Cô Vợ Xinh Đẹp Tiêu Sài Hoang Phí - Chương 121
Cập nhật lúc: 2025-07-01 23:20:19
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cậu Lục đến , ăn kem ?"
Lục Huấn và ông Lý cùng đây từng gặp mặt trong bữa tiệc cuối năm của công ty Lê Tinh, mấy tháng nay cũng thường xuyên đến tiệm tạp hóa đón Lê Tinh, đều quen , thấy vén rèm bước , ông Lý vội vàng chào hỏi, đồng thời kéo chiếc ghế bên cạnh tủ đông , định lấy kem cho .
"Ông Lý cần ạ."
Lục Huấn thu những cảm xúc phức tạp trong lòng, mỉm đáp ông, chào hỏi mấy ông bà cụ quen thuộc xung quanh, đến bên cạnh Lê Tinh, một tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh đang buông thõng bên cô, tay giơ lên, dùng mu bàn tay lau vết kem dính khóe miệng cô, cúi đầu cô, càng thêm dịu dàng: "Anh ăn kem của Tinh Tinh là , để một cây cho ông Lý bán lấy tiền."
Lê Tinh: "..."
"Cây kem của Tinh Tinh ăn dở , lấy cây khác ."
Ông Lý tình hình, bèn , thò tay tủ đông định lấy kem, Lê Tinh vội ngăn : "Ông Lý cần ạ, cứ để ăn cây của cháu là ."
"À, cháu đang mang thai, cũng thể ăn nhiều đồ lạnh, thèm một chút." Lê Tinh l.i.ế.m môi, chỗ Lục Huấn dùng mu bàn tay lau qua, thành thật đưa cây kem đang cầm tay cho , chút ngượng ngùng giải thích.
"Mang thai ?"
Ông Lý kinh ngạc, mấy bà cụ bên cạnh cũng ngạc nhiên, "Tinh Tinh mang thai , mấy tháng ? Chuyện , chúc mừng nhé, thì đúng là thể ăn nhiều đồ lạnh."
"Không chỉ kem ăn nhiều, dưa hấu, nhãn cũng ăn nhiều, mấy thứ hoặc là nóng, hoặc là quá lạnh."
Ông Lý và các bà các cô coi Lê Tinh như con cháu trong nhà, vây quanh cô hỏi han đủ điều, cảm giác cũng giống như khi ở nhà bố và chị dâu dặn dò, Lê Tinh đều ngoan ngoãn lắng và đáp , Lục Huấn Lê Tinh quen ứng phó với những tình huống như thế , liền mặt giúp cô trả lời một câu hỏi của họ, dạo chuyện với lớn tuổi, nên đối đáp những chuyện thành thạo.
Khi trả lời, còn chủ động kể về tình hình gần đây của Lê Tinh: "Dạo Tinh Tinh ăn uống cũng , chỉ là ăn những món mùi tanh nồng, đây cô thích chả cá, lươn xào các thứ, nhưng bây giờ ăn , nhưng ăn thì thèm."
Các bà các cô ở đây đều là những từng chăm sóc con dâu mang thai, kinh nghiệm, liền : "Mang thai là , thèm đủ thứ, nhưng đến lúc đưa đến mặt chắc ăn, Tinh Tinh nghén còn nặng , nếu nghén nặng thật thì đến cả trứng gà ăn cũng thấy tanh."
"Vâng, cũng may là , cô vẫn ăn khá nhiều thứ."
Lê Tinh đến đây chủ yếu là để thăm các ông bà cụ và bàn về chuyện góp vốn cửa hàng, ông Lý và tin tưởng cô vô điều kiện, cô , họ còn tích cực bàn bạc với cô về việc họ sẽ đến giúp đỡ khi toà nhà Từ Thành khai trương, còn hỏi cô quảng cáo ở bến xe buýt Từ Thành .
Con trai ông Lý là trưởng trạm xe buýt ở Ninh Thành, tình cờ quen trưởng trạm xe buýt bên Từ Thành, chỉ cần gọi điện một tiếng là liên lạc ngay, cũng là đầu hợp tác, bến xe bên đó cũng tận dụng, xem xem thể giống như bên Ninh Thành , bên Lê Tinh dựng khung, còn vị trí quảng cáo thì cho dùng miễn phí .
Chuyện như , Lê Tinh đương nhiên sẽ từ chối, hai bên bàn bạc, trao đổi nhiều, nhưng những chuyện đều quyết định khi Lục Huấn đến, Lục Huấn cũng nên chỉ chuyện qua loa với nhóm ông Lý, đó chào tạm biệt , ôm Lê Tinh rời khỏi tiệm tạp hóa.
"Ngon ? Ông Lý bảo là vị mới đấy."
Xe đỗ ở phía đối diện đường, cây kem tay Lục Huấn còn một nửa.
Bên trong tiệm tạp hoá nhiệt độ cao, kem tan nhanh, lúc Lục Huấn chuyện với các ông bà cụ, để ý đến việc nhắm nháp kỹ , chỉ ăn phần cô l.i.ế.m qua là chỗ sắp tan, bây giờ ngoài gặp nóng bốc lên, kem đọng từng lớp nước tan chảy hết, trắng mịn như bánh kem sữa, phía dính những quả nho khô căng mọng, Lê Tinh mà thấy thèm.
Đôi mắt của cô chằm chằm, đôi môi đỏ mọng hé mở, dáng vẻ ăn.
Lục Huấn cô, những cảm xúc nặng nề và u ám trong lòng đó bỗng nhiên tan biến, cúi đầu cắn một miếng kem lẫn cả nho khô, nhấm nháp đáp: "Ừ, ngon thật."
Ngon, nhưng ý định cho cô nếm thử, chỉ dẫn cô về phía xe, cúi đầu tiếp tục ăn phần kem đang tan chảy.
Lê Tinh khẽ bĩu môi, hài lòng lắm, cho cô nếm thử một miếng thì , cả cây kem ăn , còn sợ một miếng ?
"Ông xã em bây giờ keo kiệt quá, đây ngày nào cũng, 'bà xã, thẻ đây, tiền trong thẻ em tiêu?', bây giờ đến một miếng kem cũng nỡ cho em."
Giọng cô nhỏ chút lí nhí, nhưng hai gần như , vẫn rõ. Đáng yêu quá mức, trong mắt Lục Huấn tràn ngập ý , miệng thì : "Em toà nhà bách hoá quẹt thẻ ? Muốn ? Bây giờ vẫn còn sớm, đưa em ."
"..."
Cho dù cố ý, Lê Tinh cũng cảm thấy bực, cô liếc xéo một cái, thèm để ý đến nữa, bước nhanh hơn hai bước, giày cao gót gõ xuống đất cộp cộp, nặng hơn một chút so với lúc .
Giận dỗi hề che giấu, Lục Huấn thấy khẽ nhướng mày, bước theo cô nhưng gì, đợi đến khi đến bên cạnh xe, che chắn cho cô lên xe, mới đưa nửa cây kem còn tay đến bên miệng cô.
Lê Tinh đang định tự thắt dây an thì khựng , ngẩng đầu liếc , cũng đang cô, đôi mắt đen ánh lên ý : "Sao nỡ, em ăn lúc nào mà chiều em. đúng là thể ăn thêm nữa, chỉ và chị dâu ăn nhiều đồ lạnh, bác sĩ riêng của chị Trân cũng kem dễ kíc.h thí.ch dày, ăn ít thôi, lát nữa ăn nhiều quá dày khó chịu."
"Trước đây em cũng ăn nhiều đồ lạnh quá, ăn nhiều là dày sẽ khó chịu, đúng ?"
Lê Tinh thấy những lời , sắc mặt dịu . Cô cũng là thích giận dỗi, chỉ là khi mang thai những thứ thể ăn dường như ít nhiều, nhất là mùa hè, bao nhiêu là đồ lạnh, dưa hấu lạnh, nho lạnh, nước ngọt lạnh, đá bào lớn nhỏ, còn kem, đều là những thứ cô thích nhất đây, dày khỏe cũng vẫn ăn, đột nhiên bảo cô mỗi ngày chỉ uống nước ấm, cô thực sự khó chấp nhận và thích nghi.
"Em cũng định ăn nhiều, chỉ là nếm thử một chút thôi." Lê Tinh lẩm bẩm, há miệng cắn nhẹ một miếng kem lẫn nho khô, răng chạm kem tan ngay trong miệng, còn kịp nếm mùi vị gì, nhưng cô cũng thỏa mãn, khóe môi nở nụ .
"Cũng khá ngon, mấy hôm nữa em ăn vị ."
Lục Huấn vết răng nhợt nhạt cô để cây kem, trong lòng đột nhiên cảm thấy khó chịu.
Mang thai vất vả, cho dù chăm sóc kỹ lưỡng đến , cô cũng sẽ ốm nghén nôn khan, những thứ thể ăn ít , đôi giày cao gót yêu thích cũng chỉ thể ôm khi ngủ, bình thường dám vận động mạnh, những bài tập cơ bản hàng ngày cũng thể luyện tập, buổi tối ngủ cũng thể tư thế cô thích nữa.
Đây mới chỉ là bắt đầu, cô còn đối mặt với việc mặc những bộ quần áo yêu thích, thể sẽ lo lắng về vóc dáng của , đến giai đoạn cuối bụng to lên, cơ thể nặng nề sẽ cảm thấy đau lưng, tay chân còn phù nề, đến lúc đó ngay cả việc giấc ngủ cũng khó khăn.
Mang thai thực sự là chuyện dễ dàng, càng thêm khổ sở.
Trong lòng Lục Huấn trở nên nặng trĩu, cây kem tay sắp tan chảy hết, chần chừ mãi cắn xuống, Lê Tinh thấy liền nhắc : "Anh ăn nhanh , sắp chảy hết , lát nữa dính tay nhớp nháp, gần đây cũng nước cho rửa tay..."
Lê Tinh còn hết câu, Lục Huấn nhanh chóng giải quyết nốt phần kem còn que gỗ, ngậm lấy môi cô hôn thật sâu.
Một nụ hôn kịp phòng ngừa.
Máy lạnh trong xe còn kịp bật , chút mát sót từ luồng khí nóng hầm hập tràn lấn át. Anh giữa cánh cửa xe khép hờ, một tay vẫn cầm que kem, tay ôm ghì lấy gáy cô, lòng bàn tay nóng rực, còn nóng hơn.
Lê Tinh ở ghế phụ cảm nhận nóng , cơ thể bất giác mềm nhũn. Đã lâu lắm hai hôn nồng nhiệt, say đắm đến , nhất là còn ở ngoài đường, giữa phố xá đông .
Tim cô đập nhanh kiểm soát, những ngón tay thon thả khẽ cuộn , chẳng đặt cho . Sợ khác thấy, cô đẩy , nhưng vị kem mát lạnh chuyền sang trong miệng khiến cô lưu luyến, kìm mà hé môi đáp .
Tham lam chút mát chút ngọt từ miệng .
Ban đầu Lục Huấn cũng chỉ cô mát hơn một chút, nhưng vì kìm nén quá lâu, chỉ cần cô đáp một chút thôi là thể kiềm chế nữa. Trong lòng dâng lên một h.am mu.ốn hòa tan cô tận xương tủy.
Đến tận bây giờ khi gặp cô, vẫn thể chấp nhận cái kết cục thê thảm của cô trong giấc mơ. Chỉ cần nghĩ đến thôi là hận thể xé xác đôi, đến thế giới lóc xương róc thịt hai tên khốn nạn Thường Hùng và Lương Vạn Long.
Anh hôn cô cuồng nhiệt, dữ dội.
Lê Tinh cảm thấy như sắp thở nổi.
Trời quá nóng, trong xe bật điều hòa càng ngột ngạt, chẳng mấy chốc Lê Tinh thấy lưng và chỗ ướt đẫm mồ hôi, cô thở hổn hển đẩy .
"Về thôi , lát nữa thấy."
Mấy ngày hôn cuồng nhiệt như , khuôn mặt cô ửng hồng, đôi mắt long lanh ngập nước. Lục Huấn nâng mặt cô chằm chằm một lúc, từ từ buông cô , đóng cửa xe , vòng qua đầu xe lên ghế lái khởi động máy.
Trên đường về, cả hai đều im lặng, Lê Tinh thỉnh thoảng chạm tay lên đôi môi chút nóng rát, len lén Lục Huấn.
"Ông xã, chuyện gì ?"
Mười phút , xe rẽ con đường nhỏ dẫn đến khu nhà của họ, con đường vắng và xe cộ, Lê Tinh liếc khuôn mặt chút ý của .
Lục Huấn đặt tay vô lăng, khựng một chút lên tiếng: "Sao em hỏi ?"
Câu trả lời thường nghĩa là chuyện, Lê Tinh khẽ bấu chiếc túi xách đầu gối.
"Em cảm thấy hôm nay lạ."
Anh là khá kín đáo, tuy ngại nắm tay hôn cô ở ngoài, nhưng sẽ dùng sức như . Nhất là bây giờ cô đang mang thai, ở nhà hôn cô cũng chỉ nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, sợ cô đau nên kiềm chế.
Thế nhưng chút mất kiểm soát.
Cả lúc gọi điện đó nữa, cho cô cúp máy, chỉ giọng cô.
"Anh gặp chuyện gì ?" Ánh mắt Lê Tinh lộ rõ vẻ lo lắng.
Lục Huấn mím chặt môi, gì. Anh thế nào, sợ cô sẽ gặp ác mộng, mơ thấy đóng đinh đầy , hồn phách giam cầm. Sức khỏe của cô bây giờ chịu nổi cú sốc như .
Hiếm khi chuyện với cô.
Lê Tinh càng thêm lo lắng, cô suy nghĩ một chút : "Hôm nay em cũng gặp chút chuyện."
Lục Huấn lập tức sang cô: "Gặp chuyện gì?"
Lê Tinh khẽ mím môi: "Là mấy cô gái ở chỗ bách hoá sáu , chiều nay họ đến tìm em."
"Họ đến gì? Mấy ngày họ ?" Lục Huấn nhíu mày, vẻ mặt lạnh lùng càng thêm trầm trọng.
Lê Tinh chuyện gì cũng kể với Lục Huấn, chuyện gì vui cũng chỉ với , mấy ngày vì chuyện của mấy cô gái chỗ bách hoá sáu mà khiến cô day dứt, khó chịu suốt cả buổi chiều, về nhà cũng ôm mới dần bình tĩnh .
Lúc đó nhận mắt cô đỏ hoe, đoán là chiều cô , hỏi lý do, cô giấu giếm bèn kể chuyện Tiểu Tĩnh liên lạc với cô.
Anh lập tức nổi giận, : "Em quá coi trọng cô ."
Nếu lo cho Lê Tinh, định gì đó . Tuy cuối cùng cũng kìm nén cơn giận, nhưng đối với đám còn chút đồng cảm nào, chỉ còn sự chán ghét và phiền muộn.
"Họ..."
Lê Tinh nắm chặt quai túi, kể lý do mấy ngày nay Tiểu Tĩnh liên lạc với cô và tình hình của nhóm các cô gái.
"Giờ họ em vẫn thấy họ đáng thương, đến bước đường là do nhận thức của họ hạn hẹp, thể trách họ ."
Chiều nay Hà Chấn Sóc hỏi cô chuyện gì . Cô thế nào, chỉ cảm thấy đáng buồn.
Mấy cô gái đó sống ở quê, học đầy đủ, kiến thức hạn hẹp, cơ bản là khác gì họ nấy, khả năng tự nhận thức và phán đoán.
Họ theo Lệ Lệ, nhưng là Lệ Lệ.
Đi theo con đường của Lệ Lệ, thực phù hợp với họ.
con đường thực sự phù hợp với họ, cô cũng thấy.
Chỉ mong họ bình an.
Có lẽ, ngoài , thực sự va chạm với cuộc sống, kinh nghiệm và luyện thì họ sẽ khá hơn, thể dần dần tìm con đường của . Nếu cứ mãi khác giúp đỡ, họ sẽ khó mà trưởng thành .
Đây cũng là lý do chiều nay cô kiên quyết từ chối họ.
Con đường của mỗi vẫn tự , mới thể rõ ràng, thấu đáo.
"Yếu đuối là vấn đề, suy nghĩ, rõ chuyện mới là vấn đề."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-xinh-dep-tieu-sai-hoang-phi/chuong-121.html.]
Con đường dẫn đến khu nhà và xe, Lục Huấn yên lặng Lê Tinh xong, một câu sang cô: "Chuyện em đúng, khác giúp họ, chỉ thể dựa chính bản họ thôi. Không kinh nghiệm, bài học, thì cũng khó mà nâng cao nhận thức ."
"Em cũng nghĩ , nên quan tâm nữa." Lê Tinh đáp. "Chuyện cũng coi như cho em một bài học, thể tìm hiểu rõ tình hình cụ thể vội vàng phát lòng , lẽ căn bản cần, cũng phù hợp. Con vốn dĩ phức tạp, đáng thương nhưng cũng mặt khác, giống như Tiểu Tĩnh..."
Nhắc đến Tiểu Tĩnh, Lê Tinh trầm ngâm một lát: "Trước đây em cứ nghĩ là , là , nhưng hóa , cũng lòng tham, tư lợi... lẽ cũng là chuyện thường tình, dù lợi ích quá lớn."
"Anh thấy cô chuyên bắt nạt kẻ yếu, coi khác là đồ ngốc." Lục Huấn lên tiếng. "Cô giúp đám , , tự phát tài, đời gì chuyện cái cái ?"
Nói đến đây, ánh mắt Lục Huấn lạnh , đối phương chẳng qua là bắt nạt cô lương thiện, chứ thì gan sáu ngày một lời nhắn nhủ, đến hôm nay còn dám dẫn đến mặt cô.
"Sau đừng quan tâm đến họ nữa, những đó và chuyện đó vốn dĩ liên quan gì đến chúng ."
"Vâng, em sẽ quan tâm nữa." Lê Tinh đáp.
Cô và Tiểu Tĩnh quen mấy năm, nhưng tiếp xúc nhiều, phát hiện chuyện cô cũng quá đau lòng, chỉ là chút thất vọng. Không ai lòng của khác coi như cục bột mặc sức nhào nặn, cô cũng ngoại lệ.
Trong lúc chuyện, xe về đến cổng nhà, Lê Tinh cánh cổng khu nhà ở ngay mắt, hít sâu một , mỉm sang với Lục Huấn: "Thôi nào, ông xã, giờ em thấy khá hơn nhiều , cũng về đến nhà , kể chuyện của ? Để em xem, xảy chuyện lớn gì mà khiến ông xã em nông nỗi ? Tâm trạng nặng nề thế ."
Cô kể chuyện nhóm các cô gái bách hoá sáu và Tiểu Tĩnh cho , chỉ là chuyện gặp . Cô hiếm khi thấy Lục Huấn vẻ mặt như , mà thường thì khi như thế , nguyên nhân phần lớn đều là do cô.
"Là vì em ? mấy ngày nay em ăn uống cũng khá , ngủ cũng ngon, cũng chú ý đến con, ngoài chuyện với mà ăn một que kem, với chuyện ở chỗ bách hoá sáu, thì gì khác cả."
"Vậy vì em, thì xảy chuyện gì? Chẳng lẽ ông xã em sắp phá sản ? Cũng thể nào, ông xã của em bây giờ ở Ninh Thành cũng chút tiếng tăm, nếu phá sản thì thể nào chút tin tức gì."
"Nếu phá sản, sức khỏe em cũng vấn đề gì, thì còn chuyện gì thể nữa?"
Lục Huấn dừng xe cổng, dáng vẻ Lê Tinh như thể nếu thì hôm nay cô sẽ xuống xe, nắm chặt vô lăng im lặng một lát, mới với cô: "Hôm nay đến bệnh viện gặp Thường Hùng."
"Gặp Thường Hùng?" Lê Tinh ngạc nhiên, "Gặp gã gì?"
"Trong đầu gã thêm vài thứ. "Đã quyết định , Lục Huấn sẽ giấu Lê Tinh, cô: "Giống như em, mấy ngày nay gã mơ thấy vài giấc mơ."
"Mơ thấy vài giấc mơ?"
Lê Tinh sững một chút, phản ứng , sắc mặt cô khẽ đổi, thẳng dậy: "Ý là gã cũng mơ thấy những chuyện đó? Vậy gã..."
"Không , gã cắt cụt chân, mấy ngày nay ở bệnh viện phát điên dữ, lời gã bây giờ ai để ý, hơn nữa đều gã và ân oán, dù vu oan giá họa gì cũng thể thành công."
Như thể Lê Tinh đang lo lắng điều gì, Lục Huấn nắm lấy hai tay cô an ủi, dừng một chút : "Cũng cần lo gã sẽ mượn chuyện để bảo tính mạng, khỏi phòng bệnh gọi điện cho Ba , bên sẽ sắp xếp thỏa."
Chuyện liên quan đến cô, lúc đó giận đến bốc hỏa, khỏi phòng bệnh là liên lạc với Lê Thừa , để đảm bảo an còn dùng điện thoại công cộng của bệnh viện.
Lần Thường Hùng dù khai , thì chắc chắn cũng sẽ chuyển nơi khác giam giữ. Nếu gã thông minh thì ngậm chặt miệng, vài tháng sẽ hưởng một viên đạn, thông minh thì chỉ thể sống bằng chết.
Gã mượn chuyện để liên lụy đến cô, đúng là mơ giữa ban ngày.
"Anh sắp xếp thỏa hết ." Điều đầu tiên Lê Tinh nghĩ đến chính là hai chuyện , bèn thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy như là vì...?" Lê Tinh nghi hoặc .
Lục Huấn ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt cô, mấp máy môi, một lúc lâu mới : "Gã với , trong giấc mơ đó, cuối cùng em cũng..."
"Cuối cùng em cũng chết?"
Lục Huấn hai chữ đó, Lê Tinh , đó cô Lục Huấn đột nhiên mỉm : "Chỉ vì chuyện mà thấy em kích động như ? Trên xe cũng cho em cúp máy, chỉ vì tin em chết?
"Ông xã, yêu em quá mất." Lê Tinh kìm đưa tay ôm lấy , vùi đầu cổ khẽ , ngẩng đầu lên ôm lấy mặt : "Có gì chứ, cứ coi như là em xuống đó bầu bạn với , trong giấc mơ ..."
Trong giấc mơ đó, thực sống còn khổ hơn.
Lê Tinh như , nhưng thấy nỗi đau trong mắt , cô nỡ .
Cô nhưng Lục Huấn cũng . Vì nên trong lòng càng đau, càng hận Thường Hùng và Lương Vạn Long.
Bọn chúng khiến cô c.h.ế.t cũng yên .
"Thôi nào ông xã, chúng nghĩ đến chuyện đó nữa, đó đều là mơ, xảy mà!"
Cảm nhận tâm trạng Lục Huấn , Lê Tinh ngẩng đầu hôn nhẹ lên khóe môi , vòng tay ôm lấy cổ an ủi.
"Anh xem em bây giờ vẫn khỏe mạnh, sự nghiệp đang đà phát triển, còn con, đây mới là hiện thực của chúng , những thứ khác đều là hư ảo. Ngoài chuyện , gã còn gì nữa ?"
Ngoài chuyện còn gã khác hãm hại. chuyện Lục Huấn định , vì gã đoán hung thủ là ai.
Đây là chuyện duy nhất thể cho cô .
Lục Huấn siết chặt bàn tay, một lát khẽ thở , đưa tay ôm chặt lấy cô, cằm tựa nhẹ lên đỉnh đầu cô đáp: "Không gì nữa, chẳng qua chỉ là mấy lời điên rồ cam tâm mà thôi."
"Vậy thì mặc kệ gã!" Lê Tinh thấy thì yên tâm, bèn dứt khoát . "Cứ để gã cam tâm , chúng tiếp tục sống cuộc sống của chúng ."
Lê Tinh xong, buông , mắt :v"Ông xã, chuyện trong mơ mặc kệ là dự báo là từng tồn tại ở kiếp , chúng đều đừng để ý nữa, cứ coi như nó qua , chúng về phía ? Em thấy bây giờ , thế là đủ , ?"
Nụ cô rạng rỡ, đôi mắt long lanh ánh nước lộ vẻ thư thái. Lục Huấn cô chăm chú, cuối cùng đáp: "Được."
Anh đồng ý, Lê Tinh càng tươi tắn hơn. Đã về đến nhà, cô cũng ở trong xe chật chội nữa, liền xuống xe để mở cổng sắt cho .
Lúc mới năm giờ chiều, mấy ngày nay họ ở nhà bố thì cũng ở nhà chị Trân hoặc nhà họ Lục, bao giờ về sớm thế , nên chút gì.
Lê Tinh nhanh chóng tìm việc để , hai chậu hoa cô trồng c.h.ế.t mất . Năm nay nóng quá, hoa khó trồng, tưới nước thì đất quá nóng thối rễ, tưới thì cây héo queo.
Giờ trong vườn hoa nhà họ chỉ còn vài cây hoa cứng cỏi sống sót, mấy cây mẫu đơn, lan kiếm, sen đá chuyển chậu đều phơi nắng c.h.ế.t hết. Những cây chuyển nhà kính tình hình cũng chẳng khá hơn, mấy hôm Lê Tinh còn cố gắng cứu vớt một đợt, kết quả vẫn chết.
Mỗi ngày hai chậu, Lê Tinh đau lòng chết, chẳng còn tâm trí mà lo chuyện Thường Hùng gấu chó gì nữa, vội vàng tìm cách mát đất cứu những chậu hoa còn .
Cô bận rộn, Lục Huấn đương nhiên cũng bận rộn theo.
Mất hơn một tiếng đồng hồ mới xong việc trong nhà kính, Lê Thiên Tứ gọi điện thoại đến hỏi bao giờ họ về ăn cơm tối.
Lục Huấn cũng nhận điện thoại của Lộ Phóng lúc .
Thường Hùng khai, gần như là khai sạch sành sanh, lật hết cả đáy. Tuy nhiên, gã yêu cầu Lộ Phóng giúp gã tìm con trai, còn khăng khăng cắn ngược rằng Lục Huấn hại con trai gã.
Lộ Phóng gọi điện thoại đến, ngoài việc thông báo tin tức, còn thăm dò xem Lục Huấn thật sự tay với con trai Thường Hùng .
Vẻ mặt Lục Huấn lạnh nhạt trả lời : "Chiều nay dọa gã thôi, gã tưởng thật, cũng tưởng thật . chuyện cũng thể xảy , đây từng giúp một thiếu niên, nhóc đó con trai gã hại đến mức đại tiểu tiện tự chủ, giờ vẫn còn giường, theo lời nhóc thì nó còn là thảm nhất, nhiều con trai Thường Hùng hại còn thảm hơn, còn nhảy lầu tự tử."
"Cậu điều tra thì cứ điều tra , xem chuyện đó thật , cũng coi như là cho nhảy lầu một lời giải thích."
Chiều nay Lộ Phóng Thường Hùng qua một chút về tình hình con trai gã, nhưng ngờ ác độc đến , đúng là một ổ rắn độc, nghiến răng hồi lâu mới : " , hỏi thăm tình hình , tìm bắt luôn."
Lục Huấn gì, cúp điện thoại.
Lộ Phóng bắt , muộn , còn cơ hội nữa.
Chiều nay đúng là dọa Thường Hùng, nhưng những gì cũng là thật. Chỉ điều liên quan đến những gia đình gặp bất hạnh , con trai gã rơi tay ông chủ sòng bạc ngầm.
Thường Hùng trốn chạy, đưa cho con trai gã hai vali tiền lớn, con trai gã cưỡng m.á.u cờ bạc.
Giám đốc Hạ bên bách hoá một từ khi Thường Hùng thành tội phạm truy nã vẫn luôn theo dõi con trai gã, tung tin nó tiền trong tay cho ông chủ sòng bạc.
Món hời lớn như , những kẻ đó bỏ qua , ham chơi thì giấu cũng chịu nổi dụ dỗ. Không lâu , thằng nhóc đó bắt đầu lén lút ngoài ban đêm.
Mấy ngày , cô ruột đưa trốn cùng, thằng nhóc đó vẫn ngoài.
Hai miếng mồi béo bở, ai cũng gặm một miếng.
Thằng nhóc đó lâu liền thua sạch hai vali tiền, đem thế chấp ở sòng bạc, đó của sòng bạc bí mật tìm đến em gái Thường Hùng đòi nợ.
Đều là nhà họ Thường, nào nấy đều lòng độc ác, phụ nữ thèm quan tâm đến cháu trai, trực tiếp chạy trốn từ cửa .
Thường Hùng sụp đổ, em gái gã cũng trốn biệt, của sòng bạc đòi nợ, kết cục của thằng nhóc đó đương nhiên gì.
Lúc giá mua mỗi ngày hai ngón tay của thằng nhóc đó, cắt cho đến khi chết. Sáu ngày trôi qua, thằng nhóc đó mất hết tay, bắt đầu cắt đến chân. Bây giờ Lộ Phóng mới bắt đầu điều tra, chỉ là thúc giục sòng bạc tay nhanh hơn, đợi tìm đến, e rằng xương cốt cũng còn.
Chuyện cũng mới nhận tin tức từ Hắc Tam.
Gia đình mua chân tay và mạng sống của thằng nhóc đó thủ tục xuất ngoại đoàn tụ .
Con trai Thường Hùng hãm hại quá nhiều , quá nhiều chết, giám đốc Hạ nếu chặn một đường, sòng bạc còn thể thu thêm một khoản tiền nữa.
những chuyện đáng để quan tâm nữa, cũng liên quan gì đến . Thường Hùng khai hết, bùa hộ mệnh còn, bùa đòi mạng cũng đến, chỉ cần chờ Thường Hùng đau đớn tột cùng lên pháp trường là .
Còn về Lương Vạn Long, gã dựa vợ để phát tài, nhưng chán ghét vợ sinh một mụn con trai, con riêng ở bên ngoài thì vô .
Đều là những đứa con tham lam vô lương tâm, tin gã c.h.ế.t truyền về Cảng Thành, những đó hề đau buồn quan tâm, ai nấy đều bận rộn tranh giành tài sản, phát hiện tài sản của gã ở Cảng Thành chẳng mấy thứ ăn , còn vì mua đất ở Ninh Thành mà nợ ngân hàng, đến mức tài sản đủ trả nợ, mà sản nghiệp của gã ở Ninh Thành vì Trương Hòa Bích khai nhiều chuyện, bao gồm cả vũ trường ăn nên ở thành phố C, đều niêm phong.
Giờ những đứa con của gã đều tìm cách vơ vét tiền còn thể vơ vét để bỏ trốn, sáu ngày trôi qua, t.h.i t.h.ể của gã vẫn trong nhà xác của đồn cảnh sát, ai đến nhận.
Đây lẽ chính là quả báo nhãn tiền, nhưng vẫn đủ, bọn chúng khiến cô c.h.ế.t yên nghỉ, từng việc từng việc một, nhất định bắt chúng nếm trải từng chút một.
Tạm gác chuyện của Thường Hùng và Lương Vạn Long sang một bên, Lục Huấn cùng Lê Tinh về nhà họ Lê ăn cơm.
Lê Tinh vẫn luôn chú ý đến cảm xúc của , thấy gần như định , trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Đến ngày thứ ba, khi chuyện điện thoại với ba Lê Thừa, ba bảo cô cần lo lắng gì cả, sắp xếp thỏa hết, cô quan tâm đến chuyện của Thường Hùng nữa, chuyên tâm dưỡng thai lo việc kinh doanh của .
*****
Ngày 20 tháng 8, tòa nhà cung ứng Từ Thành đóng cửa sớm, ngày hôm Lê Chí Quân dẫn theo mấy đội thi công đến toà nhà Từ Thành việc ngày đêm để sửa sang.
Cùng lúc đó, Lê Tinh, Hà Chấn Sóc cũng cùng A Hương, chị Hồng bắt đầu đào tạo cho hơn hai mươi nhân viên của cửa hàng Từ Thành.
Nhân viên tuyển cho cửa hàng Từ Thành chung trẻ tuổi, ở cũng nhiều hơn so với đây. Trong 24 nhân viên ban đầu, cuối cùng 20 trụ . Cộng thêm chị Hồng và ba nhân viên mới tuyển, nhân sự của Từ Thành vẫn duy trì ở con 24.
Ngày 15 tháng 9, khóa đào tạo nhân viên kết thúc .
Tòa nhà Từ Thành với sự nỗ lực ngày đêm của các đội thi công cũng thiện việc trang trí, dự kiến sẽ nhập hàng và chạy thử.
Thế nhưng đúng lúc , một chuyện xảy .