Cô Vợ Xinh Đẹp Tiêu Sài Hoang Phí - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:01:06
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tòa nhà lớn như , diện tích ít nhất cũng 500 mét vuông chứ, nếu bán thì chắc chắn rẻ nhỉ?" Lê Tinh cố nén nhịp tim đập thình thịch, hỏi thêm một câu.
"Cô hỏi cái gì?" Người chị tàn nhang mặt nhíu mày Lê Tinh, vẻ vui. "Tò mò thôi, đừng chuyện gì cũng tọc mạch, nhà máy sợi các cô mua đứt thâm niên công tác ba vạn tệ là lắm , còn thế nào nữa?"
Mấy chị ngày thường tính tình , bây giờ sắp mất việc tâm trạng càng tệ hơn, khó chịu với những tò mò hóng chuyện.
Lê Tinh thể hiểu tâm trạng của các chị, cô cũng bực , vẫn tươi đáp:
"Em chỉ là tò mò thôi , là chú em mở nhà hàng, chú vẫn luôn tìm một tòa nhà để mở thêm chi nhánh, nên em chị tòa nhà bán thì mới hỏi."
"Bây giờ tòa nhà nguyên căn bốn tầng như thế dễ tìm . Chú cô mua nổi tòa nhà á?"
Lê Tinh xong, mấy nhân viên ở tầng một tòa nhà cung ứng đều cô, chính xác là đang đánh giá, xem Lê Tinh giống quen mua nổi tòa nhà .
Hôm qua Lê Tinh và Lục Huấn ở phòng khách "quậy phá" suốt cả buổi sáng và buổi chiều, đến cơm trưa hai cũng chẳng buồn ăn.
Ban đầu, kéo cô cho cái ghế sô pha còn chỗ nào để nữa, đó đeo cặp kính bẩn lên sống mũi cô, để cô quỳ úp mặt thành sô pha, kéo cong chân cô .
Dải ruy băng đỏ chuẩn sẵn chẳng tác dụng gì với , ngược còn khiến thêm hưng phấn.
Anh cũng thèm cởi nơ bướm, hai tay vòng qua đỉnh đầu cô, lật ôm lấy cô, hai quấn lấy hành hạ cô đến kiệt sức, cô cứ gọi tên hết đến khác, đến nỗi khàn cả giọng.
Còn bản thì càng thể kiềm chế, mồ hôi trán rơi xuống từng giọt lớn, cơ bắp cánh tay cuồn cuộn, gân xanh nổi lên.
Dạo càng thích để dấu vết cổ cô, giống như khắc lên đó dấu ấn thuộc về , cắn xé như sói. Đến nỗi sáng nay thức dậy cả Lê Tinh như dị ứng, chi chít những vết đỏ, cổ, lưng và n.g.ự.c chẳng còn chỗ nào lành lặn, khiến cô lúc đánh răng soi gương suýt nữa thì ném cả bàn chải đánh răng .
Dậy quá muộn thời gian chải tóc để che , hôm nay nắng, nhiệt độ cũng thấp, cô thể mặc áo len cổ lọ mùa thu , cuối cùng đành tìm một chiếc áo sơ mi trắng phối với chân váy kẻ caro, thắt thêm một chiếc khăn lụa mỏng cổ.
Một bộ trang phục đơn giản thanh lịch, nhưng Lê Tinh mái tóc xoăn lọn như thác nước, cộng thêm gương mặt xinh tinh tế, là học múa từ nhỏ nên khí chất càng thêm thoát tục, chỉ cần đó thôi cũng toát lên vẻ yêu kiều, thướt tha như tiên nữ giáng trần.
Thêm đó, Lê Tinh để ý đến ánh mắt đánh giá của họ, né tránh, cứ để mặc cho họ , nhất thời ai còn nghi ngờ lời của Lê Tinh nữa, chỉ hỏi cô:
"Chú cô thật sự mua tòa nhà ? Mà mở nhà hàng kiếm nhiều tiền thế ? Tòa nhà rẻ ."
Lê Tinh vẫn giữ nụ , đáp: "Chú em chỉ kinh doanh nhà hàng, chú còn một việc khác nữa, như thu mua hải sản..."
"Ôi, đại gia!" Người chị lớn tuổi lúc nãy kêu lên một tiếng kinh ngạc, chị tàn nhang mặt thì lúng túng, hắng giọng một cái mới đáp: "Chồng quen với giám đốc, giám đốc với là cấp định bán với giá 500 tệ một mét vuông, bốn tầng như cũng rẻ, một trăm vạn tệ."
"Nếu chú cô mua nổi thì cô cứ về hỏi chú xem, thể giúp cô liên lạc với giám đốc bên chúng ."
"Một trăm vạn tệ cơ ?" Lê Tinh chút thất vọng, nhưng cũng quá bất ngờ.
Tất cả những thông tin cô đều là từ miệng Lục Kim Xảo, nhưng bà cũng là nhân viên ở đây, tin tức mà bà phần lớn là , chắc chính xác.
Trước đó cô cảm thấy năm mươi vạn khả năng lắm, bây giờ giá nhà ở Ninh Thành trung bình là 360 tệ một mét vuông, khu vực trung tâm thành phố là 500 đến 600 tệ, vị trí tòa nhà cung ứng tính là hẻo lánh, thể đạt 500 tệ, nhưng cũng thể bán với giá đến 300 tệ một mét vuông .
Nếu thì Ninh Thành ít giàu, thể ai "nhặt của hời".
Bây giờ xem , tòa nhà cung ứng lúc rao bán 3 năm ai hỏi mua, nguyên nhân cũng rõ ràng. Nói chung là giá của tòa nhà cung ứng hiện tại quá cao.
Bỏ một trăm vạn để mua một tòa nhà cũ kỹ bốn tầng, kết cấu bình thường, thà rằng tìm cách xin dự án, mua đất tự xây còn hơn, xây đẽ càng thu hút .
Tất nhiên, đó là từ góc độ hiện tại, nếu 3 năm nó giải tỏa thì khác.
Chỉ là, một trăm vạn tệ.
Cho đến nay, tính căn biệt thự cổ, xe , còn đồ trang sức bằng ngọc bích mà Lục Huấn mua cho cô, món đồ đắt nhất mà Lê Tinh từng mua là một chiếc vòng cổ hơn ba nghìn tệ. Lúc đó, hơn 3 nghìn tệ khiến cô quầy hàng hơn nửa tiếng đồng hồ, do dự mãi, đến lúc quẹt thẻ cô cũng phân biệt rốt cuộc là lo lắng nhiều hơn vui mừng nhiều hơn, tất nhiên là lo lắng đến mức thấy kí.ch th.ích, giống như đang tàu lượn siêu tốc, từ chỗ thấp lên chỗ cao "ầm" một tiếng rơi xuống.
Hơn ba nghìn tệ mà cô , huống chi là một trăm vạn tệ bây giờ!
Quá nhiều tiền.
Dù thể kiếm lời, cô cũng dám dễ dàng tay.
Cô nhịn bảy ngày mua đồ để tránh tiêu tiền hoang phí, bây giờ mới là ngày đầu tiên chuẩn khôi phục cuộc sống đây, cô thể quá đà .
Một trăm vạn tệ, Lục Huấn bán bao nhiêu hải sản, đồ điện gia dụng mới ?
Hơn nữa, bây giờ bỏ một trăm vạn tệ đầu tư, đến ba năm, Lục Huấn thể kiếm gấp mười .
Cô suy nghĩ, cô cần suy nghĩ thật kỹ, hơn nữa mua nhà là chuyện lớn như , dù cô cũng bàn bạc với Lục Huấn.
Có lẽ vì đó kìm nén bản quá lâu, bây giờ Lê Tinh cảm thấy mất cân bằng khi đối mặt với việc mua nhà, mua thấy lòng rối bời. Cô nhớ đến những gì Howard với cô, cô đặt tiêu chuẩn cho việc mua sắm của , ví dụ như tiêu bao nhiêu tiền, cân nhắc giá trị của nó.
Còn nữa, một khi cô cảm thấy lo lắng khi mua đồ thì chứng tỏ món đồ đó cô cân nhắc kỹ lưỡng, cô cần việc khác để chuyển hướng sự chú ý.
Cô siết chặt chiếc túi mua hàng trong tay, mím môi với chị tàn nhang: "Một trăm vạn tệ thì giá vẻ cao, chú em vốn định mua đất tự xây, để em về hỏi chú xem ."
"Em mua ít hoa quả !" Vừa , Lê Tinh vội vàng chọn hoa quả.
chị tàn nhang dễ dàng để cô như , thật chị chút tư lợi, nếu chị thúc đẩy việc , chị thể ưu ái một chút, ví dụ như khi mua đứt thâm niên công tác nhận thêm chút tiền, hoặc giả sử chị chọn cách điều động công tác, thì cũng tòa nhà cung ứng ở Giang Hạ, Giang Bắc chứ, chắc xuống các thị trấn nhỏ.
Lúc Lê Tinh chọn hoa quả, chị liền gần, chủ động giúp Lê Tinh chọn mấy quả lê tươi, với cô: Nếu mua đất tự xây thì thời gian kéo dài, mất công sức, mở nhà hàng kiếm tiền chắc chắn là nên sớm chứ nên muộn, đúng ?Tòa nhà cung ứng lớn như , mở nhà hàng là hợp lý nhất , hơn nữa vị trí ở đây bao? Cô về chuyện với chú cô cho kỹ nhé, một trăm vạn tệ mua tòa nhà chắc chắn là lỗ ."
"Hay là để dẫn cô gặp giám đốc bên chúng , hai trực tiếp chuyện với ?"
Bây giờ Lê Tinh sợ nhất là khác khuyên cô mua đồ, cô kiểm soát việc , nếu con khổng lồ một trăm vạn tệ , khi cô chịu nổi mà móc thẻ .
bây giờ cô móc thẻ , càng dám gặp giám đốc, cô sợ lát nữa gặp gọi điện cho Lục Huấn mang một trăm vạn tệ đến chuộc cô về mất.
"Để em về hỏi chú em , nếu quyết định em sẽ đến tìm chị." Lê Tinh chọn hoa quả kỹ nữa, mà vội vàng chọn đại hai túi đưa cho chị tàn nhang: "Phiền chị cân giúp em với."
Lê Tinh gần như là chạy trối c.h.ế.t khỏi tòa nhà cung ứng, mãi đến khi sang bên đường mới thở phào nhẹ nhõm.
Lê Tinh thở phào sớm, cô để tâm đến chuyện mua nhà, đến tòa nhà bách hóa đưa hoa quả cho mấy chị bán hàng, trong đầu vẫn còn nghĩ đến chuyện , chẳng còn tâm trí mà việc khác.
Ban đầu, cô cứ tưởng hôm nay sẽ kiềm chế mà mua sắm thả ga ở bách hoá sáu, dù cũng nhịn một tuần. bây giờ đầu óc nghĩ đến tòa nhà một trăm vạn tệ , cô chẳng còn tâm trí mà chọn đồ nữa, chia hoa quả cho mấy chị bán hàng xong, lấy thẻ mua hết những món đồ mà mấy hôm cô trả , đó chào mấy chị về văn phòng.
Sau đó cả buổi chiều cô cứ suy nghĩ mãi về chuyện , còn cố ý lấy giấy những ưu điểm, nhược điểm của việc mua tòa nhà cung ứng, đủ kiểu so sánh đắn đo.
Thật cũng rõ ràng, ưu điểm là dùng tiền mua nhà lợi hơn gửi ngân hàng nhiều , nhược điểm là hiện tại sẽ thiệt, vốn chiếm dụng. Cô dám động đến tiền lớn của Lục Huấn, sự nghiệp của quan trọng hơn một tòa nhà, chỉ là xây một tòa nhà, cô thể vì cái nhỏ mà mất cái lớn.
Còn một điều nữa, tòa nhà mua , cô xử lý thế nào cũng là một vấn đề quan trọng.
Trước đây, cô Lục Huấn mở một trung tâm điện máy, tòa nhà . Nếu cần thì cô treo biển cho thuê ?
Bây giờ thuê cửa hàng các thứ, hợp đồng đều ký năm năm một , cô ký hợp đồng dài hạn, chỉ cho thuê ba năm, tòa nhà lớn như ai mà thuê nổi? nếu ký hợp đồng dài hạn, đến lúc giải tỏa, đòi cô bồi thường ? Tiền sửa chữa, các loại phí tổn thất...
Tòa nhà lớn như , cô mua xong cũng thể cứ để trống ba năm trời .
Chuyện vẫn bàn bạc với Lục Huấn, xem ý kiến của thế nào, suốt ngày đây đó, ngóng tin tức gì.
Lê Tinh cắn đầu bút suy nghĩ, ngẩng đầu lên xem đồng hồ, bỗng nhiên mong trời mau tối để tan .
Ngồi ghế mà như đống lửa, cuối cùng cũng đến giờ tan , cô vội vàng xách túi chạy xuống lầu.
Lúc Lục Huấn đợi cô ở lầu từ lâu, tối nay đáng lẽ đến trang trại nuôi trồng một chuyến, Vũ Tiến từ phương Bắc trở về, thu mua một lô thép phế liệu lớn, là trực tiếp thông qua kênh của công ty thương mại ở Thượng Hải, gần như mất công sức kiếm tiền, đủ tiền đầu tư tòa nhà trùm mền.
Vũ Tiến công tác bao nhiêu ngày nay, theo lệ thường đến uống rượu với , trò chuyện một chút. thật sự yên tâm về Lê Tinh, lúc xử lý công việc, đối chiếu sổ sách, ký giấy tờ ở tòa nhà trùm mền và trạm thu mua, trong đầu nghĩ đến cô.
Lúc thì lo lắng cho trạng thái của cô, lúc lo "hành hạ" cô quá mạnh tay cô mệt mỏi.
Nghĩ đến chiếc ghế sô pha màu nâu đỏ ướt đẫm, nghĩ đến dáng vẻ cô úp mặt thành sô pha, đầu kêu "meo meo", kìm mà xúc động.
Cơn nóng bừng bừng dâng lên, uống mấy cốc lạnh ở văn phòng mới áp chế .
Một ngày hỗn loạn, lái xe đến thôn Tiên Thủy một chuyến, vội vàng đến bách hoá sáu đón cô.
Nhìn thấy cô chạy từ cổng lớn, mặc chiếc áo sơ mi trắng vặn, cổ quấn khăn lụa màu xanh nhạt, bỗng nhớ đến dáng vẻ quyến rũ của cô tối qua khi mặc áo sơ mi của , .
Còn nụ hôn giữa thanh thiên bạch nhật của cô sáng nay nữa.
Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp, sải bước tới nhận lấy hai chiếc túi mua hàng tay cô, đưa tay dắt cô về phía xe, nghiêng đầu hỏi: "Hôm nay thế nào?"
Dù bận tâm đến tòa nhà cung ứng thế nào nữa thì tinh thần Lê Tinh hôm nay vẫn , lúc gặp , nghĩ đến việc sắp thể bàn bạc chuyện với , cô càng thêm thoải mái, giọng điệu ung dung đáp: "Cũng bình thường, hai túi đồ là tuần em nhịn , xuống tòa nhà bách hóa chọn một đống mà cuối cùng lấy, em thấy ngại nên hôm nay xuống đó mua hết luôn."
Lục Huấn chút ngạc nhiên: "Hôm nay em chọn thêm ?"
"Không, chỗ nhiều mà, nên em chọn thêm nữa."
Thật chủ yếu là vì tòa nhà .
Lê Tinh mân mê quai túi xách, do dự ngẩng đầu Lục Huấn: "Ông xã, hôm nay em gặp một chuyện bàn bạc với ."
"Chuyện gì?" Lục Huấn theo bản năng sắc mặt Lê Tinh, thấy cô do dự, dừng bước. "Chuyện gì ? Hôm nay em gặp chuyện gì ?"
Lê Tinh trái , giờ tan tầm nên qua đông đúc, chuyện mua nhà như tiện , thế là cô khoác tay Lục Huấn, : "Chúng lên xe , coi như là chuyện , chỉ là em chắc chắn lắm, nên quyết định thế nào."
Cô một cách thần bí, Lục Huấn yên tâm, bàn tay đang khoác lấy cánh tay , đáp: "Được, chúng lên xe chuyện."
Nói mấy câu đến bên xe, Lê Tinh ghế phụ, Lục Huấn ghế lái, khởi động xe.
Cả hai đều vui vẻ, ai để ý đến việc lúc xe họ chạy , một bóng từ cửa , theo hướng chiếc xe màu đen của họ chạy khuất dần, ánh mắt tối sầm .
"Ông xã, ngày nào cũng ăn tiệc, còn giao thiệp với bên quy hoạch xây dựng thành phố và các tòa nhà bách hóa, chuyện tòa nhà cung ứng đối diện tòa nhà bách hóa sáu sẽ đóng cửa ?"
Chuyện Lục Huấn thật sự , cùng với việc tem phiếu bãi bỏ, kinh tế thị trường càng thêm sôi động, cạnh tranh ngày càng lớn, các hộ kinh doanh tư nhân xuất hiện, các trung tâm thương mại quốc doanh bảo hộ bởi nền kinh tế kế hoạch vì thế mà chịu ảnh hưởng nặng nề.
Hiện nay, các tòa nhà bách hóa đều đang tiến hành cải cách, hoặc là cải cách lương thưởng, hoặc là cho thuê quầy hàng, còn tòa nhà cung ứng từng thịnh hành nhờ nền kinh tế tem phiếu những năm 60, 70 thì cải cách còn mạnh mẽ hơn.
Có một tòa nhà cung ứng ở các quận huyện tồn đọng hàng hóa nghiêm trọng, thua lỗ càng nặng nề hơn, đang nguy cơ đóng cửa, tòa nhà đối diện bách hoá sáu là một trong đó.
Một khi đóng cửa, những nhân viên đều sắp xếp. bây giờ các đơn vị quốc doanh đều đang thừa nhân viên, chỗ nào phù hợp để sắp xếp, ? Chỉ thể nghĩ một cách là bỏ một tiền đủ lớn để nhân viên mua đứt thâm niên công tác, khuyến khích họ đến các doanh nghiệp tư nhân việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-xinh-dep-tieu-sai-hoang-phi/chuong-58.html.]
Vấn đề xuất hiện, tiền ở ? Tiền mua đứt thâm niên công tác là con nhỏ, ban đầu cấp cho tòa nhà cung ứng cho thuê giống như tòa nhà bách hóa, nhưng một tòa nhà cung ứng nuôi sống ít nhân viên, chỉ cho thuê thì tiền đủ.
Tráng sĩ chặt tay, cuối cùng quyết định bán luôn.
Lục Huấn nhiều mối quan hệ, từ khi tin tức mới xuất hiện, phong phanh, Thuận Tử còn hỏi mua tòa nhà để mở trung tâm điện máy , dù vị trí ở đường Đường Tây cũng bằng ở đây.
Trước đó thật sự ý định , nhưng khi tìm hiểu một lượt thì nhanh chóng từ bỏ ý định.
Quá đắt, với giá đủ để mua đất xây một tòa nhà mới, lý do đầu tư tòa nhà trùm mền là vì bỏ vốn ít thu lợi nhuận cao. Bây giờ thị trường bất động sản , mua nhà thì dễ, bán nhà mới khó.
Mà tòa nhà cũ kỹ, kết cấu bình thường như , sửa chữa cũng cần một khoản tiền lớn, càng lợi.
"Chuyện , , em cũng tin ?" Lục Huấn nghiêng đầu Lê Tinh.
"Anh , chuyện tòa nhà bán ?" Lê Tinh thẳng dậy.
Lục Huấn ngờ Lê Tinh cũng tin , liên tưởng đến mấy chữ "nhà cửa giá trị" mà cô đặc biệt khoanh tròn tờ giấy , đại khái đoán cô chuyện gì với , bèn : "Em mua tòa nhà đó ?"
"Anh đoán ?" Lê Tinh ngạc nhiên . "Vậy thấy thế nào? Tòa nhà đó ?"
Lục Huấn suy nghĩ một chút, liếc xe cộ và đường phía , lúc đường vắng mới trả lời: "Em thật lòng ? Trước đây tìm hiểu giá cả , lợi lắm, bây giờ bất động sản , cho dù khởi sắc thì tòa nhà đó cũng là của những năm 60, kết cấu cũ kỹ, bán cho ai bây giờ?"
Những gì Lục Huấn đều là những điều Lê Tinh giấy đó, cô : "Vậy nếu ba năm tòa nhà quy hoạch giải tỏa thì ? Có đáng mua ?"
"Giải tỏa?"
Tay Lục Huấn cầm vô lăng cứng , tấp xe lề đường, lúc và xe cộ đều quá đông, thích hợp để chuyện, hơn nữa thông tin mà Lê Tinh quá quan trọng, nghiêng đầu: "Bà xã, ý em là khu sẽ quy hoạch giải tỏa ? Em đợi một chút, chúng về nhà chuyện kỹ càng."
Lê Tinh cũng thấy xe cộ đông đúc, còn đường liều lĩnh đạp xe vượt đèn đỏ, cô cũng sợ xảy chuyện, vội vàng : "Anh cứ lái xe , chuyện cũng gấp."
10 phút , xe về đến nhà, đỗ xe xong, đóng cổng sắt , hai phòng khách, đến bên chiếc ghế sô pha màu nâu đỏ Lục Huấn dọn dẹp sạch sẽ.
Ghế sô pha phơi khô, để lộ những đường vân da thật, màu sắc tươi sáng.
Lê Tinh thấy chiếc ghế sô pha, một ký ức trong đầu bỗng ùa về, những hình ảnh chồng chéo như thước phim chậm, còn cảm thấy buồn vệ sinh, mặt cô lập tức nóng bừng.
Không thể nào thẳng và lên chiếc ghế sô pha chứa đầy kỷ niệm , cô xoay , giả vờ như chuyện gì xảy , đến chiếc ghế sô pha đơn bên cạnh xuống.
Lục Huấn xuống định ôm cô qua, thấy hành động của cô, khựng , khỏi hỏi: "Sao ?"
"Hả? Không ." Lê Tinh đặt túi xách lên bàn , giả vờ như hiểu đang hỏi gì, mím môi nhưng m.ô.n.g yên phận mà khẽ dịch chuyển, đôi mắt đảo qua đảo chằm chằm tấm rèm trắng đối diện. "Chỉ là cảm thấy ánh sáng bên vẻ sáng hơn một chút."
Lục Huấn cô chằm chằm một lúc, cúi đầu chiếc ghế sô pha , bỗng nhiên hiểu điều gì, , dậy đến bên cạnh cô, bế cô lên đùi , đôi mắt đen cô hỏi về chiếc ghế sô pha : "Hay là gọi điện cho Lâu bảo đưa một bộ ghế sô pha mới đến nhé?"
Vừa , Lục Huấn ghé sát tai cô, giọng trầm thấp mang theo ý : " mà bà xã , đồ của em thì em chê, thích mê mệt, nên chiếc ghế sô pha thể vứt , sẽ để ở phòng ngủ của chúng hoặc phòng tập múa của em, chúng vẫn thể dùng."
"... Anh gì , đang chuyện chính mà!" Mặt Lê Tinh đỏ bừng, đưa tay lên đánh nhẹ .
Lục Huấn đưa tay nắm lấy bàn tay đang đánh , dáng vẻ của cô, nụ mặt càng thêm sâu, nhưng cũng sợ cô giận, liền chuyển chủ đề: "Lúc nãy em tòa nhà cung ứng sẽ quy hoạch giải tỏa, là trong giấc mơ của em chuyện ?"
"Vâng, hôm nay em đến tòa nhà cung ứng mua hoa quả mới đột nhiên nhớ ..."
Nói đến chuyện chính, Lê Tinh thoải mái hơn nhiều, cô giấu giếm Lục Huấn, kể đoạn đối thoại giữa Lục Kim Xảo và Cố Như cho .
Lục Huấn xong, trầm ngâm một lát hỏi: "Lục Kim Xảo nhắc đến chuyện tòa nhà đó bỏ trống ba năm, rao bán với giá năm mươi vạn mà ai mua ?"
Nói đến chuyện , Lê Tinh thấy buồn bực: "Có, nên lúc đó em mới vội vàng hỏi chị xem giá bao nhiêu, chị một trăm vạn, em giật cả , chênh lệch lớn quá."
Lục Huấn nghĩ đến vấn đề năm mươi vạn một trăm vạn, mà là tại tòa nhà đó giảm giá bán mà vẫn bỏ trống ai mua. Điều lên điều gì? Nói lên rằng trong vòng 2 đến 3 năm tới, bất động sản sẽ khởi sắc, ai lạc quan về nó, nên một tòa nhà cũ kỹ mới ai hỏi mua.
Mà hơn 3 năm, thể là hơn 4 năm , tức là năm 94, lúc đó nhà nước chính sách mới về nhà đất, thị trường chung khởi sắc hơn, mới chuyện quy hoạch giải tỏa, nhà cửa giải tỏa đền bù tăng gấp mười mấy , tha hồ mà kiếm lời.
Hơn 3 năm, 4 năm.
Ngón tay Lục Huấn chống lên đùi khẽ gõ gõ. E rằng một kế hoạch của lùi , thời gian quá dài, vốn chiếm dụng sẽ ngày càng nghiêm trọng, cho dù kinh doanh thép phế liệu kiếm tiền cũng trụ bao lâu.
Mảnh đất mà mua hiện giờ, tiên cứ việc với Phạm Trường Hải, xây dựng xong phần khung cơ bản và các khu thương mại xung quanh, một dự án nhà ở nhất định lùi 2 năm nữa mới khởi công.
"Anh đang nghĩ gì ? Thật em nghĩ đến việc nếu tòa nhà bán thì cuối cùng thể sẽ giảm giá, chỉ là đợi bao lâu, thời gian trong mơ mơ hồ."
"Sẽ lâu ." Lục Huấn lấy tinh thần, : "Vì sẽ giải tỏa, nên nếu em mua tòa nhà đó cũng , nhưng cần đợi một chút, dự đoán nhiều nhất là một tháng nữa, tòa nhà đó bán với giá cao sẽ giảm giá, đến lúc đó chúng thương lượng chắc chắn sẽ mức giá hợp lý."
"Anh đồng ý cho em mua ?" Lê Tinh lập tức .
"Tất nhiên , đây là chuyện mà, đúng ?" Lục Huấn , : " mà bà xã, tòa nhà mua để gì, em suy nghĩ cho kỹ. Cho dù giải tỏa thì cũng là 3 - 4 năm , đúng ? 3 - 4 năm , thể cứ để nó bỏ trống ở đó ."
"Anh lấy để mở trung tâm điện máy ?" Lê Tinh theo bản năng hỏi.
Điều đầu tiên cô nghĩ đến chính là mua cho mở trung tâm điện máy.
"Không lấy, tòa nhà phù hợp." Lục Huấn lắc đầu, "Mục đích mở trung tâm điện máy là để quảng bá thương hiệu điện máy Hồng Thái Dương, tòa nhà thật đặc biệt, khiến dân Ninh Thành nhớ đến, là một công trình mang tính biểu tượng, nó cũng sẽ trở thành trụ sở của Hồng Thái Dương ."
Vừa , Lục Huấn đưa tay lên vu.ốt ve gương mặt Lê Tinh, mỉm : "Hơn nữa, đây là tòa nhà em mua, em quyết định xem nó sẽ gì thì sẽ càng cảm giác thành tựu hơn, đúng ?"
"Còn một chuyện nữa." Lục Huấn dừng một chút, "Tinh Tinh, vì em chuyện tòa nhà cung ứng sắp cải cách, chắc em cũng chuyện bách hoá sáu sắp cải cách, cho thuê quầy hàng nhỉ? Em ý kiến gì ?"
Ban đầu Lục Huấn định can thiệp công việc của Lê Tinh, trong nhà một kiếm tiền là đủ , chỉ cần cô vui vẻ, đều chiều theo ý thích của cô.
từ hôm qua, giấc mơ của cô, kết cục của cô trong mơ, bỗng nhiên nhận rằng thể quan tâm, cách khác là nên thử tìm hiểu một chút về kế hoạch tương lai của cô.
Anh sẽ cố gắng thực hiện lời hứa của với cô, sẽ bỏ mặc cô c.h.ế.t như trong mơ, nhưng nhỡ ...
Chẳng ai thể đảm bảo chuyện ngoài ý . Nhỡ xảy chuyện, cô ?
Chỉ cần nghĩ đến việc cô rằng khi chết, cô lang thang đầu đường xó chợ, sống dựa sự bố thí của khác, tuyệt vọng, bất lực đến mức tự sát, lòng đau như cắt.
Đó là kết cục mà dù c.h.ế.t cũng thể yên lòng. Anh thể đặt cược tất cả một chỗ, cần cho cô đủ sự đảm bảo cho tương lai.
Ngoài tiền đủ để cô tiêu cả đời hết, còn cho cô đủ chỗ dựa tinh thần để sống . Chỗ dựa tinh thần của con gì khác ngoài gia đình, yêu, con cái, sự nghiệp yêu thích, cảm giác thành tựu...
Con cái thì đang cố gắng, còn sự nghiệp, cảm nhận rằng cô thích công việc kế toán lắm. Nếu thì cần giúp cô tìm công việc mà cô thật sự yêu thích.
Đầu tư mua đồ cũng , tiếp tục nhảy múa cũng , nhất định một thứ.
Nghĩ đến đây, Lục Huấn đưa tay nâng mặt Lê Tinh lên, nghiêm túc cô: "Bảo bảo, bách hoá sáu sắp cải cách, cho dù phòng tài vụ đổi thì môi trường việc của em cũng sẽ đổi nhiều, em cần suy nghĩ xem em thích ứng với sự đổi đó , nếu thích ứng , trụ , thì em sẽ tìm một công việc tương tự, là tự ngoài gì đó?"
"Nếu thích ứng thì em cũng suy nghĩ xem em thật sự thích công việc kế toán , thật sự trong ngành , em kế hoạch nghề nghiệp gì cho nó ?"
Lê Tinh đôi mắt đang chằm chằm của Lục Huấn, sững sờ, ngờ hỏi về công việc của cô, mà còn nghiêm túc như . Cô cứ tưởng để ý, dù tiền lương một tháng của cô cũng đủ chi tiêu cho một ngày của cô, cô thậm chí còn nghĩ nếu chuyện bách hoá sáu cải cách, sẽ trực tiếp bảo cô nghỉ việc.
Trong lòng cô chút vui mừng, về chuyện công việc của cô, hề xem thường.
"Em suy nghĩ ." Lê Tinh nghiêm túc đáp.
"Thật một tuần em chuyện bách hoá sáu sắp cải cách, lúc đó em nghĩ xem nên thuê quầy hàng ở bách hóa sáu , nhưng em vấn đề căn bản của bách hoá sáu ở , nếu thuê thì kết quả cũng sẽ là thua lỗ."
"Sau đó, em cũng nghĩ đến việc nên cùng Lê Hà Dương mở rộng kinh doanh phế liệu, là cùng chị dâu kinh doanh kẹo , nhưng phế liệu giới hạn, dù mở rộng đến thì cũng chỉ là thêm nhiều nhà kho, bao thầu hết phế liệu của cả Ninh Thành, thành lập một trạm thu mua phế liệu mới."
"Việc kinh doanh kẹo của chị dâu cả cũng , em chỉ cần đợi chị mở nhà xưởng, tuyển đủ nhân công, kinh doanh sản xuất bình thường, cùng chị chạy thị trường, chị dâu cả thể tự , cần thêm em ..."
Vừa , Lê Tinh bỗng nhiên Lục Huấn : "Ông xã, coi như nhắc nhở em đấy, lúc nãy em còn đang nghĩ nếu mở trung tâm điện máy thì em để cho thuê ngắn hạn tòa nhà đó trong ba năm khi giải tỏa, nhưng thật em thể giữ tòa nhà đó để tự gì đó."
" bây giờ em vẫn nghĩ , mở nhà hàng thì em kinh nghiệm, còn kinh doanh bách hóa thì em quen thuộc, nhưng mà đối diện bách hoá sáu , trừ khi em thể tìm nguồn hàng chất lượng hơn, giá rẻ hơn bách hoá sáu, nếu thì chắc chắn em cạnh tranh , sẽ thua lỗ."
"Khoảng thời gian em suy nghĩ nhiều như ?" Lục Huấn kinh ngạc, bỗng nhiên nhận rằng tròn trách nhiệm của một chồng, đây chỉ quan tâm đến việc mỗi ngày cô vui vẻ , hỏi han về công việc của cô quá ít, hề rằng thời gian cô suy nghĩ nhiều như , cần dẫn dắt thêm nữa, cô những suy nghĩ rõ ràng về công việc của .
Im lặng một lát, đưa tay vu.ốt ve mái tóc buông xõa vai cô, dịu dàng : "Em suy nghĩ như là , còn về việc cụ thể gì thì cần vội, dù bây giờ chúng vẫn mua tòa nhà, em nhiều thời gian để suy nghĩ."
Hai ở bên , lúc nào cũng tay chân yên, lúc thì sờ mặt cô, lúc thì vuốt tóc cô, Lê Tinh quen , cố nhịn cảm giác ngứa ngáy khi những ngón tay chai sạn của lướt qua cổ cô, cong mày tán thành: "Anh cũng đúng, vẫn mua toà nhà mà, cứ mua tính , dù thì một trăm vạn tệ em chắc chắn sẽ mua, thể giống như trong mơ mua với giá năm mươi vạn, ít nhất cũng tầm tám mươi vạn chứ?"
"Nếu sáu mươi vạn thì càng , như thể tiết kiệm hai mươi vạn, em còn thể mua thêm một căn nhà xung quanh tòa nhà cung ứng, sửa sang cho những ngoại tỉnh đến Ninh Thành việc thuê, hoặc những cặp vợ chồng mới cưới nhà, đó đợi ba năm nữa khu đó giải tỏa, em sẽ trở thành đại gia siêu giàu!"
"Haha." Hiếm khi thấy Lê Tinh ham tiền như , Lục Huấn cô chọc , "Được , thời gian em việc để đấy, mua tòa nhà thì em thể chuẩn tiền , mua nhà ở khu vực lân cận, đợi giá tòa nhà cung ứng giảm xuống thì em hãy thương lượng với lãnh đạo về việc mua nó."
Lê Tinh thấy đề nghị của , cô nghiêm túc gật đầu:
"Ông xã, đúng, em thể chỉ nhắm việc mua tòa nhà đó, ngày mai em sẽ dạo quanh khu vực gần tòa nhà cung ứng, xem nhà nào bán , nếu thì tìm môi giới hỏi thăm."
*****
Lê Tinh là khá quyết đoán, ngày hôm , buổi trưa ăn cơm xong với Lê Hà Dương, thấy việc thu mua phế liệu Siêu Tử và những khác , nhàn rỗi việc gì , cô liền kéo cùng, dạo quanh khu vực gần tòa nhà cung ứng hỏi xem nhà nào bán .
Chạy chạy như gần một tuần, cô thật sự gặp mấy nhà bán.
Nhà cửa gần tòa nhà cung ứng đa phần là nhà cũ, kết cấu lắm, nhưng vị trí ở đó giá cũng rẻ.
Lê Tinh cũng vội, cô chìm đắm việc mua nhà mua đất, đến tòa nhà bách hóa lầu cô cũng dạo nữa, ngoài việc ở nhà với Lục Huấn cuối tuần, hoặc cùng đến văn phòng thêm giờ, tan về nhà họ Lê ăn cơm, trò chuyện với và hai chị dâu, thời gian còn chỉ cần xong việc, cô liền xin nghỉ phép tìm nhà, chỉ dùng ít tiền nhất mua nhiều nhà nhất.
Cô ghi thông tin của những bán nhà, ngày nào cũng đến chuyện với họ, còn mang theo kẹo do Hà Lệ Quyên khắp nơi phát cho , gặp ai cũng là cô mua nhà, chuyện quen với họ, cô đưa máy nhắn tin của cho họ, nhờ họ nếu ai bán nhà thì nhất định gọi điện cho cô, cô sẽ hậu tạ.
Hai tuần trôi qua, gần như tất cả các ông bà cô chú ở khu vực lân cận đều máy nhắn tin của cô, mà cô vẫn chịu yên, cứ cách 2 - 3 ngày mang theo ít kẹo bánh đến chuyện phiếm với họ.
Cô xinh , ăn ngọt ngào hào phóng, nhanh chiếm cảm tình của các ông bà, cô chú ở gần đó còn hỏi cô kết hôn , giới thiệu con cái trong nhà cho cô.
Cô cũng giấu giếm, đưa chiếc nhẫn cưới của cho họ xem, kể cho họ về Lục Huấn, thoải mái thể hiện hạnh phúc của , điều càng khiến các ông bà cô chú thêm yêu quý cô, cô cho ăn nhiều kẹo như , ai nấy đều để tâm giúp cô.
Cứ như thêm hai tuần nữa trôi qua, trong tay Lê Tinh thông tin của tất cả những hộ gia đình bán nhà gần tòa nhà cung ứng.
Cô so sánh giá cả, vị trí, tình trạng mới cũ, kết cấu của từng căn nhà mới thương lượng giá, cuối cùng, với giá trung bình đến ba vạn tệ một căn, cô mua năm căn nhà kết cấu tệ lắm, khá gần tòa nhà cung ứng.
Như , cho dù giải tỏa, cô vẫn thể xin xây nhà, xây luôn thành chung cư thật cao, tầng để ở, tầng cửa hàng, đến lúc đó khi khu quy hoạch, cô thể "bà chủ cho thuê nhà" như Cố Như trong mơ.
Năm căn nhà, năm sổ đỏ, ngày nhận sổ đỏ và chìa khóa, cô đạp xe thẳng đến văn phòng công ty xây dựng của Lục Huấn, đặt năm quyển sổ đỏ mới tinh mặt , với : "Mau thành quả hơn một tháng nay của vợ !"