận rộn một ngày đến ba giờ chiều.
"Thải Ngọc còn về, bằng mở quán đến khi nào con bé về mới thôi?" Đến ba giờ chiều, Triệu Mỹ Phượng đóng cửa quán ăn, hỏi ý của trong bếp.
Bọn tiểu bối lên tiếng, bọn họ mệt mỏi cũng dám kêu mệt.
Miêu Ngạn Khánh là một trong hai vị trưởng bối ở đây, ông coi như bình tĩnh, tiền tài che mắt: "Đừng bán, nguyên liệu nấu ăn sắp hết , chúng cũng bù , nguyên liệu còn giữ sáng mai bán .”
Con gái đặt nguyên liệu nấu ăn, mỗi ngày đều đưa tới, Triệu Mỹ Phượng sợ sáng mai phát sinh tình huống đột xuất, nguyên liệu nấu ăn thể kịp thời đưa tới, như ngay cả thời gian chống đỡ cũng , chỉ thể tạm thời đóng cửa.
Đang buôn bán đóng cửa, đây là đang đuổi khách ?
Phải để chút nguyên liệu để phòng hờ.
Triệu Mỹ Phượng dẹp bỏ tâm tư kiếm thêm chút tiền: "Dọn dẹp quán ăn sạch sẽ về nhà thôi, tính xem hôm nay kiếm bao nhiêu tiền.”
Mẹ đếm tiền, Miêu Thiêm Lượng nhỏ giọng với cha một câu: "May mà còn cha ở đây, con thật sự nghỉ ngơi, chén rửa ba ngày nay còn nhiều hơn chén con từng rửa trong đời.”
Chị gái và rể ba ngày trở về, là nếu chuyện ngoài ý thì hôm nay sẽ về.
Chị gái và rể về, bọn họ thể thoải mái một chút.
Tiền Viên Viên Miêu Thiêm Lượng : "Chúng thể trao đổi, hai bánh bao sủi cảo, bọn chị rửa chén rửa rau.”
Miêu Thiêm Lượng liền lắc đầu: "Bọn em vẫn nên tiếp tục rửa chén rửa rau thôi, bọn em gói sủi cảo chậm lắm, thành phẩm cũng , chỉ sợ gây thêm phiền phức, hơn nữa chị gái sắp trở về , chị và rể trở về, áp lực phòng bếp của chúng sẽ giảm nhiều.”
Tưởng Lộ đồng ý lời của : "Chị Viên Viên sủi cảo với bánh bao khéo như , chị cứ ạ, hai chị vất vả lắm mới luyện tay nghề thành thục, thể để cho tụi em , tụi em còn luyện tập nhiều.”
Những thứ như bánh bao, sủi cảo đều thống nhất hình dạng lớn nhỏ, đạt tiêu chuẩn sẽ để cho nhà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-252.html.]
Tiền Viên Viên: "Lúc chị luyện lâu mới luyện đó, sủi cảo còn đỡ chứ bánh bao gói chỉ thể tự ăn.”
Bánh bao cô gói đạt tiêu chuẩn, tình huống nhân lực đủ, gói bánh bao ba ngày, tốc độ cũng tiến bộ hơn, thể mở cửa hàng bánh bao trong thôn.
Mọi chuyện phiếm dọn dẹp, lúc bốn giờ rời khỏi quán ăn.
…
Năm giờ chiều, Miêu Thải Ngọc trở quán ăn, cùng cô trở về quán ăn là chồng và bà ngoại.
“Để con xem trong tủ lạnh cái gì ăn ?" Miêu Thải Ngọc ở bên ngoài ba ngày, quả thực nhớ hương vị món ăn trong nhà.
Trong tủ lạnh bánh bao sủi cảo, còn đông cứng, xem là mới gói xong hai ba giờ chiều nay.
“Thải Ngọc, cần phụ ?" Tôn Tố Lan ở cửa phòng bếp hỏi.
Miêu Thải Ngọc: "Mẹ, chỉ hấp mấy cái bánh bao thôi, nấu sủi cảo khó, và bà ngoại bên ngoài nghỉ ngơi .”
Tiết Hoa An đón con gái, vợ chồng bọn họ ở đây ba ngày, gửi con gái cho Hoa Bình chăm sóc.
Miêu Thải Ngọc nấu xong sủi cảo, múc cho năm một chén sủi cảo, năm bao gồm cả con gái nhà , bát của con gái nhỏ nhất, bát của chồng lớn nhất.
“Chờ Hoa An trở về con sẽ mang bánh bao , bây giờ cho lồng hấp hâm nóng." Miêu Thải Ngọc vội ăn sủi cảo, tiên cho một chén nước chấm sủi cảo.
Mỗi bàn trong quán ăn đều dầu ớt, giấm, xì dầu, tùy ý thêm theo sở thích cá nhân.
Khẩu vị của cô tương đối nặng, cho thêm ít dầu ớt giấm, chuẩn xong nước chấm, nhờ chồng giúp cô hỏi bà ngoại ăn thế nào, cô pha cho bà ngoại một chén.