Chợ tết thể khai trương, hiện tại quản lý nghiêm ngặt, ngày mai là đêm ba mươi, đường náo nhiệt, thương lượng vị trí quầy hàng của , miễn cho ngày mai khác giành mất.
Miêu Thải Ngọc: "Bày sạp bán cái gì, là thành phố bán là trong thị trấn chúng bán?"
Triệu Mỹ Phượng: "Còn thể bán cái gì, khẳng định bán rau bán thịt, phần lớn là trong trấn, ít là thành phố.”
Hiện tại của thị trấn bên cạnh đến chợ trong thị trấn bọn họ bán rau, của thị trấn bọn họ thành phố bán rau.
Miêu Thải Ngọc: "Tùy bọn họ , chừng bọn họ còn thể mang đến việc kinh doanh cho chúng .”
Triệu Mỹ Phượng cũng nghĩ như , bà việc ở quán ăn một thời gian, cảm thấy quán ăn quả thật so với bày sạp trồng trọt kiếm tiền nhanh hơn.
Nếu quán ăn kiếm tiền nhiều hơn, sẽ tranh quầy hàng với bọn họ nữa.
…
Đêm ba mươi đóng cửa sớm, hai giờ chiều đóng cửa ăn, khách còn ăn xong tiếp tục ăn, khách phía tới sẽ tiếp đãi.
Mọi vệ sinh xong rời , vị khách cuối cùng cũng rời .
Quán ăn chỉ còn hai vợ chồng Miêu Thải Ngọc Tiết Hoa An, Bánh Bao Hoa theo mua đồ tết.
Miêu Thải Ngọc phát tiền công cũng chậm trễ bọn họ mua đồ tết, trong tay bọn họ còn chút tiền.
Hai vợ chồng ở quán ăn bỏ bao lì xì, túi giấy nhỏ mừng tuổi cho con nít, mà là bao lì xì lớn thể đựng tờ đại đoàn kết, cũng cần gấp đôi .
"Đây là cho Viên Viên Hải Sinh, tiền công vợ chồng bọn họ cần tách , giao cho Viên Viên là ." Miêu Thải Ngọc phụ trách đếm tiền, Tiết Hoa An phụ trách dán bao lì xì.
Tiết Hoa An đếm tiền một nữa, tiền sai, nhét tiền bao lì xì.
Tiền nhét là thể dán miệng bao.
Tiền công đều chuẩn xong, bắt đầu chuẩn chia hoa hồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-258.html.]
“Phần là của cha em, phần là của Hoa Bình Thái Lai.”
Chỉ chia hoa hồng cho hai nhà, Tiết Hoa An ở bao lì xì xong tên và hai chữ hoa hồng.
“Hoa hồng xong , kế tiếp là trả tiền nợ cho bọn họ." Miêu Thải Ngọc thể một trả bộ tiền, chỉ trả một ít.
Tiền nên trả bỏ xong, bắt đầu bỏ tiền lì xì cho các trưởng bối.
Các trưởng bối là chỉ ông bà ngoại, ông bà nội của hai vợ chồng bọn họ, cha tính.
Suốt một giờ, hai vợ chồng mới bỏ xong tất cả tiền lì xì.
"Số tiền còn đều thuộc về hai chúng ... Số tiền còn hình như nhiều lắm." Miêu Thải Ngọc giữ tiền mua nguyên liệu cần thiết để kinh doanh quán ăn, tiền còn trả ngân hàng, cộng thể trả ba tháng.
Tiết Hoa An sửa bao lì xì: "Còn hơn một trăm đồng, tệ lắm, chúng mở quán ăn đến một tháng kiếm nhiều như , thể kiếm nhiều hơn.”
“Năm mới kiếm nhiều, tiêu cũng nhiều, Hoa An, chúng xác nhận một lượng bao lì xì, vấn đề thì thôi.”
“Ừ, để xác nhận một nữa.”
…
Triệu Mỹ Phượng: "Tốn sức bỏ ba bao lì xì gì, bỏ chung là .”
Hai con phòng chuyện.
Miêu Thải Ngọc: "Tiền công, tiền hoa hồng, tiền trả nợ cho , chuyện nào chuyện đó chứ, đây là tiền hoa hồng, đây là tiền công của cha , cuối cùng là tiền trả nợ, tiền hoa hồng còn nhiều hơn tiền con trả cho , đó con hứa với , con tuyệt đối lừa .”
Tiền hoa hồng nhiều hơn tiền trả nợ sẽ cho cô ảo giác kiếm nhiều tiền.
Trên thực tế tiền hoa hồng đúng là con , bản cô chỉ còn hơn một trăm đồng là bởi vì trả tiền và chuẩn bao lì xì cho ông bà nội ông bà ngoại.