CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 100
Cập nhật lúc: 2024-11-09 06:03:05
Lượt xem: 3,239
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Thiệu đang định chuyện với nàng, thấy tiểu nương tử vẻ mặt sốt sắng , bỗng nhiên để nàng toại nguyện: “Chuyện hóc búa thì ngày nào cũng , Ôn Hoài dù cũng là từng học đường, nếu năm đó nhất quyết khơi, thì sớm tham gia khoa cử , chức Tư Lục Tham Quân cỏn con, gì mà đảm nhiệm ?”
Cùng là quan chức nhỏ phẩm cấp cửu, nhạo ai đấy.
Ôn Thù Sắc thầm lẩm bẩm trong lòng, vẻ mặt đổi: “Huynh trưởng lăn lộn ở bên ngoài, quen thuộc Phượng Thành, trong phủ , mấy ngày nay trở về sắc mặt đều , trưởng vốn trầm , ít khi khác thường như , nếu lang quân rõ, ngày mai hỏi đại công tử , trưởng việc trướng , chắc .”
Ôn Thù Sắc còn kịp dậy, lang quân mặt : “Là vì vụ án gần đây ?”
Ôn Thù Sắc ngẩng đầu, vẻ mặt lộ vẻ kỳ quái: “Lang quân ?”
“Ta cũng mới .” Tạ Thiệu nhích mông, vẻ mặt ung dung: “Tiểu nương tử rốt cuộc là cho ăn bánh gạo , là hỏi thăm tin tức của lệnh ?”
Ai bảo nàng là đến cầu xin chứ, Ôn Thù Sắc đẩy đĩa bánh đến mặt , khách sáo : “Lang quân ăn .”
Thế là, lang quân đối diện ung dung ăn xong hai miếng bánh gạo, uống một ngụm , mới chậm rãi : “Nói thì dài dòng lắm.”
Tiểu nương tử hít sâu một , suýt chút nữa là nổi giận, lang quân thong thả mở miệng: “Đại công tử nhà họ Lý ở Bắc Hẻm Khẩu, năm năm lên Kinh Thành, gặp gỡ tứ nương tử nhà Chú Tác Tá Lang họ Dư ở Kinh Thành, hai nhất kiến chung tình, lâu tứ nương tử gả Phượng Thành, sinh một trai một gái. Ban đầu nhà họ Lý còn mong nhà họ Dư thể nâng đỡ, đáng tiếc một năm nhà họ Dư vướng một vụ án tham ô, cách chức bãi miễn, thấy tương lai vô vọng, đại công tử nhà họ Lý, cưới thêm một vị di nương, là đại nương tử của chủ sòng bạc ở Phượng Thành, tứ nương tử tức đến mức ốm nặng, đại công tử nhà họ Lý những hối , còn đề chuyện hòa ly, hai đứa con tứ nương tử mang theo đứa nào, nha bên cạnh tứ nương tử phục, chủ đánh trống kêu oan, trưởng của nàng tiếp nhận vụ án, đồng ý hòa ly, thế là vị tân di nương nhà họ Lý đó ngày nào cũng đến nha môn dây dưa.”
Quả thực dài dòng.
Ôn Thù Sắc mà ngã ngửa: “Thế mà tên đàn ông bạc tình như .”
Chuyện còn hết , Tạ Thiệu ném một câu còn kinh hơn: “Vị di nương , nếu trưởng của nàng đồng ý, bà sẽ đến Ôn gia tẩu tử của nàng.”
Ôn Thù Sắc trợn tròn mắt, tức đến mức hít sâu một : “Người đàn bà hổ như .”
Không ngờ trưởng mới nhậm chức, gặp chuyện phiền phức như , Ôn Thù Sắc yên, một khi những con ruồi nhặng bám riết, với tính cách của trưởng, nhất định sẽ .
Vội vàng hỏi Tạ Thiệu: “Bây giờ thì , bây giờ tiến triển thế nào ?”
Không tiến triển gì, hai bên đang giằng co, ai cũng chịu nhường bộ, ầm ĩ đến mức om sòm, hôm nay còn truyền đến tai Chu phu nhân, chính cũng mặt, thấy.
Ôn Hoài chắc là đau đầu như nứt .
Ôn Thù Sắc ngẩn hồi lâu mới hồn: “Người bên quản ?” Những rõ ràng là đang ức h.i.ế.p trưởng là quan mới.
Người bên , chẳng là Tạ đại công tử .
Chưa đợi Tạ Thiệu trả lời, tiểu nương tử thở dài: “Cho nên mới một nhà, dù cũng vẫn cách một lớp, cô gia nhà họ Ôn , trưởng cũng biến thành đại cữu ca của lang quân .”
Sau vài tiếp xúc, Tạ Thiệu nắm rõ thủ đoạn của tiểu nương tử, liếc mắt nàng, đoán tiếp theo chắc chắn sẽ chuyện gì .
Quả nhiên, tiểu nương tử : “Lang quân, ngày mai cho mượn mấy nhé, tin là ngăn đàn bà vô lý đó.”
Nàng gì?
Dựa cái hình nhỏ bé của nàng, còn đánh với ? Nàng e là còn gặp vị đại nương tử của sòng bạc , hình còn to hơn nàng ba vòng, đừng là nàng, ngay cả mặt bà cũng vẻ nhỏ bé.
Hơn nữa cũng chẳng buồn giao thiệp với loại thô tục .
“Không .”
“Lang quân là giúp , nếu đợi đến lúc đàn bà bám riết lấy đại cữu ca của , đến lúc đó đừng là , ngay cả lang quân cũng gọi bà một tiếng tẩu tử.”
Tạ Thiệu: …
Tiểu nương tử thừa thắng xông lên, thề với : “Ta đảm bảo sẽ tay , nếu bà giở trò, cũng sẽ báo quan, cáo bà tội bôi nhọ thanh danh quan triều đình, ?”
—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-100.html.]
Ôn Hoài mấy ngày nay quả thực đau đầu.
Hôm đến nha môn từ sớm, vốn định gọi đại công tử và phu nhân nhà họ Lý đến, khuyên nhủ thêm nữa.
Vừa cửa, Tạ đại công tử , tứ nương tử nhà họ Dư rút đơn kiện, đồng ý hòa ly với đại công tử nhà họ Lý, giờ chắc sắp đến cổng thành .
Ôn Hoài ngẩn : “Đi ? Nàng đồng ý hòa ly , cần con nữa ?”
Chuyện thế nhiều lắm, gặp nhiều cũng chai sạn, Tạ Hằng lắc đầu: “Nhà họ Lý buông tha, nàng còn thể gì, mấy ngày nay cũng mệt , về nghỉ ngơi .”
Ôn Hoài ngây đó một lúc, bỗng nhiên , đuổi theo hướng cổng thành.
Ôn Thù Sắc hôm nay trời còn sáng hẳn khỏi phủ, xe ngựa dừng ở con hẻm nha môn, đánh mắt chằm chằm cửa nha môn.
Vất vả lắm mới thấy Ôn Hoài nha môn, còn kịp gọi lang quân bên cạnh dậy, thấy vội vàng chạy , leo lên lưng ngựa, vội vàng dặn phu xe: “Nhanh, đuổi theo.”
Lang quân bên cạnh đang ngủ say, đề phòng, ngã nhào xuống, tiểu nương tử phản ứng nhanh, đỡ lấy : “Lang quân tỉnh dậy.”
—
Ôn Hoài đuổi mãi đến cổng thành, mới chặn tứ nương tử nhà họ Dư, qua cửa sổ xe với bên trong: “Phu nhân cứ chờ thêm hai ngày nữa, nhất định sẽ cho phu nhân một câu trả lời.”
Tứ nương tử nhà họ Dư ngờ đuổi theo, vội vàng xuống xe, khom chào : “Cảm ơn tham quân mấy ngày nay chủ cho , khi đáng lẽ đến chào tham quân một tiếng, nhưng thật sự gây thêm chuyện nữa, nên đến phiền tham quân.”
Ôn Hoài để tâm những chuyện , chỉ hỏi: “Thật sự cam tâm từ bỏ ?”
Tứ nương tử nhà họ Dư cúi đầu, như đang cố kìm nước mắt, hồi lâu mới : “Tham quân vì mà gặp rắc rối, thể để tham quân khó xử thêm nữa. Ta quyết định rời khỏi Phượng Thành, trở về Đông Đô.”
Ôn Hoài ưỡn thẳng lưng : “Chỉ cần tứ nương tử kiên trì, nhất định thể đòi công bằng cho nương tử.”
Tứ nương tử nhà họ Dư lắc đầu khổ: “Công bằng là gì, lúc là nhất quyết gả nhà họ Lý, giờ kết cục chẳng qua là tự tự chịu, một gánh chịu là , ngàn vạn thể liên lụy đến vô tội, hạ quyết tâm , tham quân xin hãy về.”
Nói xong đợi Ôn Hoài khuyên thêm, trở xe ngựa.
Trơ mắt tứ nương tử nhà họ Dư khỏi cổng thành, Ôn Hoài hồi lâu nhúc nhích, đầu tiên quan, nào ngờ thất bại ê chề đến .
Không bao lâu, ủ rũ , ngẩng đầu thấy mặt một tiểu nương tử, đang với vẻ mặt thương cảm.
Ôn Thù Sắc thấy hết , an ủi: “Huynh trưởng là một vị quan .”
Ôn Hoài: …
"Sao ở đây?" Ôn Hoài uể oải, chẳng buồn để ý đến nàng, "Tạ tam ? Hắn quản , suốt ngày để chạy rong thế ."
Quản kiểu gì, nàng lôi khỏi chăn ấm, đang xe ngựa ngủ bù đấy thôi.
"Huynh trưởng từng câu ác giả ác báo, thiện lai thiện báo ? Dư tứ cô nương trở về Đông Đô, sống hơn bây giờ đấy." Ôn Thù Sắc còn định khuyên thêm vài câu nữa thì bỗng thấy một giọng lưng: "Sắc nhi?"
Giọng quá quen thuộc, hai đều sững , đồng loạt đầu, liền thấy một chiếc xe ngựa đang tiến từ cổng thành, bên trong cửa sổ song tiện một cái đầu đen nhánh thò .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
So với bộ dạng lúc Ôn Hoài mới trở về thì còn tiều tụy hơn.
Ôn Thù Sắc chằm chằm "ông cụ đen" mặt, quan sát một hồi, kinh ngạc thốt lên: "Phụ ?"