Cô Vợ Nhỏ Yêu Kiều TN 80: Gả Lão Công Làm Mẹ Kế Nuôi Con - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:02:08
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dụ Sanh xoa đầu cô bé, “! Bộ là trang phục múa dân tộc, bộ là.....”

Những thứ về múa khá nhiều và lộn xộn, chỉ riêng việc giới thiệu Dụ Sanh mất mấy phút.

Hạ Hướng Vãn sợ nhớ hết, còn đặc biệt chạy phòng lấy giấy bút tên từng món đặt cùng với quần áo, giày dép ôm về phòng.

“Hì hì! Cảm ơn ! Con đều thích!”

Cô bé ngọt miệng, ôm quần áo hôn Dụ Sanh một cái mới .

Dụ Sanh tan chảy vì sự đáng yêu đó, sờ má, tại chỗ ngây ngô.

Cuối cùng là Chu Tú Dung.

lẽ nghĩ rằng Dụ Sanh cũng sẽ mua quà cho , chỉ im lặng ở cửa chúng đùa náo nhiệt, dường như chỉ cần như là bà mãn nguyện .

Dụ Sanh bà một cái, trực tiếp lấy một chiếc hộp quà nhỏ kiểu dáng cổ kính từ trong túi và đưa cho bà.

“Mẹ, cái mua cho đó, mở xem thử ?”

“Mẹ cũng ?”

Chu Tú Dung ngạc nhiên, nhưng mặt vẫn bừng lên niềm vui rõ rệt.

“Mẹ già , cần mấy món quà nhỏ gì, con cứ mua cho bọn trẻ là .....”

Miệng , nhưng khi thấy bên trong hộp là một chuỗi hạt tiểu diệp t.ử đàn màu nâu, mắt bà vẫn sáng rực lên.

“Chuỗi hạt bằng chất liệu gì ? Trông thật, đắt con?”

“Không đắt ạ, cái gọi là chuỗi hạt tiểu diệp t.ử đàn, thời xưa là dùng riêng cho hoàng thất đó. Con thấy nó màu kín đáo, độ bóng phong phú nên mua về cho dùng thử.”

“Nghe loại chuỗi hạt chỉ cần thường xuyên cầm trong tay xoay và chuỗi, dễ tạo thành một lớp màng ngoài bóng loáng như thủy tinh, vẻ ngoài và đặc biệt, là lựa chọn nhất cho mới chơi. Mẹ ơi, nếu thích thì mỗi ngày cầm nó xoay chuỗi nhiều hơn nha, ông chủ thần kỳ lắm, con cũng mong chờ xem nó sẽ biến thành như thế nào.”

Dụ Sanh dẫn dắt, tâm lý của Chu Tú Dung quả nhiên từ nỡ chuyển thành nhất định thử.

“Được, sẽ chuỗi nó nhiều hơn lúc rảnh rỗi, cố gắng chuỗi cho để con xem. Con cũng tò mò nó sẽ biến thành thế nào .”

“Vâng !”

Phân phát xong quà cho , cuối cùng là đến lượt Hạ Tri Ý.

Cô bé hiện tại còn đầy một tuổi, mua quà cho cô bé thì cô bé cũng hiểu , nên Dụ Sanh chỉ mua cho cô bé hai bộ quần áo dễ thương, tiện thể một hộp sữa bột mới.

Cô đem những thứ còn trong xe phòng ngoài đặt gọn gàng lái xe sân đậu .

Vừa định đóng cửa nhà, mấy bà thím ánh mắt tò mò đến từ đằng xa.

“Tiểu Sênh? là cháu ? Cô nãy còn tưởng nhầm cơ, chiếc xe cháu mua đấy hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-250.html.]

Lời nhắc nhở của các thím

 

Các bà thím tò mò đều là những từng giúp đỡ Dụ Sanh đây, nên cô vội đóng cửa, trực tiếp ở cửa chuyện với họ.

“Dạ, cháu mới mua hôm nay ạ. Có xe riêng thì ngoài việc gì đó cũng tiện hơn, dù nhà con cái đông mà, bỏ ai ở nhà một cũng .”

Dụ Sanh khóe miệng mỉm , ánh mắt ôn hòa, hề vẻ kênh kiệu của giàu .

Lòng các bà thím đang lo lắng căng thẳng cũng lập tức thư giãn ít, đồng loạt bắt đầu phụ họa.

“À là thế, thì quá , cháu đúng lắm, con cái đông thì xe tiện hơn thật.”

“À, mà các cháu hôm nay mới chuyển về ? Định ở nhà chơi một thời gian chuyển về ở hẳn?”

Dụ Sanh gật đầu, “Dạ, chẳng là nghỉ hè ? Nhà rộng rãi mát mẻ hơn, nên cháu đưa bọn trẻ về chơi hai tháng. Các thím hỏi chuyện ạ?”

Cô vẻ mặt tò mò, các bà thím ngang ngó dọc, cuối cùng vẫn quyết định thật với cô.

“Thực thì, chúng chủ yếu đến nhắc cho cháu một tiếng, cả năm nay các cháu nhà nên , cái cô Lưu Song Song đó về !”

Các bà thím cố ý hạ thấp giọng, như thể sợ khác thấy.

Dụ Sanh nhíu mày, “Lại về ?”

! Năm ngoái nó điên ? Lại còn cô dượng nó cưỡng ép đưa về sinh con trai. Mới hai tháng , nó thực sự sinh cho cái ông già đáng ghét mặt dày đó một đứa con trai. Thế là, sinh con xong cho con bé b.ú mấy tháng, hai cái lão già khốn nạn chê nó ở nhà chỉ ăn nên đuổi nó về .”

“Mấy chúng đều chính mắt thấy, lúc nó về cả như biến thành khác , điên điên khùng khùng, còn bẩn thỉu. Cứ thấy đồng chí phụ nữ nào xinh là nó c.h.ử.i rủa xối xả, mà nào c.h.ử.i nó cũng chỉ thẳng mà gọi tên cháu.”

cho cháu , nó chắc chắn là điên , mà chắc chắn là nó đổ hết chuyện nó chịu lên đầu cháu, hận cháu thấu xương . Hồi nhà các cháu ai nó còn thường xuyên qua xem, còn c.h.ử.i rủa cháu cái nhà trống, bây giờ các cháu về , chừng nó còn những chuyện xa nữa đó. Cháu nhất định chú ý đề phòng, tuyệt đối đừng để bọn trẻ chạy lung tung thấy.”

đúng đúng! Nó là điên, công an còn quản , cháu cẩn thận. Sau nếu thực sự gặp rắc rối gì, cứ tìm chúng , trong làng ngoài nhà nó , những nhà khác đều về phía nhà các cháu hết.”

Các bà thím chen, tranh kể những gì thấy, những gì và những điều họ phỏng đoán, ai nấy đều vẻ mặt nặng trĩu.

Dụ Sanh thực sự ngờ Lưu Song Song về, hơn nữa trở thành bộ dạng như bây giờ, điên mà vẫn còn ôm hận với cô.

Thật là quá đáng!

Một tự tự chịu thể nào nghĩ đến nguyên nhân từ chính bản , tại cứ khăng khăng hận cô?

Cô thậm chí còn chẳng gì cơ mà?

Lòng đố kỵ của phụ nữ thật đáng sợ!

“Cảm ơn các thím nhắc nhở, cháu , sẽ chú ý đề phòng.”

Dụ Sanh thở dài, vẫn cảm ơn mấy bà thím nhiệt tình đó, nhà lấy mấy túi táo tàu từ những quà tặng mà cửa hàng ô tô tặng, lượt đưa cho họ.

“Những thứ coi như chút lòng thành nhỏ bé của cháu, thực sự cảm ơn các thím đặc biệt đến nhắc nhở cháu.”

Loading...