Tôn Tố Lan: "Thải Ngọc cần lo, để bà ngoại tự pha.”
Nói xong với con dâu, Tôn Tố Lan đổi tiếng địa phương chuyện với : "Mẹ, cảm thấy sủi cảo nhạt quá thì tự thêm giấm nhé, bình là xì dầu, bình là giấm, thể ăn cay, dễ sặc.”
Bà ngoại: "Mẹ thêm chút dầu ớt.”
“Vậy con cho thêm chút dầu ớt nhé." Nói thêm một chút, nhưng Tôn Tố Lan thật sự chỉ thêm một ít dầu ớt, cho thêm ớt.
Bà ngoại cũng ý kiến nhiều.
Miêu Thải Ngọc đến bây giờ vẫn hiểu tiếng địa phương của bà ngoại và chồng, chỉ vẻ mặt của bọn họ suy đoán hẳn là cần hỗ trợ, cô liền tạm thời mặc kệ.
Tiết Hoa An năm sáu phút ôm con gái trở về, Miêu Thải Ngọc thấy con gái: "Ở nhà cô Hoa Bình chơi vui vẻ quên luôn cha đúng ?"
Trên tóc Bánh Bao Hoa còn cài kẹp tóc mà cô , hẳn là Hoa Bình tặng cho con gái.
Bánh Bao Hoa: "Không quên! Con nhớ cha , nhớ bà nội! Nhớ bà cố!”
Không bỏ sót bất kỳ nào mặt ở đây, thật sự là "củ cải nhỏ đào hoa".
Tiết Hoa An đặt con gái lên ghế , chính cũng xuống ăn cơm tối.
Miêu Thải Ngọc đấu võ mồm với con gái, phòng bếp lấy bánh bao.
Ăn cơm tối xong, bọn họ dẫn bà ngoại cẩn thận dạo quán ăn.
Bánh Bao Hoa thật nhớ bà cố lắm, vì chỉ mừng năm mới mới gặp bà cố, đường về quán ăn, cha với cô bé nhiều về bà cố, trong quán ăn ba , , bà nội, bà cố, thấy bà cố chào hỏi.
Cô bé nhớ bà cố, xem như cũng chào hỏi bà cố .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-253.html.]
Bà cố đầu tiên tới quán ăn, Bánh Bao Hoa liền cô chủ nhỏ, cầm lấy tay bà cố dắt bà cố tham quan chung quanh.
Bánh Bao Hoa từ nhỏ sợ lạ, bà cố hiện tại thể còn cảm thấy cô bé đáng yêu, qua hai ngày nữa sẽ chê phiền.
Miêu Thải Ngọc thấy con gái giới thiệu cẩn thận, dứt khoát xuống nghỉ ngơi.
Cô cùng chồng chồng đón bà ngoại, là đặc biệt đón bà ngoại tới dưỡng lão, việc gì sẽ về quê nữa.
Trước khi khởi hành, dự kiến sẽ mất ba ngày.
Ba ngày bao gồm thời gian cho bà ngoại suy nghĩ và sắp xếp hành lý, bà ngoại cũng lưu luyến quê nhà, suy nghĩ mấy giờ liền quyết định theo bọn họ.
Nếu bà ngoại đồng ý, bọn họ tính toán thời gian về nhà, gọi điện thoại cho Tiết Thái Lai, bảo sắp xếp một chiếc xe đến trạm xe thành phố đón bọn họ.
Lúc cho rằng bà ngoại nỡ xa quê, thể cái nỡ, cái cũng đành, cho nên đồ vật sẽ tương đối nhiều.
Bọn họ mang theo một đống hành lý trở về thành phố, vì thế bỏ tiền thuê một chiếc xe tới đón bọn họ, chuyện thuê xe liền nhờ vả Tiết Thái Lai.
Tài xế đến nhà ga đúng giờ đưa họ trở về.
Điểm đến là căn phòng thuê cho bà ngoại, khi cất hành lý trong nhà, Tiết Hoa An đón con gái, Miêu Thải Ngọc mang theo chồng và bà ngoại đến quán ăn.
Nhà của bà ngoại cách nhà của vợ chồng bọn họ xa, cho nên cũng cách quán ăn mấy bước chân, bà ngoại một đến quán ăn về nhà cũng thành vấn đề, Miêu Thải Ngọc vẫn lo lắng, bảo chồng với bà ngoại, buổi sáng cô sẽ đón bà ngoại đến quán ăn.
Lúc chồng ở trong thành phố, cô phụ trách đón bà ngoại.
Miêu Thải Ngọc vẻ mặt của bà ngoại và chồng, đoán bọn họ đang cái gì, bà ngoại đại khái cần đón, bà ngoại sẽ nhớ đường nhanh thôi, rmẹ chồng rõ ràng yên tâm để bà ngoại một đường.
Lúc cô chủ nhỏ Bánh Bao Hoa hòa giải, bảo bà nội đem nhiệm vụ đón bà cố giao cho cô bé, cô bé sẽ ngủ nướng .