Cô Vợ Xinh Đẹp Tiêu Sài Hoang Phí - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-06-27 12:53:04
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Uống hết rượu bàn, mấy đàn ông ăn chút thức ăn, lấy thêm nửa bát cơm, coi như bữa trưa xong.
Sau đó, Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ dọn bát đũa bếp, Lê Hà Dương lấy khăn lau sạch bàn ăn, Thiên Tứ quét nhà, Lê Tinh pha rót đầy từng ly.
Bàn ăn nhanh chóng dọn dẹp, trái cây và bánh kẹo bày lên, quây quần bên . Một lát , Thẩm Phương Quỳnh gọi Lê Tinh đến căn dặn: "Tinh Tinh, mấy hôm ít hoa, để trong tủ lầu, con lên lấy xuống pha cho dì Hách và cô Lục uống thử nhé."
Đây là cho cô ngoài để bàn chuyện .
"Vâng ạ."
Lê Tinh siết c.h.ặ.t t.a.y cầm của ấm , và Lục Huấn bàn ăn, cô khẽ đáp một tiếng, đặt ấm xuống lên lầu.
Trong phòng nhất thời ai lên tiếng, đều theo bóng dáng màu trắng của cô đang chậm rãi lên lầu. Cho đến khi cô qua khúc quanh cầu thang, ông cụ Lục mới thu hồi tầm mắt lên tiếng:
"Con bé Tinh Tinh thật sự khiến bất ngờ, quá hiếm . Nếu con bé, đứa nhỏ cả đời coi như hỏng ."
Đứa trẻ rơi ổ buôn , còn ép ăn xin, mồi nhử, vết thương sẽ bao giờ lành lặn, cuối cùng đứa trẻ sẽ dồn đến mức sụp đổ hoặc nhiễm trùng mà chết.
Phàm Phàm sáu tuổi bắt cóc, giờ ba năm trôi qua, sắp đến chín tuổi mà vẫn như đứa trẻ năm sáu tuổi, còn trong tình trạng như , nếu gặp Lê Tinh, phận của thằng bé gần như định đoạt.
Giống như Lê Tinh, chỉ vì áy náy mà thể nhớ đến một đứa trẻ suốt ba năm, còn lòng nhớ kỹ đứa trẻ đó thì ít.
Còn mười vạn tệ nữa.
Lúc Hà Trân đưa , đừng Lục Kim Xảo tham lam kích động, ngay cả ông cụ Lục cũng khỏi kinh ngạc. Thực sự là một tiền nhỏ, tiền mà bình thường tiết kiệm cả đời cũng thấy . Lê Tinh từ chối. Lúc đầu ông chút hiểu, đó rõ ràng là thứ con bé xứng đáng nhận.
Về , ông cụ Lục cẩn thận quan sát ông cụ Hà, Hà Trân và Phạm Trường Hải bên cạnh, chợt nhận Lê Tinh từ chối là đúng.
Trên đời bữa trưa nào miễn phí.
Cho dù đó là thứ Lê Tinh đáng nhận, nhưng nếu cô nhận lấy, sẽ dây dưa dứt với nhà họ Phạm.
Đứa nhỏ bây giờ rõ ràng phản ứng với Lê Tinh, với tâm trạng mong mỏi con trai hồi phục của Phạm Trường Hải, liệu nhân cơ hội đề nghị Lê Tinh chăm sóc đứa nhỏ ?
Ăn của thì ngắn tay, nhận của mười vạn tệ, thể từ chối ?
Một khi , cuối cùng từ ân nhân biến thành quan hệ thuê mướn, chắc chắn trói buộc.
Bây giờ như , nhà họ Lê gì cầu xin nhà họ Hà, Lê Tinh vẫn luôn là ân nhân của nhà họ Hà và nhà họ Phạm, nhà họ Hà và nhà họ Phạm vì đứa nhỏ mà cầu xin, chỉ thể lấy thành ý để đối đãi.
Cả đời của ông cụ Lục, ngoại trừ việc xử lý vấn đề con cháu chu , những việc khác ông đều sáng suốt. Nhìn điều , ông càng thấy sự hiếm của Lê Tinh, thuần thiện, nhân nghĩa, tham lam, kiêu ngạo.
Trước đây ông cụ Lục thích Lê Tinh, bây giờ càng coi trọng hơn, ông quyết tâm hôm nay nhất định giúp cháu trai sớm cưới cháu dâu về nhà.
"Vạn Sơn, hôm nay đến đây, thật còn một việc thương lượng với ông." Ông cụ Lục năng thẳng thắn vòng vo tam quốc, trực tiếp với Lê Vạn Sơn: "Năm nay Lục Huấn hai mươi bảy tuổi, nó mười bảy tuổi rời nhà quân đội, đó trở về công ty thủy sản lênh đênh biển mấy năm, ăn chạy khắp nơi, chuyện chung đại sự của bản cứ thế trì hoãn. Nhìn những đứa trẻ cùng tuổi với nó, con cái đứa nào đứa nấy đều cõng cặp sách học, còn nó thì lấy một mái ấm, trong lòng thật sự khó chịu."
"Từ khi nó và Tinh Tinh gặp mặt, hai đứa hòa thuận với , thật sự vui. Lục Huấn cũng với , nó thật lòng với Tinh Tinh, sống với con bé cả đời, cũng ý định kết hôn sớm, xem hôm nay chúng bàn chuyện luôn ? Định ngày cưới cho nó và Tinh Tinh?"
"Ông yên tâm, Lục Huấn thật lòng thích Tinh Tinh, càng thật lòng Tinh Tinh cháu dâu của . Tinh Tinh gả qua đây, sẽ trông nom, để con bé chịu một chút uỷ khuất nào trong nhà họ Lục, nhất định sẽ để Tinh Tinh ở nhà họ Lục cũng giống như ở nhà ."
"Lục Huấn một căn nhà ở phố Dương Liễu, nhưng hôm đó nó về với , ở gần hơn một chút, như Tinh Tinh nhớ nhà thể về bất cứ lúc nào, thấy cũng , bảo nó tìm nhà ở gần đây , đến lúc đó ở gần thì cũng thể chăm sóc lẫn ."
"Còn về sính lễ, chúng sẽ so sánh với tiêu chuẩn cao nhất ở Ninh Thành, tiền lễ hỏi ông cứ quyết định, bao nhiêu chúng cũng ý kiến, tam kim chúng sẽ mua ngũ kim (1), còn đồ điện gia dụng, đồ nội thất, mấy hôm nay chuẩn ."
Ông cụ Lục đến đây sự chuẩn , từng điều từng điều rõ ràng, thành ý mười phần.
Lê Vạn Sơn, Thẩm Phương Quỳnh, mấy em nhà họ Lê, còn Hà Lệ Quyên, Thường Khánh Mỹ, kể cả Lê Hà Dương và Lê Thiên Tứ đang ghế nhỏ bên cạnh đều chăm chú lắng . Đợi ông cụ Lục từ từ xong, Lê Vạn Sơn vuốt tách mặt, im lặng một lát :
"Ý của ông Lục hiểu, chỉ là bây giờ quyết định sớm quá ? Lục Huấn và Tinh Tinh tuy tình cảm cũng tệ, nhưng tính hai đứa nó quen cũng một tháng."
Lê Vạn Sơn từ đến nay đối với Lục Huấn ấn tượng cũng kém, căn biệt thự cổ ở đường Hoa Đình, thêm chuyện đây Hà Trân đưa chi phiếu, Lục Huấn tiến lên ứng phó, ấn tượng của ông càng hơn.
Lục Huấn là thương nhân thường xuyên đây đó, thể nào từng đến nhà họ Hà, nhà họ Phạm ở Ninh Thành.
Thời gian đầu Phạm Trường Hải từ Hong Kong về Ninh Thành đầu tư, thị trưởng còn đích tiếp đón, đó Phạm Trường Hải khu đất nào ở Ninh Thành, chính quyền liền giao khu đất đó, tạo điều kiện hết mức, lúc bấy giờ báo là tin tức Phạm Trường Hải trở về từ Hong Kong.
Còn về nhà họ Hà, cũng giống như nhà họ Thẩm đây, đều là khởi nghiệp từ ngành dệt may, khi đến Hong Kong, từ ngành dệt may mở rộng sang phát triển khách sạn, ngành hàng bách hóa. Con gái lớn nhà họ Hà là Hà Trân mệnh danh là "nữ hoàng bách hóa" Hong Kong, là nhân vật nổi tiếng của nhà họ Hà.
Lục Huấn kinh doanh nhiều ngành nghề, nuôi trồng thủy sản kinh doanh đồ gia dụng nhỏ. Nghe con gái kể, cùng với những thông tin ông dò hỏi bên ngoài, Lục Huấn hiện tại một họ Thái dẫn khắp nơi gặp gỡ , dự án nhà ở trùm mền ở Ninh Thành, thể nào gì về tin tức của Phạm Trường Hải và Hà Trân. Lẽ , Phàm Phàm là do cứu, lúc đó chỉ cần thêm vài câu là thể bắt chuyện với Phạm Trường Hải.
hề ý định kết giao, thái độ kiêu ngạo cũng siểm nịnh, cũng kể công, tâm ý suy nghĩ cho con gái, để con gái khác kiểm soát.
Chỉ là ấn tượng thì ấn tượng , nhưng ông dễ dàng gật đầu ngay lập tức gả con gái thì ông vẫn .
Ông nuôi con gái hơn hai mươi năm, Lục Huấn mới bao lâu chứ, dỗ dành con gái ông , cho dù ở gần, nhưng gả cũng vẫn là xa nhà, giống .
Lê Vạn Sơn tạm thời vẫn thể thuyết phục bản chấp nhận việc con gái rời xa gia đình, sớm tối gặp mặt, ông bưng tách lên uống một ngụm, "Hay là để chúng nó tìm hiểu thêm một thời gian nữa?"
Câu trả lời ngoài dự đoán, Lục Huấn khi đến nghĩ đến việc nếu ông cụ Lục đề nghị sớm đính hôn, nhà họ Lê sẽ phản ứng như thế nào.
"Bác Lê, con và Tinh Tinh quen tuy lâu, nhưng chúng con tìm hiểu khá nhiều về , trong những ngày , con Tinh Tinh thích ăn gì, ăn gì, sở thích của cô ... kể cả một chuyện hồi nhỏ của cô ." Lục Huấn ngẩng đầu với Lê Vạn Sơn.
Vừa mới uống rượu xong bao lâu, mặt và trong mắt vẫn còn đỏ, nhưng vô cùng chân thành, lấy bình tĩnh tiếp: "Con Tinh Tinh hồi nhỏ chịu nhiều khó khăn, cũng cô kiên cường tự vượt qua, càng trong nhà hai bác, cả, hai, ba và hai chị dâu đều thương cô ."
"Con cũng thương cô , cô là một cô gái đáng để yêu thương, vì thương cô nên con càng chăm sóc cô nhiều hơn. Trong những ngày , con cố gắng sắp xếp công việc của , cũng dành nhiều thời gian cho cô nhất thể."
"Con , hai bác vất vả nuôi Tinh Tinh lớn, trong lòng chắc chắn nỡ, cũng yên tâm vội vàng giao cô cho khác, con chuẩn một chút quà, hai bác và cả, hai, ba thể xem qua, đây là những gì con thể đưa , là sự đảm bảo lớn nhất của con đối với Tinh Tinh."
Vừa , Lục Huấn lấy một chiếc cặp tài liệu lấy từ xe, từ trong đó rút một tập văn kiện, hai tay cung kính đưa cho Lê Vạn Sơn.
Lê Vạn Sơn liếc Lục Huấn, đưa tay nhận lấy, lật mở trang bìa trống , quét mắt qua dòng chữ tiêu đề, lông mày lập tức nhíu . Ngay đó, vẻ mặt ông trở nên nghiêm túc, cẩn thận lướt qua từng dòng. Đọc đến cuối cùng, vẻ mặt ông lộ rõ sự kinh ngạc, ánh mắt dừng ở chữ ký cuối trang, ông ngẩng đầu lên nghiêm nghị Lục Huấn: "Cái ... chắc chắn ký cho chúng ?"
Thẩm Phương Quỳnh lâu lắm thấy Lê Vạn Sơn lộ vẻ mặt dám tin gì như thế . Bà khỏi liếc tập tài liệu, lướt qua mấy chữ lớn đó, cũng theo đó mà ngẩn , vẻ mặt đầy kinh ngạc Lục Huấn.
Sắc mặt Lục Huấn đổi, thái độ vẫn luôn khiêm tốn và nghiêm túc, "Chắc chắn ạ, bác Lê. Chữ ký và con dấu riêng của con đều đóng , chỉ cần Tinh Tinh ký tên, văn kiện sẽ hiệu lực."
"Đây là hành động bốc đồng của con, mà là quyết định con suy nghĩ kỹ trong mấy ngày qua."
"Cách đây hai năm gần ba năm, khi con mới bắt đầu kinh doanh, con từng "đâm" lưng một . Sau đó bất kể ăn gì, hợp tác với ai, con đều ký kết hợp đồng , tất cả hợp đồng cháu đều bản lưu, hiệu lực pháp lý. Xét cho cùng lòng khó đoán, bản con còn dám đảm bảo thể luôn giữ vững bản tâm, cũng thể yêu cầu khác như . Có một văn bản như thế thể tránh nhiều rắc rối."
Nói đến đây, Lục Huấn dừng một chút: "Bác Lê, con như là xem cuộc hôn nhân của con và Tinh Tinh như một vụ ăn. Con thật lòng yêu thương cô , đối xử với cô , cùng cô sống hạnh phúc đến cuối đời."
"Con sẽ cố gắng hết sức để luôn đối xử với cô , nhưng như con , lòng khó đoán, đây coi như là một sự đảm bảo con dành cho Tinh Tinh, cũng để bác Lê, bác gái, cả, hai, ba và các chị dâu yên tâm."
Lục Huấn năng thẳng thắn, chân thành.
Lê Vạn Sơn , sắc mặt chút phức tạp, một lúc lâu vẫn gì, im lặng đưa tập tài liệu cho Thẩm Phương Quỳnh bên cạnh.
Thẩm Phương Quỳnh xem qua , bà nhận lấy, con dấu và chữ ký đó, nhất thời cũng gì. Một lát , bà hỏi: "Cậu sợ một ngày sẽ hối hận ?"
"Bác gái, con nghĩ đến vấn đề ạ." Lục Huấn thành thật . " con nghĩ, con thể gánh vác hậu quả của quyết định ."
Lục Huấn cụp mắt xuống, "Từ năm mười bảy tuổi, con tự quyết định việc của bản . Cho dù là từ bỏ ôn thi để quân đội, là lựa chọn xuất ngũ về việc ở công ty thủy sản, từ chức ở công ty thủy sản để ngoài kinh doanh, đều là do con tự quyết định. Con luôn gánh vác, chịu trách nhiệm và bao giờ hối hận."
"Đối với Tinh Tinh, từ lúc quyết định cưới cô , mỗi việc con , mỗi quyết định con đưa , đều là con suy nghĩ kỹ khi ngủ, càng bao giờ hối hận."
Thẩm Phương Quỳnh khẽ nắm chặt tập tài liệu trong tay, chằm chằm Lục Huấn hồi lâu gì.
Bà là từng trải qua những năm tháng khó khăn, chứng kiến bao lòng khó lường, thêm chuyện của Quý Lâm đó, nên khi Lục Huấn đến bước , bà do dự.
Có chút dám tin.
Con gái bà tuy ưu tú, nhưng cũng đến mức .
Thẩm Phương Quỳnh và Lê Vạn Sơn khó khi cùng giữ im lặng, bàn ăn khỏi tò mò về thứ mà Lục Huấn đưa .
"Tam Xuyến đưa cái gì ? Sao vẻ mặt như thế ? Rốt cuộc là đây?" Lục Kim Xảo nhịn , ghé sát hỏi Hách Lệ Hoa.
Hách Lệ Hoa cũng . Lục Huấn mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn, đến nhà họ Lục chỉ bàn chuyện ngày cưới với ông cụ Lục và những việc chuẩn khác, nhưng từng nhắc đến chuyện . Bà khỏi về phía ông cụ Lục.
Chỉ thấy ông cụ Lục cũng nghi hoặc Lục Huấn, rõ ràng cũng chuyện gì.
Nhà họ Lục như , nhà họ Lê như Lê Chí Quốc, Lê Chí Quân, Hà Lệ Quyên, Thường Khánh Mỹ càng thấy kỳ lạ hơn. Chỉ là còn Lục Huấn và nhà họ Lục bàn, nên họ tiện hỏi thẳng.
Họ tiện hỏi, nhưng Lê Thừa vốn trở về vì em gái chẳng bận tâm những điều : "Cái gì , để con xem."
Lê Thừa dậy, vươn tay dài lấy tập tài liệu từ tay Thẩm Phương Quỳnh, cúi đầu lướt qua, ánh mắt bỗng nhiên ngưng .
"Cậu nghiêm túc đấy ?"
Lê Thừa từng chữ từng câu tất cả các điều khoản, kiểm tra bộ tiền tài, tài sản mà Lục Huấn ghi đó, cùng với lời cam kết tay kèm chữ ký và con dấu ở phía , thậm chí còn kiểm tra xem tài liệu giả . Một lát , đặt tập tài liệu lên bàn, dậy chống tay xuống bàn lạnh lùng hỏi Lục Huấn.
Lê Thừa vốn cao lớn uống rượu, tỏa mùi rượu nồng nặc. Vừa dậy, khí thế của bộc lộ ngoài, từ cao xuống, sát khí của từng trải qua chiến trường càng thêm mãnh liệt.
Lục Kim Xảo sợ hãi đến mức theo bản năng ngả , Hách Lệ Hoa ở bên cạnh cũng nắm chặt tay.
Lục Huấn vẫn yên, vẻ mặt đổi ngẩng đầu thẳng ánh mắt sắc bén của Lê Thừa: "Anh Ba, em nghiêm túc đấy."
"Tại ?" Lê Thừa tin.
Lục Huấn đưa một bản cam kết tiền hôn nhân, còn đặc biệt nhờ luật sư soạn thảo. Điều kiện trong bản cam kết vô cùng hà khắc với , tương đương với một bản khế ước bán . Từ lúc ký tên, xem là của Lê Tinh.
Chỉ cần Lê Tinh một chút hài lòng về , bất cứ lúc nào cũng thể ly hôn với , còn thì với Lê Tinh dù chỉ nửa phần, bởi vì tất cả những gì đều là của Lê Tinh.
Tất cả các công ty, tài sản tên , là đại diện pháp lý, nhưng thụ hưởng là Lê Tinh, kể cả khi ly hôn, tất cả những gì kiếm cũng đều để cho Lê Tinh chi tiêu.
Điều tương đương với việc ở rể thời xưa, thậm chí còn hà khắc hơn cả việc ở rể thời nay.
Việc thật sự quá táo bạo, thậm chí phần điên rồ.
Lê Thừa dám tin tình cảm sâu đậm chỉ hơn hai mươi ngày. Năm xưa Quý Lâm em gái cũng tình ý lắm, giờ thì , hai nhà còn chẳng qua với nữa.
"Đừng với là thứ ý nghĩa gì đấy nhé?" Giọng Lê Thừa trầm xuống, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng, sát khí đằng đằng.
"Em , chính vì nên em mới ký bản cam kết ." Lục Huấn khi đưa thứ , nhà họ Lê sẽ nghi ngờ dụng ý của .
đó là điều thật lòng , từ khi chuyện gia đình họ Quý đối xử với cô thế nào, từ khi nghĩ đến những tổn thương cô từng chịu đựng, lòng quặn thắt.
Dạo gần đây, vì thường vô thức nhớ những ngày tháng Lê Tinh cô lập và bắt nạt mà thỉnh thoảng giật tỉnh giấc giữa đêm. Anh mơ thấy trở thành kẻ bội tình bạc nghĩa, khiến Lê Tinh lóc thảm thiết mặt .
Anh vì mơ thấy những giấc mơ như , là lời cảnh báo gì khác, nhưng mỗi tỉnh giấc, nhớ ánh mắt đẫm lệ ai oán của cô trong mơ, dáng vẻ tiều tụy gầy gò , chỉ cảm thấy tim đau nhói, cùng với nỗi sợ hãi mất cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-xinh-dep-tieu-sai-hoang-phi/chuong-35.html.]
Anh cưới cô là để cô cuộc sống , cho phép khác tổn thương cô, cũng cho phép bản .
Từ chuyện của Đỗ Kiến ba năm , mỗi khi ăn đều ký hợp đồng , phân chia lợi ích rõ ràng với Thuận Tử và Vũ Tiến. Sau khi suy tính , nghĩ, lẽ cũng nên ký với cô một bản thỏa thuận.
Nếu thật sự ngày quên mất bản tâm khiến cô đau lòng, thì cô sẽ cách trừng trị .
"Em quan tâm Tinh Tinh, quan tâm đến cô ."
"Quan tâm hơn cả tưởng." Lục Huấn khẽ siết chặt lòng bàn tay, trầm ngâm một lát Lê Thừa: "Anh Ba vì năm đó em chọn giải ngũ ?"
Từ khi quân đội, Lục Huấn luôn thể hiện xuất sắc, nhiều giành giải quán quân võ thuật, còn cơ hội học tại trường quân đội, chỉ cần nghiệp là tương lai rộng mở.
Một như , vốn dĩ trong danh sách kêu gọi, là tự lựa chọn xuất ngũ cùng với Vũ Tiến. Bởi vì trong một nhiệm vụ bí mật trừ gian, trừ khử một em cùng sinh tử.
Anh và đó cùng thời điểm nhập ngũ, cùng ăn cùng ở, cùng huấn luyện, cùng nhiệm vụ, quan hệ còn hơn cả với Vũ Tiến là đồng hương của . Có nhiệm vụ, Lục Huấn trượt chân suýt ngã xuống vực, chính đó liều kéo , bất chấp nguy hiểm kéo xuống theo.
Sau đó khi nhiệm vụ, đó gặp nguy hiểm, trong gang tấc sinh tử, đỡ đạn cho đó. Viên đạn cách tim chỉ một centimet, bước một chân quỷ môn quan.
Sau khi tỉnh , đó nắm tay , nước mắt nước mũi tèm lem rằng, là em khác họ cả đời của , c.h.ế.t cũng đổi.
cũng chính em c.h.ế.t cũng đổi hạ độc nước uống của , lấy mạng . Vì ba nghìn đô la Mỹ tiền thưởng.
Trong lúc hai đối chất xảy xung đột, nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t đó. Đó là hành động tự vệ theo bản năng, ban đầu hề ý định nổ súng.
Sau đó, bắt đầu phản ứng kháng cự mỗi khi rút s.ú.n.g nhiệm vụ.
Rồi , trong hành động trừ gian thứ hai, bắt chính vị lãnh đạo cũ của ...
Một cuộc giao tranh thể tránh khỏi, đó b.ắ.n c.h.ế.t , ngược vì một thoáng do dự mà suýt phản sát.
Cũng chính đó, nhận vấn đề nghiêm trọng của bản .
Một quân nhân, thể kháng cự việc cầm s.ú.n.g và nhận nhiệm vụ?
Vì chọn giải ngũ, nhường luôn cơ hội phân công cục cảnh sát cho đội trưởng cũ cần nó hơn.
Sau đó công ty thủy sản, ngày ngày lênh đênh biển, dần dần khắc phục bóng ma tâm lý năm xưa, chỉ là còn tin tưởng nhân tính, lòng nữa.
Về , Đỗ Kiến phản bội , cướp quyền thuê tàu đánh cá, cướp cướp mối ăn, đều thấy quá bình thường. Anh em nhất còn lấy mạng , thì còn chuyện gì thể xảy ?
Mấy năm nay, đến bên cạnh , chứng kiến nhiều , càng ngày càng hoài nghi về lòng . Đôi khi Thuận Tử và Vũ Tiến, thậm chí còn nghĩ, liệu ngày nào đó khi bất đồng quan điểm, họ phản bội , đường ai nấy ?
Anh tin tưởng khác, ở một mức độ nào đó, cũng tin tưởng chính . Anh thế giới xung quanh luôn là màu xám xịt, đen trắng rõ ràng, cũng chẳng sắc màu nào khác, cho đến khi gặp Lê Tinh.
"Em bây giờ Ba khó mà tin tưởng , những điều chỉ thể giao cho thời gian chứng minh, hiện tại thể tin thứ . Sau khi kết hôn, em sẽ can thiệp bất cứ việc gì của Tinh Tinh, cô gì, gì, em đều ủng hộ. Bây giờ em đối xử với cô thế nào, khi kết hôn cũng vẫn như , em sẽ cố gắng hết sức để cô sống ." Lục Huấn thu dòng suy nghĩ, với Lê Thừa.
Lê Thừa Lục Huấn chằm chằm, đôi mắt phượng thoáng vẻ phức tạp. Mấy năm , quân khu Đông Nam quả thực một vụ án rò rỉ thông tin và trừ gian, lập công vì bóng ma tâm lý mà giải ngũ, ngờ là Lục Huấn.
"Này, Tam Xuyến, rốt cuộc cái thứ con đưa là cái gì ? Có liên quan gì đến việc con giải ngũ, trừ khử kẻ hại c.h.ế.t con ?"
Lục Kim Xảo mà đầu óc choáng váng, chỉ miễn cưỡng hiểu Lục Huấn năm xưa vì b.ắ.n c.h.ế.t hại , do quan hệ quá nên mới để bệnh tâm lý giải ngũ. Bà hiểu, chuyện thì liên quan gì đến việc kết hôn, gì mà .
Quan trọng nhất là, bà mãi mà chẳng hiểu Lục Huấn rốt cuộc ký cái thứ gì. Bà tò mò lắm, thấy khí bàn lạnh đến đáng sợ, cố nuốt nước bọt, nhịn lên tiếng hỏi.
"Không gì , cô ạ, chỉ là một bản cam kết tiền hôn nhân lợi cho Tinh Tinh thôi." Lục Huấn nhạt, đáp lời.
"Cam kết tiền hôn nhân? Còn thứ nữa ?" Lục Kim Xảo tò mò: "Cam kết những gì ?"
"Khụ." Thấy Lục Kim Xảo sắp lạc đề, ông cụ Lục khẽ ho một tiếng, liếc mắt bà .
Lục Kim Xảo nhận ánh mắt của bố , những nhà họ Lê im lặng xung quanh, lập tức dám hỏi thêm nữa. bà nhịn chuyện lâu quá , lúc chút nhịn , bèn sang Thẩm Phương Quỳnh:
"Chị Thẩm, Tam Xuyến đúng là tuổi cũng còn nhỏ nữa . Chị xem A Phóng nhà chúng , còn nhỏ hơn Lục Huấn một tuổi mà năm ngoái cũng kết hôn . Nó mà còn chần chừ nữa, sang năm là hai mươi tám ba mươi tuổi , lúc đó mà kết hôn, còn bàn tán nó lấy vợ hai ."
"Nhà chúng á, thành ý là đủ . Chị xem, khi kết hôn hai đứa chúng nó cũng ở cạnh nhà chị, gần gũi như thế thì chị cũng thể trông nom đúng ?"
"Kết hôn sớm á, thật cũng cái lợi của kết hôn sớm. , Tam Xuyến nó á, đến giờ vẫn còn là trai tân..."
"Khụ khụ khụ...!!" Trên ghế đẩu nhỏ, Lê Hà Dương đang giả vờ uống nước để lén tờ giấy rơi tay và thím hai, thấy câu , phun thẳng ngụm nước trong miệng .
Lục Huấn nghiêng mặt, coi như , đánh giá thấp sự vô tư của Lục Kim Xảo.
"Lời Kim Xảo cũng lý." Đến lúc , Thẩm Phương Quỳnh thể lên tiếng nữa, bà cũng cảm thấy, Lục Huấn thể hiện đủ thành ý, dám thẳng thắn bộc bạch suy nghĩ của . Dù thế nào, ít nhất hiện tại là nghiêm túc.
Cuộc sống là của hai , hôn nhân dựa vun vén để duy trì, bà và Lê Vạn Sơn bao nhiêu năm nay cũng ít mâu thuẫn.
Thẩm Phương Quỳnh luôn cởi mở, thứ của Lục Huấn, bà chỉ lo lắng con gái buông bỏ , nhưng đó đều là chuyện của . Bà sẽ cố gắng sống lâu, sống đến ngày con gái chỗ dựa mới.
"Anh Lục, nhà các xem ngày ? Nhà gả con gái, tiền thách cưới nọ cũng quan trọng lắm, chỉ cần xem tâm ý của nhà trai. Các coi trọng Tinh Tinh, cho nhiều một chút thì lúc đó cũng sẽ cho con bé mang về hết của hồi môn, của hồi môn cũng sẽ thiếu của nó."
"Cho nên những thứ đều quan trọng, chỉ là ngày dạm ngõ và ngày cưới, các định ?"
"Có , cái nhất định định , nếu thì nãy cũng dám mở lời." Thẩm Phương Quỳnh đồng ý, ông cụ Lục vội vàng trả lời ngay. "Thứ Hai tuần chùa một chuyến, tìm đại sư Phổ Ninh chuyên xem ngày lành tháng để xem mấy ngày, ngày dạm ngõ, ngày cưới đều ghi , ông Lê em dâu xem thử nhé."
Vừa , ông cụ Lục lấy từ trong túi quần tờ giấy đỏ bọc trong túi ni lông, mở xem qua dậy đưa sang.
Thẩm Phương Quỳnh dậy nhận lấy.
Ngày giờ bằng bút lông, nên gì kiêng gì đều ghi rõ ràng.
Ông cụ Lục tìm xem ba ngày, ngày dạm ngõ gần nhất là ngày 19 tháng 8 âm lịch, tức ngày 7 tháng 10 dương lịch. Sau khi dạm ngõ là kết hôn, ngày 23 tháng 8 âm lịch, tức ngày 11 tháng 10 dương lịch tổ chức hôn lễ.
Ngày thứ hai thì cách đó một tháng, dạm ngõ ngày 15 tháng 9 âm lịch, tức ngày 1 tháng 11, hôn lễ ngày 22 tháng 9, ngày Lập Đông, tức ngày 8 tháng 11 dương lịch.
Lê Thừa liếc mắt theo, ngay lập tức nhướng mày lên tiếng: "Ngày cưới gần nhất là 11 tháng 10?"
"Tính chỉ còn hai tháng nữa!" Hà Lệ Quyên buột miệng.
Trước đó nhà họ Lê xem qua thứ của Lục Huấn, Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ xem xong cũng còn ý kiến gì về việc họ kết hôn sớm, ngay cả Lê Chí Quốc và Lê Chí Quân cũng im lặng.
Đều là đàn ông, bản thỏa thuận mà suy , họ thể nào ký . Lòng dễ đổi, Lục Huấn suy tính mặt cho Lê Tinh, nhưng hề nghĩ cho bản , lỡ như Lê Tinh lòng đổi thì ?
Cứ như thể bộ tài sản của Lục Huấn đều thuộc về Lê Tinh, tiền bạc kiếm cũng nuôi Lê Tinh, thậm chí cả chồng mới của em ...
Lục Huấn thể gây dựng cơ ngơi đồ sộ như chỉ trong vòng hai ba năm, chắc chắn kẻ ngốc. Nếu thật lòng yêu thương, thể nào chuyện như thế .
Vì , nhà họ Lê gần như đều ngầm đồng ý chuyện hai sớm kết hôn.
Chỉ là, hai tháng, quá gấp gáp ?
Nếu như , gặp mặt vài là đăng ký kết hôn thì cũng tính là sớm. theo tiêu chuẩn bây giờ, tìm hiểu yêu đương mất hai ba tháng thậm chí lâu hơn, thì hai tháng quả thật vội vàng.
Tất nhiên, cũng những cặp đôi tiến triển nhanh chóng, chỉ là nhà họ Lê thuộc kiểu gia đình vội vàng gả con gái.
"Hai tháng, liệu đủ thời gian chuẩn hôn lễ và nhà cửa ?" Thường Khánh Mỹ nhịn hỏi.
Bên khu Hoa Đình tuy mua nhà nhưng vẫn trang trí, thể cứ thế mà dọn ở .
Như thì nhà tân hôn trông quá xơ xác.
"Kịp ạ, chị Hai." Lục Huấn đáp. "Chuyện nhà cửa đấy ạ. Em tìm đội thi công, là do em họ của ông chủ quán hải sản giới thiệu. Tuần , Tinh Tinh sẽ cùng em xem nhà, trao đổi về ý tưởng của cô , đó vẽ bản thiết kế là thể khởi công."
"Về phần đồ nội thất, em liên hệ trực tiếp với một bạn ở Thượng Hải, đặt bộ chuyển về. Tinh Tinh thích nhảy múa, phòng tập cần gương lớn, em cũng liên hệ với xưởng kính để đặt riêng. Một tháng là đủ để thiện nhà cửa, đó chỉ cần lắp đặt đồ đạc, thông gió cho bay hết mùi sơn."
"Còn về hôn lễ, hiện tại nhà hàng Phượng Hoàng Lâu thể đảm nhận dịch vụ trọn gói, em sẽ sắp xếp với họ. Đến lúc đó, tùy quyết định tổ chức tiệc ở khách sạn ở nhà hàng."
"Tiếp theo là việc mời khách. Bên nhà họ Lục nhiều họ hàng, chỉ bên hai bác Lê... Có cần thuê xe hoặc đặt vé máy bay đưa đón khách ạ? Nếu cần, con sẽ sắp xếp."
"Đặt vé máy bay đưa đón?" Lục Kim Xảo đến đây suýt nữa thì ngã ngửa, máy bay đắt đỏ như , nếu cả nhà cùng đến thì tốn kém bao nhiêu!
Chao ôi, buổi sáng còn từ chối chi phiếu mười vạn, giờ bảo sẽ đón khách bằng máy bay. Thằng nhóc chẳng lẽ trúng độc đắc ở ?
Lục Kim Xảo chằm chằm Lục Huấn, mắt ngừng đảo, hỏi nhưng sợ ông cụ Lục mắng.
Nhà họ Lê hình như nhận điều gì bất thường, Thẩm Phương Quỳnh trực tiếp : "Cái cần . Họ hàng xa của chúng chỉ bác Cả và dì Út của Tinh Tinh, việc của họ đều sắp xếp, chỉ cần gửi thiệp mời là . Các chị em họ của Tinh Tinh thì đông, nhưng đều bận, đến lúc đó xem bao nhiêu đến ..."
"Ngày cưới định mà bàn đến chuyện hôn lễ ?" Lê Thừa lúc gõ gõ lên bàn.
"..."
"Anh Ba ý kiến gì về ngày cưới ạ?" Lục Huấn hỏi Lê Thừa.
"Ý kiến thì ." Lê Thừa hiện tại phản đối chuyện hai kết hôn, Lục Huấn tự nguyện " công" cho em gái , sẽ ý kiến gì, chỉ là ngày cưới ...
Lê Thừa nhướng mắt: "Tại ngày cưới sớm nhất là tháng mười, muộn nhất là tháng mười một, năm nay chỉ hai tháng là thích hợp để kết hôn?"
"Không ạ." Lục Huấn tại Lê Thừa hỏi câu , vẫn trả lời: "Nửa cuối năm nay đều là tháng để kết hôn. Chỉ là tháng tám gấp gáp, đến lúc đó nhà tân hôn sửa xong kịp bay hết mùi sơn, Tinh Tinh ở sẽ thoải mái."
"Tháng chín, Ba chắc hẳn sẽ bận, thời gian nghỉ phép. Tinh Tinh kết hôn, chắc hẳn em mong các trai đều mặt. Tháng mười, quốc khánh, Ba sẽ dễ dàng sắp xếp thời gian nghỉ phép hơn."
"Không chọn tháng mười hai tháng giêng là vì mấy tháng đó quá lạnh, Tinh Tinh sợ lạnh, cũng thể cảm, nên cân nhắc đến."
Nói đến đây, Lục Huấn dừng một chút: "Tất nhiên, em cũng hy vọng thể sớm kết hôn với Tinh Tinh."
Lục Huấn nhanh, Lê Thừa nhanh chóng nắm bắt thông tin , ngẩng lên: "Cậu hết tình trạng tai của Tinh Tinh ?"
"Vâng, cô kể cho em hết ."
Gần như ngay khi ánh mắt chạm , Lục Huấn hiểu Lê Thừa đang do dự điều gì. Lê Thừa là quan tâm đến vấn đề tai của Lê Tinh nhất trong nhà họ Lê, lẽ cũng là hiểu rõ nhất.
Lục Huấn khẽ dừng , Lê Thừa: "Anh Ba, em sẽ bảo vệ cho Tinh Tinh."
"Ừm." Lê Thừa Lục Huấn một lúc lâu, đó thu hồi ánh mắt, khẽ đáp một tiếng. Một lát , bưng tách bàn lên uống một ngụm, tay nắm tách đưa về phía Lục Huấn: "Nhớ kỹ những lời hôm nay."
Dừng một chút, : "Ngày cưới thì chọn tháng mười , thể xin nghỉ phép dài ngày hơn."
Từ năm mười bảy tuổi, mong tạo dựng sự nghiệp để bảo vệ em gái, nhiều năm qua và em gái xa cách nhiều, đến nay em gái sắp lấy chồng, nhất định dành nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh cô.
(1): Trong phong tục hôn nhân truyền thống của một vùng ở Trung Quốc, tam kim và ngũ kim là những món quà cưới thuộc về phần sính lễ mà nhà trai chuẩn để tặng nhà gái. Ý nghĩa của chúng thể khác tùy từng địa phương, nhưng phổ biến nhất là tam kim. Tam kim nghĩa là ba món đồ bằng vàng, thường bao gồm: Nhẫn vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng.
Ngũ kim là năm món đồ bằng vàng, thể bao gồm: Nhẫn vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng, khuyên tai vàng, một món trang sức hoặc đồ giá trị khác (như đồng hồ hoặc lắc chân vàng).