Cô Vợ Xinh Đẹp Tiêu Sài Hoang Phí - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-06-27 23:19:14
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Tinh đầu tiên bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề thể gì ngoài và nhảy múa.
Cũng giống như năm mười sáu tuổi, cô lựa chọn từ bỏ con đường nhảy múa chuyên nghiệp, đây là một việc suy nghĩ cẩn thận, thể dễ dàng đưa quyết định.
Mấy tháng nay, cô cùng Lê Hà Dương lượt giành quyền thu mua giấy bìa cứng của một toà nhà bách hóa và cửa hàng tạp hóa, dùng tiền Lê Hà Dương kiếm trong hai tháng để thuê dài hạn một kho chứa phế liệu lớn, đó bàn bạc hợp tác với một nhà máy giấy ở Ninh Thành.
Giấy bìa cứng phế liệu mà họ thu mua đều đưa thẳng đến nhà máy giấy để tái chế, qua trạm thu mua phế liệu nữa, coi như là một phần thoát khỏi sự cố trạm thu mua phế liệu gặp biến cố sẽ gây tình trạng tê liệt cho sự nghiệp phế liệu của họ.
cũng chỉ đến , trừ khi họ giống như Lục Huấn kinh doanh phế liệu sắt thép, nếu khó để mở rộng quy mô, nhưng việc kinh doanh phế liệu sắt thép phức tạp, chỉ cô và Lê Hà Dương thì khó mà chen chân , họ cũng việc đó.
Thu mua phế liệu giới hạn, một Lê Hà Dương lo liệu là đủ , cô cần thiết đạp xe ba gác cùng cháu trai, cô cũng chấp nhận việc rám nắng như khỉ giống Lê Hà Dương.
Vậy cô còn thể gì nữa?
Mở một cửa hàng tạp hóa như vợ Thuận? Bán thêm hải sản khô?
Nếu thật sự mở cửa hàng thì thu nhập sẽ định, chỉ là cửa hàng tạp hóa mỗi ngày đều nhập hàng, xuất hàng, giao hàng, đến việc vất vả như cô chịu đựng , chỉ riêng một vấn đề hiện thực, cô chịu ?
Cô là mà nửa ngày nhịn ngoài dạo ...
Không chịu nắng, chịu khổ, đời công việc nào mà cần dãi nắng dầm mưa, chỉ cần một chỗ là thể kiếm nhiều tiền ?
Hay là, cô giành lấy quyền thuê quầy hàng của toà nhà bách hóa tự giám đốc?
Hiện tại trong tay cô một khoản hồi môn kha khá, nếu thì vẫn thể dùng thẻ của Lục Huấn, giành lấy quyền thuê quầy hàng cũng khó.
khi giành thì ?
Hàng ngày cô đều tiếp xúc với sổ sách của toà nhà bách hóa sáu, cô hiện tại bách hóa sáu đang lãi.
Nguyên nhân cơ bản cũng đơn giản, hơn bảy mươi phần trăm nguồn cung cấp hàng hóa của bách hóa sáu đến từ các đơn vị nhà nước, hạn chế về kiểu dáng và chi phí do nền kinh tế kế hoạch tạo , thể cạnh tranh với những sản phẩm lựa chọn kỹ càng của một cửa hàng tư nhân thị trường hiện nay, cộng thêm nhân viên lười biếng, doanh của các quầy hàng mỗi tháng đều èo uột.
Thuê quầy hàng, các chị ở tầng bất kể thái độ việc của họ như thế nào, thì mối quan hệ của cô với họ đều , cô khó mà nhẫn tâm sa thải họ, nhưng giữ họ thì cô cũng khó quản lý.
Kết cục cuối cùng chắc chắn là cô thua lỗ.
Thua lỗ hết hồi môn của , thậm chí thua lỗ cả tiền của Lục Huấn...
Vậy chẳng cô còn phung phí hơn cả cô vợ phá của trong giấc mơ ?
Mua sắm thả ga ít còn thấy đồ.
Mặc dù cuối cùng cũng nợ nần chồng chất...
Lê Tinh cầm bút suy nghĩ mãi mà vẫn nghĩ thể gì, liếc mắt thùng tài liệu bàn, cô cũng rảnh để nghĩ nữa, việc .
Trưởng khoa của họ đúng là thường, cô xin nghỉ gần mười ngày, ngoài những sổ sách và hóa đơn cần xử lý gấp, đều để hết cho cô.
Lê Tinh một tay cầm sổ sách, một tay gảy bàn tính, cả buổi sáng bên tai là tiếng hạt bàn tính lên xuống lên xuống về .
Đã nhiều ngày lâu như , đến giờ ăn trưa cả lưng và eo cô đều đau nhức dữ dội, còn choáng váng đầu óc ù tai.
Ban đầu định ăn cơm xong sẽ tiếp tục, nhưng cô cũng kiên trì nữa, xách túi kẹo bánh còn bàn xuống chia cho các chị ở quầy hàng tầng .
Chuyện cô kết hôn tổ chức đám cưới, các chị ở tầng đều , những đều đến dự, những đến đều nhờ các chị khác hoặc đồng nghiệp ở tầng mang tiền mừng giúp, quà đáp lễ đó cô nhờ hai chị dâu gửi qua đồng nghiệp mang về , chủ yếu là đến chào hỏi và cảm ơn họ.
Các chị cũng ăn cơm trưa xong lâu, ngày thường bách hóa sáu cũng quá bận rộn, việc gì , nhóm chị đều tụm năm tụm ba hoặc cách một trò chuyện.
Thấy cô, từng một trêu chọc cô: "Ôi chao, cô dâu của chúng trở ."
"Nghe hôm đám cưới hoành tráng lắm, tiếc là , đám cưới xa hoa đấy, nên xem thử mới !"
" , hôm đó cô nên , cô thấy Tinh Tinh hôm đó xinh lắm , cứ như tiên nữ trời , đôi mắt chú rể nhà chúng rời khỏi cô dâu lấy một giây, lúc uống rượu cũng liếc mắt cô dâu."
" , cũng thấy rõ ràng mà, nhưng từ , đối tượng của Tinh Tinh quan tâm đến em , mấy cùng Tinh Tinh mua đồ là ."
" , Xảo Xảo ở tầng , em và đối tượng quen ở chỗ bán giày của cô ?"
"Cô còn em gửi cho cô một phần quà mai mối nữa chứ!"
Lê Tinh đỏ mặt, nhưng vẫn đáp các chị: "Lần đầu tiên gặp mặt là lúc mua giày ở chỗ Xảo Xảo, nhưng mà vốn dĩ chúng em hẹn gặp mặt ngày hôm , chỉ là lúc đó em ..."
“ là duyên phận !”
Các chị đùa cợt, còn hỏi cô: “Cuộc sống tân hôn thế nào ? Chú rể cao to , chứ? Chuyện ?”
“!!”
Chủ đề của những phụ nữ kết hôn khiến Lê Tinh - một mới lập gia đình, cảm thấy khó đối phó. Khuôn mặt cô đỏ bừng, mãi trả lời thế nào.
“Ừm… cũng tạm thôi.” Cuối cùng, Lê Tinh ấp úng đáp một câu, nhanh chóng đổi chủ đề: “Chị Tường, em mang kẹo và bánh đến cho đây, giờ em lên việc , các chị chia nhé!”
Cô đặt túi kẹo lên quầy nội y chỗ chị Tường việc định rời , nhưng chị Tường nhanh chóng giữ cô : "Gì mà vội thế, còn lâu mới tới giờ . Ngồi chuyện chút , tụi chị ở đây sắp buồn c.h.ế.t . Hiếm khi em xuống, ở tám chuyện với bọn chị chút.”
“ đấy, chút . Bọn chị lâu lắm mới gặp một cô dâu mới.”
“…”
Thế là Lê Tinh kéo xuống và hỏi đủ thứ chuyện.
Những chuyện tế nhị, mấy chị chẳng kiêng kỵ chút nào, nhưng cô thì ngại đến mức dám hé môi. Cô kiên quyết gì, mỗi khi hỏi chỉ trả lời qua loa: “Cũng , cũng .”
Mấy chị cũng chịu thua cô. Cuối cùng họ chẳng buồn hỏi nữa, tự bàn tán. Nào là đàn ông mũi to thế nào, đàn ông ngón tay dài … còn truyền kinh nghiệm cho cô. Lê Tinh mà mặt đỏ tía tai, mắt tròn xoe, đầu óc choáng váng.
Không hiểu cuối cùng cô lỡ miệng kể rằng Lục Huấn từng rách cái áo mỏng hai dây của cô.
Ngay lập tức, các chị phát hiện “sở thích đặc biệt” , ai nấy phấn khích hẳn lên.
“Thích áo mỏng hai dây ? Quá dễ!”
Mấy chị ở quầy nội y ngủ liền lôi đủ loại áo mỏng hai dây: kiểu hở lưng, viền ren, bán trong suốt, lụa mềm, voan mỏng…
Trước giờ đồ ngủ của Lê Tinh là loại cotton màu trắng tinh, giản dị. Cái áo mỏng hai dây mà cô cũng là Lục Huấn mua giúp cô ở cửa hàng, thêm hai cái khác là do Lê Linh tặng trong đám cưới. Lê Linh cô là phụ nữ chồng, thể mặc đồ ngủ kiểu con gái nữa.
Đây là đầu tiên cô ghé quầy nội y, thấy nhiều kiểu đồ ngủ “nội y ẩn giấu” đến !
Cảm giác như mở mang tầm mắt, cuối cùng cưỡng , bèn lấy chiếc thẻ mà Lục Huấn giấu trong túi cô từ lúc nào , quẹt một khoản lớn để mua cả đống áo mỏng hai dây.
Trong lúc chờ quẹt thẻ, ánh mắt cô vô tình dừng ở một dãy nội y ren bên cạnh.
Chị Tường nhanh chóng nhận , cầm lên một bộ nội y ren trắng tuôn một tràng: “Phụ nữ tự tin khoe nét của . Nội y ren là thứ phụ nữ chồng đều . Vừa gợi cảm dịu dàng, chính ngắm cũng thấy hài lòng, mà đàn ông chắc chắn sẽ chảy m.á.u mũi.”
Nghe chị Tường một hồi, đầu óc Lê Tinh rối tung. Cuối cùng tay cô chẳng lời, cầm thêm mấy bộ nữa.
Xách hai túi lớn khỏi quầy, cô sợ mấy chị dạy cô cách phối đồ, tạo dáng cho . Cô hoảng hốt viện cớ trốn mất.
Quá ngượng ngùng, quá hổ! Cô quên mất lối dành cho nhân viên, cứ thế bước cửa chính của toà nhà bách hoá, đến bên ngoài, gió mát thổi qua cô chợt nhớ . giờ thì thể, đành vòng qua cửa .
Đường từ cửa chính đến cửa quá xa, nhưng cũng gần. Xung quanh còn vài con phố. Đi nửa đường, cô thấy cửa hàng kính mắt ở phía đối diện, đột nhiên nhớ đến việc vô tình gãy chiếc kính mua cho Lục Huấn hôm .
Anh đeo kính trông vô cùng, tiếc là chiếc kính đó hỏng.
Nghĩ , cô liền bước sang cửa hàng kính mắt.
Cửa hàng là một thương hiệu lâu đời ở Ninh Thành, tồn tại từ thời Dân Quốc. Trong cửa hàng còn trưng bày ít kính cổ. Lần khi cô mua kính độ ở đây, chủ cửa hàng phát hiện một cơ hội kinh doanh mới, nên bây giờ trong tủ trưng bày nhiều mẫu kính cần đặt . Có viền vàng, viền bạc, viền đen mảnh…
Lê Tinh cầm lên xem, cảm giác chiếc nào cũng khi đặt lên sống mũi của Lục Huấn. Không chần chừ, cô lấy thẻ của Lục Huấn định quẹt. đến nửa chừng do dự, bỏ thẻ túi .
Cô kết hôn, nhưng Ba vẫn như cũ gửi tiền trợ cấp cho cô. Cô nhận nhưng Ba bảo giữ cũng dùng đến, chỉ cho mượn khó mà đòi . Thay vì , đưa cho cô giữ, nếu tiêu thì tiết kiệm vốn , còn tiêu thì cũng chẳng , vốn là tiền để nuôi em gái.
Nhớ lời đó, cô buồn bất đắc dĩ, cuối cùng đành nhận tiền. Hai tháng nay cô tiêu bằng thẻ của Lục Huấn, còn lương của và trợ cấp của Ba đều tiết kiệm .
Vẫn như , cô quyết định dùng tiền của mua kính cho Lục Huấn.
Sau khi chọn kính cho Lục Huấn, cô sang kính lão ở bên cạnh. Nhà cô Lê Vạn Sơn lớn tuổi, sáng nay cô để ý thấy kính của bố mờ. Nghĩ một lúc, cô quyết định chọn thêm một chiếc cho bố.
Mua một lúc mấy chiếc kính, cô trở thành khách hàng đặc biệt trong cửa hàng. Có vẻ đoán cô thiếu tiền, chủ cửa hàng bắt đầu nhiệt tình giới thiệu kính cổ của họ. Chủ tiệm những chiếc kính đó bán là hết, chỉ riêng hộp đựng kính kiểu cổ màu bạc chạm khắc cũng đáng giá.
Lê Tinh mấy hứng thú với đồ cổ, nhưng khi chủ tiệm lấy một chiếc hộp đựng kính, cô cảm thấy trông nó tinh xảo, còn hơn cả chiếc hộp cô từng chọn .
Cô hỏi chủ tiệm thể mua riêng hộp đựng kính .
Ông chủ mập với đôi mắt hạt đậu đảo một vòng, khăng khăng chỉ bán kèm với kính.
Cô định mua nữa, nhưng đột nhiên nhớ tối nay sẽ đến nhà họ Lục để chúc thọ ông nội Lục. Cô và Lục Huấn chỉ chuẩn hai đôi giày vải quà.
Lòng thành của con cháu lẽ ông nội Lục sẽ để tâm lắm, nhưng nhà họ Lục một cô là Lục Kim Xảo, đến trong mơ, chỉ riêng gặp bà cũng thể nhận bà là tương đối để ý đến những chuyện trần tục .
Cô là dâu mới về nhà, sinh nhật ông nội chồng, mà cô chẳng chút thành ý nào...
Nhớ đến chuyện mấy tháng khi xem mắt với Lục Huấn, ông nội Lục nhắc đến việc ông lão thị nặng, sổ sách tiện, cô suy nghĩ một chút mua thêm một cặp kính lão, "ép" ông chủ bán riêng cho cô chiếc hộp đựng kính kiểu cổ đó.
Đi ngoài một chuyến tiêu tốn ít tiền, Lê Tinh trở về chỗ của , tinh thần phấn chấn hẳn lên, cô vội vàng lấy sổ sách còn kiểm tra.
Tiếng bàn tính lách cách vang lên, cô chú tâm việc suốt cả buổi chiều, đến khi kiểm tra xong sổ sách thì đúng giờ tan - thời gian mà cô mong chờ nhất trong ngày. Cô chút do dự thu dọn bàn việc, xách hai túi lớn mua lúc trưa và mấy cặp kính vội vàng xuống lầu.
Chỉ cần việc gì đặc biệt, Lục Huấn sẽ để cô chờ lâu. Ra đến cửa , quả nhiên chiếc Mercedes-Benz màu đen đợi sẵn gốc cây lớn, xe là đàn ông mặc áo sơ mi đen, quần tây đen, dáng thẳng tắp.
Nhìn thấy , Lê Tinh cảm giác đầu óc choáng váng vì kiểm tra sổ sách cả ngày như tan biến hết, cô mỉm chạy về phía , cũng sải bước tới, như sợ cô ngã đưa tay đỡ lấy cô.
"Anh đợi lâu ?"
"Không lâu, đến."
Lục Huấn mỉm nhận lấy hai túi đồ tay cô, hỏi han gì về việc cô mua thêm hai túi đồ lớn, chỉ kéo cô về phía xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-xinh-dep-tieu-sai-hoang-phi/chuong-51.html.]
Anh hỏi, nhưng cô .
"Hôm nay lúc em đưa kẹo bánh cho các chị lầu, em mua thêm một ít đồ."
"Ừ, mua gì ? Chắc là cơm trưa cũng mua luôn đúng ?" Lục Huấn đưa tay che đầu cho cô lên xe, vòng qua đầu xe ghế lái, đưa tay dài để hai túi đồ xuống.
Mua gì ư, là váy ngủ ren mỏng manh mà thích, còn nhiều kinh nghiệm nữa chứ.
Lê Tinh mím môi, tạm thời chuyện : "Em mua kính cho , em hỏng kính của ."
Kính.
Vẻ mặt Lục Huấn kỳ lạ, chiếc kính của chỉ đơn giản là hỏng, mà là cô lên hỏng.
"Ừ, ." Lục Huấn cúi đầu khẽ , giơ tay khởi động xe. "Vậy tối về nhà đeo cho em xem."
Lê Tinh còn kịp trả lời, nghiêng đầu thêm một câu: "Lần em cẩn thận đấy, đừng hỏng nữa."
"..."
Rõ ràng gây chuyện là , nếu đột nhiên kéo cô lên thì kính cũng sẽ hỏng, mà như , Lê Tinh cảm thấy ấm ức, bực bội : "Em mua mấy cái , hỏng thì em tiếp tục bồi thường cho là chứ gì!"
"Mua mấy cái ? Vậy thì ."
Người đàn ông , tăng tốc xe, thấy phía nhiều xe, bèn kéo tay bên cạnh lên hôn một cái: "Tối nay về nhà sớm, thử kính."
"..."
Từ tòa nhà bách hoá sáu đến khu tập thể nhà máy đóng tàu nơi nhà họ Lục ở tính là gần, giờ tan tầm, xe cộ và đường đông đúc, nửa tiếng xe mới đến cổng khu tập thể. Đang định lái xe trong, Lục Kim Xảo đang chuyện với bác bảo vệ ở cổng, mắt tinh liếc thấy họ, bà vội vàng vẫy tay chạy đến.
"Tam Xuyến, Tinh Tinh! Hai đứa đến ? Cuối cùng cũng đến, cô đợi hai đứa ở đây cả buổi ."
"Cô, cô cố tình ở đây đợi tụi con ạ?" Lê Tinh hạ hết cửa kính xe xuống, nghiêng đầu Lục Kim Xảo.
" !" Lục Kim Xảo lập tức ngay. "Chiều nay cô xin nghỉ nửa buổi, hai đứa tan sẽ đến đây, nên đợi sẵn ở đây từ sớm !"
Hôm nay Lục Kim Xảo rõ ràng ăn mặc kỹ càng, mặc một bộ váy liền dài tay màu xanh lam, mái tóc khi gặp Thẩm Phương Quỳnh, về nhà tiệm tóc uốn xoăn lọn nhỏ giống Thẩm Phương Quỳnh, kết hợp với đôi giày cao gót màu đen, tay xách một chiếc túi màu đỏ rượu vang, cổ đeo dây chuyền vàng, trông sang trọng thời thượng. Nếu bà mà bớt lộ răng một chút thì cũng khác gì một quý bà đúng nghĩa.
“À, Tam Xuyến, dì và chú của con ở lầu đang nấu cơm, Lục Hân Lục Cẩn cũng ở đó. Con lên , để Tinh Tinh ở đây. Tinh Tinh đầu đến khu nhà của chúng , cô dẫn nó một vòng để quen.”
Lục Kim Xảo xoa xoa tay với Lục Huấn, đó nhiệt tình gọi Lê Tinh: "Tinh Tinh, co xuống đây nhanh nào. Hôm con và Tam Xuyến kết hôn, nhiều ở khu nhà cũng đến, họ đều quen với con, chuyện đôi câu. Hôm đó con bận quá, cô cũng kịp giới thiệu.”
“Việc …” Lời Lục Kim Xảo dứt, Lê Tinh cảm thấy khó từ chối, cô do dự sang Lục Huấn.
Lục Huấn mím môi. Anh ngờ Lục Kim Xảo kiên trì như , vẫn nhớ chuyện đây từng trong khu nhà: đợi đến ngày cháu trai cưới vợ, bà nhất định dẫn cháu dâu một vòng quanh khu để mở to mắt mà , chứng minh bà hề sai, rằng cháu trai bà lấy một cô vợ .
Việc thật sự dễ từ chối, vì với tính cách của Lục Kim Xảo, nếu bà chuyện , thì tối nay cả nhà đừng mong bữa cơm yên .
“Cái gì mà việc chứ?” Thấy Lê Tinh do dự, Lục Kim Xảo liền cuống lên. Nếu Lục Huấn đang ở xe, bà đưa tay kéo cô xuống . “Chúng chỉ quen với thôi, gì .”
“Tinh Tinh, con đừng sợ, các thím và dì ở khu nhà đều . Hơn nữa cô ở đây, con cứ yên tâm tuyệt đối, ai dám bắt nạt con …”
“Cô, cô lên xe . Con lái xe đưa cô dạo một vòng quanh khu nhà. Con mang theo ít kẹo cưới, lát nữa cô và Tinh Tinh cùng phát cho nhé.” Lục Huấn gõ nhẹ hai ngón tay lên vô lăng, ngắt lời Lục Kim Xảo.
“Lên… lên xe á?”
Lục Kim Xảo ngớ một chút, liếc chiếc xe sáng bóng mới mua của Lục Huấn. Dường như nghĩ điều gì, mắt bà sáng lên, đáp ngay: "Được!”
Sau đó bà chào bác bảo vệ vội vàng mở cửa xe, ghế .
Vừa lên ghế da thật êm ái, nụ mặt Lục Kim Xảo càng rạng rỡ hơn: "Vẫn là Tam Xuyến hiểu lòng cô. Để cô cho con , hôm nay để cô vợ xinh của con lu mờ, cô đặc biệt chi mạnh để mua một bộ đồ mới, còn mang đôi giày cao gót . giày bó chân lắm, lúc nãy đợi mà cô mệt c.h.ế.t đây!”
"... Cô thể mua giày cao gót đế vuông mà , loại đó thêm phần đế dày phía , mỏi chân." Lê Tinh nhắc nhở Lục Kim Xảo.
Lục Kim Xảo là kiểu nếu khác chuyện, bà cũng sẽ để khí lạnh xuống. Có đáp lời, bà càng hăng say hơn:
" , cô cứ nghĩ giày đế thô nhiều , nên mua một đôi giày gót nhọn để , ai ngờ khó chịu thế ."
Lục Kim Xảo bĩu môi: "Bị con bé bán giày đó lừa , nó cứ là thoải mái thoải mái, cô , thật là. Một đứa con gái xinh xắn như mà lừa chứ, may mà lúc mua giày lẻ, cô kiên quyết đưa cho nó."
"..."
Lục Kim Xảo thích ham rẻ, dù là rẻ mấy đồng lẻ bà cũng ham, mua đồ dù lẻ một hào hai hào năm hào, bà cũng kì kèo với nửa ngày đưa, như giày da giá bốn mươi ba tệ, bà chỉ đưa cho bốn mươi tệ, bán cũng , bà nhiều thời gian và công phu để kì kèo với bán.
Mỗi đều cách sống của riêng , Lê Tinh cũng tiện gì, cô khẽ hỏi Lục Kim Xảo: "Cố Như và cũng đến ạ?"
Nhắc đến con dâu, Lục Kim Xảo càng thêm phấn khởi: "Chưa , nhà máy bên đó bận, nó với cô 6 giờ mới đến, A Phóng sẽ đến đón nó."
"Ấy, Tam Xuyến, dừng xe ở cửa hàng dịch vụ phía chút!" Vừa , Lục Kim Xảo thấy gì đó qua cửa sổ xe, vội vàng gọi Lục Huấn.
Lục Huấn lái xe nhanh, Lục Kim Xảo gọi, liền giảm tốc độ từ từ dừng xe.
"Hay thật, hôm nay đều ở cửa hàng dịch vụ , bảo lúc nãy cô ngoài thấy ai, còn định cho đám xem bộ quần áo mới của cô ." Lục Kim Xảo đẩy cửa xe bước xuống, đám các bà, các cô đang ở bên ngoài cửa hàng dịch vụ, lẩm bẩm một câu lớn tiếng gọi: "Ôi, đều ở đây !"
"Bác An, lâu gặp, bác vẫn khỏe chứ? Hây, Hoàng Mỹ Hoa, thấy nhé, cái gì nhỉ, cô gặp cháu dâu xinh như tiên nữ của ? Hôm nay đến đây!" Lục Kim Xảo bước xuống xe về phía đám đông, quên giục Lê Tinh và Lục Huấn: "Tinh Tinh, con mau xuống đây , thím Hoàng gặp con đấy. Tam Xuyến , kẹo mừng , mau mang chia cho !"
"Cô út thật là tinh thần!" Lê Tinh dáng vẻ hăng hái tự nhiên của Lục Kim Xảo, nhịn thốt lên.
Lục Huấn nghiêng đầu cô: "Anh xuống là , em cứ ở xe ."
"Như lắm." Lê Tinh cần suy nghĩ đáp . "Cô gọi thì xuống chào hỏi một tiếng , đều là những quen từ nhỏ đến lớn của , em quen một chút cũng ."
Lê Tinh Lục Huấn cô xuống xe vì ngại ngùng, nhưng tình huống cô cũng là ứng phó , cô đẩy cửa xe định xuống, đầu thấy Lục Huấn chằm chằm về phía Lục Kim Xảo với vẻ mặt vui, cô chớp chớp mắt, :
"Lát nữa lúc đưa kẹo mừng nhớ lên, nếu tưởng mới cưới mà vui vẻ."
"Anh xem em , vui vẻ bao nhiêu. Anh cô út gì lúc nãy ? Cô em là tiên nữ đấy! Anh cưới vợ tiên nữ chẳng lẽ nên vui vẻ ?"
"Ừ, đúng , cưới vợ tiên nữ, vui vẻ." Lục Huấn lời cô chọc , sự bực bội với Lục Kim Xảo trong lòng cuối cùng cũng vơi phần nào, đưa tay lấy kẹo mừng mang theo lúc về nhà, vòng sang phía Lê Tinh nắm lấy tay cô: "Đi thôi, dẫn em quen với họ, trong đó đúng là mấy đây khá quan tâm đến ."
Lớn lên ở đây từ nhỏ, dù mấy năm nay thường xuyên về, nhưng những nên quen thì đều quen . Lục Huấn dắt Lê Tinh đến, chào hỏi trong đám đông một cách thiết, tự giới thiệu phận của Lê Tinh, giới thiệu cho Lê Tinh.
Lê Tinh mỉm chào hỏi họ. Trong mắt những cùng trang lứa với Lục Huấn ở khu tập thể, là dễ chọc, nhưng trong mắt các bậc cha chú, là tương đối ưu tú, giỏi giang, tiếng tăm. Mọi thấy , mặt đều nở nụ , càng khen Lê Tinh hết lời.
"Trước đây Kim Xảo cứ là cưới cô vợ xinh , quả nhiên đúng là như , xinh như tiên nữ."
Lục Kim Xảo , như thể đang khen , bà lập tức ưỡn ngực: " , bao giờ sai ? là thật lòng mong Tam Xuyến nhà chúng hạnh phúc! Không mấy mụ đàn bà xa nào là Lục Kim Xảo cháu hạnh phúc, cố tình giới thiệu cho nó những mối gì! tức c.h.ế.t mất!"
Lúc câu , Lục Kim Xảo liếc mắt đám đông, vẻ mặt phẫn nộ xắn tay áo lên: "Cũng tại bắt bọn họ, nếu nhất định sẽ đánh cho một trận như đánh Vương Kim Phụng!"
Chuyện đây Lục Kim Xảo đánh với Vương Kim Phụng đến mức đầu đầy m.á.u lan truyền khắp khu tập thể.
Đám đông bỗng im lặng trong giây lát, mấy giữ vẻ mặt, mà lúc nãy Lục Kim Xảo gọi là bác An, cũng là lớn tuổi nhất trong , vẻ mặt hiền từ : "Bây giờ thì , Tam Xuyến cưới cô vợ , đều Kim Xảo là ."
Lục Kim Xảo vui vẻ: " , bác An, bác lúc đó con ấm ức thế nào , con thật sự là ngày nào cũng cầu mong Tam Xuyến nhà chúng con cưới cô vợ xinh , bây giờ thì , Tinh Tinh nhà chúng con chỉ xinh , mà còn bụng, dễ gần..."
Lục Kim Xảo khen Lê Tinh từ đầu đến chân, từ xinh đến gia thế đến công việc, trong đám đông ưa vẻ đắc ý của Lục Kim Xảo, chằm chằm bà , đột nhiên hỏi:
"Kim Xảo, cô thích con dâu Tam Xuyến như , thế giữa nó với con dâu cô là Cố Như, cô thích ai hơn? Ai hơn, ưu tú hơn?"
Sắc mặt Lục Huấn và Lê Tinh đổi, Lục Huấn coi trọng Lê Tinh, thể nhịn việc khác lôi Lê Tinh trò đùa, nhíu mày .
Lê Tinh thì nhớ đến trong mơ, cô và Cố Như chính là một cặp đối lập, Lục Kim Xảo thích nhất là so sánh hai họ. Cô thích điều đó, mỗi đều điểm và của riêng , cô trở thành hình mẫu so sánh của khác, cũng khác trở thành hình mẫu so sánh của .
Cô mím môi, mân mê ngón tay, chờ Lục Kim Xảo đáp .
Lục Kim Xảo là dễ nổi nóng, năng suy nghĩ, nhưng bà là đầu óc, bà ý châm ngòi trong lời , khinh thường đảo mắt:
"Làm gì? Muốn gây chuyện ? mắc lừa cô ! thể thích cả hai ? Tinh Tinh nhà chúng , Như Như cũng , nhà họ Lục chúng đúng là may mắn mới hai cô con dâu !"
Bất kể Lục Kim Xảo những lời vì lý do gì, Lục Huấn và Lê Tinh thấy đều vui vẻ, vẻ mặt căng thẳng của cả hai đều tan biến, đó là nụ nhẹ nhàng.
Trước đây, vì giấc mơ đó mà Lê Tinh chút tiếp xúc nhiều với Lục Kim Xảo, bây giờ cô cảm thấy cũng .
Tuy bà ít khuyết điểm, nhưng cũng là khó ở chung.
Nói chuyện phiếm một lúc bên ngoài cửa hàng dịch vụ, Lục Huấn chia kẹo cho , vì Lục Kim Xảo cư xử khá , nên đó Lục Huấn chiều theo ý bà , lái xe vòng quanh khu tập thể một vòng.
thương Lê Tinh cả ngày mệt mỏi, những quan trọng đều cho Lê Tinh xuống xe, chỉ để Lục Kim Xảo xe chào hỏi , còn thì xuống xe chia kẹo cho .
Lục Kim Xảo cảm thấy xe chào hỏi giống như lãnh đạo, oai phong, cũng chút hài lòng nào.
Đi hết một vòng khu tập thể, chuyện phiếm dăm ba câu, xe chạy đến nhà họ Lục thì dừng , đúng lúc gặp Cố Như và Lộ Phóng đến.
Nhìn thấy Lục Kim Xảo bước xuống từ xe của Lục Huấn, cả hai đều giật , Lộ Phóng sợ Lục Kim Xảo gây chuyện gì, vội vàng hỏi:
"Mẹ, xuống từ xe của họ Huấn? Không lúc chiều nay nghỉ , đến sớm ?"
Cố Như xách chiếc bánh kem tay cũng bà chằm chằm, cô quên bài phát biểu của bà chồng trong ngày cưới của hai , sợ bà sai điều gì mặt Lục Huấn, đắc tội với họ.
Lục Kim Xảo mới trút hết cơn tức kìm nén gần một năm, còn xe sang dạo một vòng, cả sảng khoái, coi như thấy ánh mắt cảnh giác của con trai và con dâu, thản nhiên :
"Mẹ đến từ chiều mà? Không cổng đón Tinh Tinh ?"
Lục Kim Xảo xong, thiết kéo Lê Tinh xuống xe, kéo Cố Như: "Tinh Tinh, Như Như, thôi, chúng lên lầu nào, dì Hách Lệ Hoa nấu cơm xong , hôm nay bà hiếm khi chịu chi, mua nhiều thịt lắm đấy."
Ngoài Lục Huấn , bình thường Lê Tinh chỉ thiết với ruột, chị dâu cả và chị dâu hai, đối với sự nhiệt tình của Lục Kim Xảo ít nhiều chút quen, nhưng cô cũng vùng vẫy, chỉ mỉm chào Cố Như: "Chào Cố Như."
Lê Tinh mặc chiếc sườn xám ngắn tay màu xanh non, nụ rạng rỡ xinh , Cố Như khỏi mỉm đáp : "Tinh Tinh."
Hai cô gái ngoại hình và khí chất khác , đều xinh tuyệt trần, hai mỉm như một bức tranh, chỉ khiến cao hứng, cảnh ý vui.
Lục Kim Xảo giữa hai , Lê Tinh nghiêng đầu Cố Như, bà nhịn thốt lên: "Hôm nay cô mới hiểu tại các hoàng đế thời xưa thích mỹ nhân bên cạnh như , đúng là quá !"
Lục Huấn, Lộ Phóng: "..."