Cô Vợ Nhỏ Yêu Kiều TN 80: Gả Lão Công Làm Mẹ Kế Nuôi Con - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:18:51
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cho rằng rõ tin đồn thì thể cùng Trạch Lập Quần sống yên , còn đích ngoài mua sườn tươi về hầm một nồi canh cho Trạch Lập Quần.

Buổi tối Trạch Lập Quần về nhà ăn cơm.

cứ thấy Dụ Duyệt là còn thấy ngon miệng, uống nửa bát canh sườn là về phòng .

Buổi tối, Dụ Duyệt gửi gắm lũ trẻ cho chồng và các chị dâu, cô cố tình mặc một bộ quần áo thu đông bó sát chạy sang phòng Trạch Lập Quần.

Khoảng thời gian ở nhà, Dụ Duyệt để đề phòng khóa trái cửa cho , đặc biệt thêm một chiếc chìa khóa.

Cho nên lúc nửa đêm cô bất ngờ lặng lẽ trèo lên giường Trạch Lập Quần, còn tưởng thứ gì đáng sợ chui giường, trong cơn mơ giật tỉnh giấc liền tung ngay một cú đá.

Trong đêm khuya tĩnh lặng, chỉ thấy một tiếng “Á” kêu t.h.ả.m thiết, Dụ Duyệt ôm bụng đất đau đớn quằn quại.

Trạch Lập Quần ngủ say, lúc giật tỉnh giấc căn bản phân biệt thứ đá là cái gì, vội vàng dậy bật đèn lên .

“Dụ Duyệt? Sao cô đất?”

Anh Dụ Duyệt đất cho giật , đó mới sực tỉnh là chính đá cô ngã xuống đất.

hề thấy hổ thẹn, ngược còn thấy Dụ Duyệt thật thần kinh.

“Cô bệnh ? Nửa đêm bật đèn phòng chui chăn cái gì? suýt chút nữa cho lên cơn đau tim!”

Anh cau mày .

“Không đúng, lúc ngủ khóa cửa , cô kiếm chìa khóa ở ?”

Dụ Duyệt vốn còn cùng Trạch Lập Quần ôn tồn một chút bao ngày xa cách, dù từ lúc m.a.n.g t.h.a.i đến bây giờ hơn nửa năm họ ngủ cùng , thêm đó chuyện Trạch Lập Quần đàn bà bên ngoài thực sự khiến cô khó chịu trong lòng, cô cho Trạch Lập Quần vui vẻ một chút để còn nghĩ đến đàn bà bên ngoài nữa.

cú đá của Trạch Lập Quần cho ý nghĩ lãng mạn của cô tan biến hết, cộng thêm việc thấy trách móc nghi ngờ cô , cô nhất thời cũng nổi giận trong lòng, nhịn mà cãi .

“Phòng của chính nhà thì thể chìa khóa?”

 

Chương 167: Trạch Lập Quần ngoại tình?

 

“Anh là chồng ! phòng tại ? Theo thấy chúng căn bản nên ngủ riêng phòng!”

“Dù bây giờ con cái cũng sinh , cũng sẽ về đây việc, đáng lẽ nên chủ động dọn về ngủ cùng chứ, xông đá một cái mà còn ?”

Dụ Duyệt ôm bụng bò dậy từ đất định lý lẽ cho nhẽ.

thời tiết lạnh quá, cô chỉ mặc mỗi quần áo thu đông đất, lạnh đến mức run lập cập, khí thế chuyện liền yếu vài phần.

“Ai sẽ tìm việc ở đây? Ở đây công việc gì chứ? Toàn là những công việc bẩn mệt chẳng kiếm bao nhiêu tiền, sẽ .”

Trạch Lập Quần cau mày giường, tự đắp chăn, ý định gọi cô ngủ cùng, cũng quan tâm cô lạnh .

“Ý ? Anh còn nơi khác tìm việc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-211.html.]

Dụ Duyệt trợn tròn mắt, lập tức nhớ đến chuyện xảy ở tỉnh bên cạnh .

nghĩ rằng Trạch Lập Quần là vì một việc ở nơi xa mới chịu nổi cô đơn tìm đàn bà khác, cho nên chỉ cần chịu ở gần nhà việc thì sẽ ngoại tình nữa.

Vì thế thì chắc chắn là vấn đề.

“Anh là còn tìm con Tống Viện đó ?”

chỉ Trạch Lập Quần, hốc mắt đỏ hoe.

Trạch Lập Quần chỉ khinh khỉnh khẩy một tiếng.

“Tìm cô gì? với cô , vả , bây giờ cô đ.á.n.h cho sắp tàn tật , tìm cô thì cô chả đuổi ngay lập tức ? phát điên mà tìm cô ? Cô thể đừng lúc nào cũng nghĩ mấy chuyện vớ vẩn ? Không chuyện gì thì về phòng ngủ , nửa đêm nửa hôm ầm lên cái gì? thời gian cãi với cô .”

Anh vốn đang ngủ say giật tỉnh giấc, lúc đầu óc đau nhức đặc biệt khó chịu, Dụ Duyệt ầm lên, tâm trạng càng thêm bực bội.

sự phản bác và bực bội của trong mắt Dụ Duyệt đều là che đậy.

Nước mắt cô rơi xuống, đột nhiên bật .

tin! Anh nhất định là tìm cô ! Anh đừng tưởng rốt cuộc và cô gì với , mặt cô , tìm cô là vì cô giống Dụ Sanh, vẫn quên Dụ Sanh, vẫn còn thích cô đúng ?”

Trạch Lập Quần bực bội day day thái dương, tính khí dấu hiệu sắp bùng phát.

“.....Cô thể đừng lúc nào cũng mấy lời ? Hết đến khác là ? Dụ Sanh lấy chồng sinh con , thích thì còn ích gì? tìm Tống Viện thì sẽ , tại chịu tin?”

chính là tin!”

Dụ Duyệt run rẩy vì lạnh, nhưng trong lòng còn lạnh hơn cả cơ thể.

Trạch Lập Quần yêu cô như cô mong , nhưng đây lúc mới cưới ít nhất cũng chịu ngủ cùng cô , đôi khi buổi tối cô phục vụ vui vẻ, còn khen cô vài câu.

Bây giờ như biến thành một khác, ghét bỏ cô , lảng tránh cô , thậm chí thêm hai lời với cô .

“.....”

Trạch Lập Quần lúc thật sự cạn lời, lười biếng đến mức thêm một câu nào.

Dụ Duyệt thấy im lặng gì càng thêm tuyệt vọng, cô trực tiếp nhào đến mặt .

“Trạch Lập Quần, ngay từ đầu hề thích ? Anh thích đến thế, căm ghét đến thế, thì lúc cưới gì? Rốt cuộc sai chuyện gì? Anh đối xử tệ bạc với như thế, vứt bỏ tấm chân tình của coi trọng? Huhu.....”

Dụ Duyệt lóc t.h.ả.m thiết, nước mắt giàn giụa.

Trạch Lập Quần vẫn dửng dưng, giữa hai hàng lông mày thậm chí vẫn còn lộ rõ vẻ bực bội.

Anh vẫn một lời.

Dụ Duyệt cảm thấy giống như đang chuyện với một khúc gỗ, bất kể cô hỏi thế nào, đối phương cũng chỉ giữ im lặng.

khuôn mặt Trạch Lập Quần, thật sự cứ thế từ bỏ .

Bởi vì kiếp ngoài việc cô gặp yêu Hạ Đình , khi quen Hạ Đình, thích nhất chính là .

Trạch Lập Quần cứ và Dụ Sanh là bạn học, quen nhiều năm, nhưng cô chẳng cũng là bạn học của ?

Loading...