Cô Vợ Xác Sống Của Nam Phụ Trong Truyện Niên Đại - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-12-04 18:27:11
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ đẩy về nhà, cảm nhận theo dõi phía lẩn trốn. Đi một quãng xa, vô thức đầu . Không gì cả, âm thầm nghiến răng.

Mẹ con nhà họ La , Lưu Ly mới trở . Vừa kịp lúc gặp một tài xế xe tải đang mặc cả với Lưu Ni Nhi, cô kinh nghiệm trong khoản , nên nhanh chóng chốt mối ăn.

Năm con cá bán hết sạch, một cân một đồng, Lưu Ni Nhi kiếm bảy đồng. Cô bé vô cùng phấn khích, nắm tay chị họ ngớt.

Hệ thống: Thu hoạch mười hai điểm hảo cảm, đến từ Lưu Ni Nhi bên cạnh ngài. Chủ nhân cố gắng lên nhé, theo tiến độ hiện tại, chậm nhất là cuối năm thể hồi phục.

Khi trở về, Lưu Ly bắt đầu tìm kiếm trong gian, liên tục tìm hai ngày trời vẫn thấy loại quần áo cũ mà yêu cầu. Những thứ cô thu thập trong gian đều là hàng hóa từ trung tâm thương mại, siêu thị, lụa cao cấp, axetat... thì nhiều vô kể, nhưng loại thì thật khó tìm.

Cô đơn độc gốc cây thông núi, thở dài, chút buồn bực. Mua đồ mới thì dễ, cô khá nhiều tiền của thời đại . loại cũ, tìm ở đây? Mặc một chiếc áo khoác bông mới thì chướng mắt đến , cảnh của cô và nhà họ La thích hợp để mặc đồ quá ư?

Nghĩ mãi cách gì, cô nửa hiểu nửa về thời đại . Thấy trời tối, cô đeo chiếc giỏ mới của xuống núi. Chiếc giỏ cô mua từ thợ đan tre trong thôn, chiếc cũ của nhà hỏng mà sắm .

Nhớ đến La Dược hôm đó, hôm nay cô xuống núi và vòng qua nhà họ La. Lao động chính hết, cổng nhà họ La trống , ai.

La Dược chắc là ở nhà, bình thường nếu cần thiết thì ngoài.

Cô cũng gọi , lặng lẽ mái che bếp của nhà , lấy nấm và mộc nhĩ từ chiếc giỏ , cẩn thận đặt ở một góc, úp cái chậu lên.

Đợi La Dược tan ca về, lúc nấu cơm nhấc cái chậu lên thấy mấy cây nấm và mộc nhĩ tươi roi rói. “Cái , cái ?”

La Cẩm Nghị quanh, lắc đầu , nhưng vẫn đưa phỏng đoán. “Chắc là Lưu Ly.”

Trần Chi Ngôn gật đầu, “ cũng nghĩ là con bé.”

Người phụ nữ rửa rau nấu cơm, La Cẩm Nghị nhà hỏi con trai. La Dược gật đầu xác nhận lời hỏi của ông, những thứ đó đúng là do Lưu Ly mang đến.

Trần Chi Ngôn chuyện xong cảm thán: “Con bé , cho nhiều thế? còn đang nghĩ sẽ may áo bông cho nó, hôm nào hỏi xem nó thích màu gì?”

“Cũng .” La Cẩm Nghị tiếp lời: “ nhất là dùng quần áo cũ mà mặc để sửa , đừng quá nổi bật.”

“Mình đúng.” Trần Chi Ngôn gật đầu: “Lúc chợ mua hai bộ đồ cũ , hoặc đưa cho con bé một chiếc áo bông của . Cả quần bông, giày bông nữa. Con bé là đứa trẻ thích ở nhà, thường xuyên ngoài thì mặc ấm.”

“Được, cứ liệu mà .”

Mộc nhĩ thì phơi khô nắng để bảo quản, nấm hôm nay thì món canh đậu phụ nấm. Không hái những thứ , nhưng vị thực sự ngon.

La Dược uống hết một bát lớn canh nấm thơm ngon, hai vợ chồng họ cũng uống với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn. Trần Chi Ngôn uống xong , ngày mai sẽ mì nấm.

“Được.” La Cẩm Nghị gì phản đối. Từ thành phố tuyến đầu đưa xuống nơi , trong lòng ông thấy với vợ con, luôn cách để họ vui vẻ.

Ngày hôm là chợ phiên của xã, công việc đồng áng cũng quá căng thẳng, theo thông lệ cho xã viên nghỉ hai ngày để thể tự do trao đổi buôn bán. Thời kỳ nhiều hoạt động giải trí, chợ phiên là một trong ít hoạt động, cơ bản là già trẻ lớn bé đều sẽ .

là thời kỳ cao điểm về dân , chợ phiên đông nghịt . Sáng sớm Lưu Ly em gái gọi dậy, Lưu Lan vui mừng thôi, soi gương hết đến khác.

“Chị, bố cho hai chị em năm hào, bảo chúng mua đồ thích.”

Lưu Ly thầm bĩu môi, Lưu Thu Sinh , cũng quá keo kiệt . Đi chợ phiên cơ mà, hai chị em cô. Lại chỉ cho năm hào. Cho dù sức mua bây giờ cao, năm hào đó cũng đủ mua gì nhỉ.

“Ừ.”

Mỗi bước mỗi xa

Lưu Ly ngoài rửa mặt, vết loét má mỗi cô đều nghiêm túc rửa sạch. Dùng khăn mặt riêng bằng cotton nguyên chất, ở trong phòng cẩn thận sạch vết thương.

“Đại Nữu, Đại Nữu,”

“Bố,” Bố cô gọi cô gì, thật đáng ghét. Không ông thấy tình hình trong phòng, cô vội vàng ngoài. Trong lòng thầm mong kiếm thêm nhiều độ hảo cảm, nhanh chóng chữa khỏi khuôn mặt .

“Tiền chợ cho em con đấy, hai đứa cùng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-xac-song-cua-nam-phu-trong-truyen-nien-dai/chuong-41.html.]

“Vâng.”

Lưu Ly lười chẳng thèm để ý đến ông , cho năm hào chợ, đủ hai mua gì chứ. Quay tiếp tục rửa mặt, Lưu Lan cô cần sạch vết thương nên cũng giục.

Đợi cô gần xong, thấy em gái đột nhiên từ ngoài chạy , tìm một thứ từ trong hòm , chạy ngoài.

rõ đó là thứ gì, chỉ là một vật dụng dài bằng vải. Không mất nhiều thời gian em gái , sắc mặt . Ôm bụng giường, cả ủ rũ.

“Chị, chị rủ Lưu Ni Nhi cùng , hoặc với . Em nữa.”

“Tại ?”

“Em tới tháng , đau bụng. Đi nhiều nhỡ dính quần thì hổ lắm.”

Lưu Ly còn là con lâu , quên cả thời kỳ đặc biệt của con gái. Cô đến đây cũng khá lâu nhưng vẫn kinh nguyệt. Không cơ thể vấn đề gì nên ảnh hưởng đến chu kỳ sinh lý .

“Em, nãy, dùng, là cái gì?”

“Đai kinh nguyệt mà. Là may bằng vải, bên trong nhét bông cũ. Dùng xong giặt, phơi khô dùng .” Chị gái bệnh nặng , những kiến thức cơ bản cũng quên hết. Trong chốc lát, cô bé mặt đầy lo lắng.

“Không, , băng vệ sinh?” Không b.ăn.g v.ệ si.nh đành, giấy vệ sinh cũng ? Lưu Ly mở to mắt, thật sự dám tưởng tượng.

“Hợp tác xã cung tiêu hai loại, loại rẻ một cuộn một hào bảy. Loại đắt ba hào hai cơ. Bố nỡ mua, bao giờ mua cho.”

Mẹ kiếp, Lưu Ly suýt nữa thì c.h.ử.i thề. nghĩ thôi, cần thiết đôi co với loại đó. Hiện tại cô năng khó khăn, cãi quá thiệt thòi.

Cô hít sâu một một , từ từ bình cảm xúc của . Vấn đề mắt là tích lũy điểm, đổi lấy sức khỏe cơ thể. Những thứ khác, thể gác thì cứ gác .

“Em đợi, một lát.”

ngoài, giả vờ một vòng , đưa cho em gái một cuộn giấy vệ sinh hề bao bì. Trong gian của cô b.ăn.g v.ệ si.nh thì nhiều lắm, nhưng thời kỳ thể ngang nhiên đưa cho dùng. Cuộn giấy vệ sinh là loại dành riêng cho phụ nữ sinh ở thời hiện đại, giấy bột gỗ nguyên chất, đạt tiêu chuẩn vệ sinh, khả năng thấm hút cực .

“Oa, chị lấy giấy ở thế.”

“Nhanh .” Nghĩ đến cái gọi là đai vệ sinh dùng dùng , cô cảm thấy ngứa ngáy khắp . Thời kỳ nhiều quen dùng bằng cách nhét bông cũ hoặc tro bếp , nhưng cô thì thể chấp nhận . Trong gian nhiều giấy vệ sinh như , đương nhiên cho em gái dùng.

Lưu Lan từng dùng giấy vệ sinh, đầu tiên thậm chí gấp thế nào. Lưu Ly cũng ký ức về khoản , xem phần kiến thức phổ thông của hệ thống mới hiểu rõ. Ngay lập tức tay dạy em gái.

Gấp giấy theo chiều rộng thành hình vuông, xếp chồng lên từng lớp một, một ba bốn lớp là đủ. Sau đó gấp chéo góc, gấp thành một dải dài rộng năm sáu centimet.

“Cảm ơn chị, chị giỏi quá.”

Một chiếc quần lót vá ba miếng vá, đây Lưu Ly để ý lắm. Lần cùng cô bé vệ sinh mới thấy, em gái mở lời giải thích.

“Đây là chiếc cũ nhất, tới tháng mặc cái , phí phạm đồ đạc.” Thực cô bé chỉ tổng cộng hai chiếc, chiếc cũng chắp vá.

Lưu Ly gì, ban đầu cô còn nghĩ chợ cũng , cũng chẳng , nhưng giờ thì nhất định . Nhiều vấn đề khi tìm hiểu sâu thì thấy như lửa sém lông mày, giải quyết thông qua con đường bình thường.

“Mẹ, chợ phiên.”

Lý Dẫn Đệ vốn còn đang do dự, chồng bà đưa cho bà một xu nào. Nói là dạo nhà ăn uống , cũng cần mua gì. con gái kéo bà nhất định đòi , bà đành cùng hai cô con gái.

“Khoan , kéo xe kéo tay. Đại Nữu con lên kéo con , con ốm yếu bộ khó khăn.”

Lưu Lan cũng : “ đó chị, chị xe , em với kéo chị.”

“Con, , yếu.”

“Đừng giả vờ, con khác lo lắng. Ngồi , thương. Con , sức mà.”

Một chiếc xe kéo tay đơn sơ, Lưu Lan ôm cỏ khô lót . Mẹ ở đằng kéo, cô ở đằng đẩy, hai phụ nữ quen nông, kéo một cô gái tám mươi cân như Lưu Ly chẳng tốn chút sức lực. Hơn nữa đường đến công xã bằng phẳng, kéo xe về cũng dễ mang đồ.

 

Loading...