Chương 41: Hiền tế
Chương 41
Sau mười ngày rong ruổi đường xa, lòng như tên bắn, nào ngờ cổng thành thấy hai đứa con của , quả là niềm vui bất ngờ, Ôn lão gia vội vàng xuống xe ngựa.
Vốn dĩ cao, nay da đen sạm khiến ông trông gầy hơn.
Đen sì gầy đét, Ôn Thù Sắc xác định đây đúng là cha ruột của , bèn tiến lên đón: “Huynh trưởng cha mấy hôm nữa sẽ về Phụng Thành, sáng nay con nghĩ bụng đây thử vận may, quả nhiên đón .”
Ôn Hoài kinh ngạc, đúng là yêu tinh mà, thảo nào bao nhiêu năm nay, dù và cha cũng đều nhớ đến nàng.
Ôn lão gia rõ ràng vui mừng, quan sát nàng một lượt, tỏ vẻ hài lòng: “Xem vẫn là đất Phụng Thành nuôi , trong nhà chỉ con là trắng trẻo nhất.”
“Đó là do cha và trưởng đều quá đen thôi.” Ôn Thù Sắc chẳng hề nhận lời khen: “Cha về nhà, chắc bà nội nhận nổi mất.”
Ôn lão gia ha hả hai tiếng, cho là : “Con trai đen một chút cũng .” Rồi hỏi nàng: “Bà nội con thế nào , khỏe ?”
Ôn Thù Sắc gật đầu: “Khỏe ạ, chỉ là ngày nào cũng lo lắng cho cha.”
Nói đến chuyện , Ôn lão gia lộ vẻ áy náy, cha còn thì nên xa, bản quanh năm ở bên cạnh lão phu nhân tận hiếu, còn để bà lo lắng, thật sự đứa con hiếu thuận gì, thở dài một tiếng: “May mà nhà đại bá con chăm sóc.” Rồi nhớ chuyện gì đó: “Tiệc cưới của đại tỷ con thế nào, náo nhiệt ?”
Bên cạnh, Ôn Hoài liếc Ôn Thù Sắc, đời sẽ bao giờ quên những gì trải qua khi trở về hôm đó, giờ vượt qua , tâm trạng xem nàng ứng phó thế nào.
Trước đó kinh nghiệm, đối phó dễ như trở bàn tay, Ôn Thù Sắc mặt đổi sắc: “Cha mới đến, về nhà .”
Chuyện nhà chuyện cửa, mãi cũng hết, về nhà cũng muộn, Ôn lão gia , lúc mới thấy Ôn Hoài, lộ vẻ kinh ngạc: “Sao con mặc bộ đồ , trông còn oai vệ hơn cả bộ trường sam thường ngày.”
Ôn Hoài chẳng ngại đổ thêm dầu lửa: “Cha nhận , đây là quan phục.”
Ôn lão gia ngẩn .
Ôn Hoài tiếp tục: “Cha thích ? Nếu thích, Cát Tiên còn một bộ nữa đấy.”
Tên đúng là lắm mồm! Vốn định về nhà từ từ , thôi , cha nàng với vẻ mặt đầy nghi hoặc, Ôn Thù Sắc đành : “Cha gần nửa năm, trong nhà xảy nhiều chuyện lắm, nhất thời cũng rõ , chúng lên xe ngựa , con từ từ kể cha .”
Nói xong, nàng về phía xe ngựa của Ôn lão gia.
Ôn lão gia kéo nàng : “Biết con thích ăn sò, nên cha chở về cả xe, đầy ắp , còn chỗ , là lên xe con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-101.html.]
Lại là sò.
Cảnh tượng thật quen thuộc, cha cứ như thấy bản ngày xưa, nhớ quá khứ thê thảm nỡ , Ôn Hoài mặt .
Ôn Thù Sắc chần chừ bước, đầu xe ngựa dừng bên đường, đề nghị: “Hay là chúng bộ về?”
Ôn lão gia : “Còn xa lắm, bộ đến bao giờ?” Ông sốt ruột : “Sao Ôn Hoài mặc quan phục, rốt cuộc là chuyện gì ?”
Xem thể đợi đến lúc về nhà , cổng thành qua , cũng thể ở đây , thôi thì, sớm muộn gì cũng gặp mặt: “Cha, con giới thiệu với cha một .”
Chưa để Ôn lão gia hồn, Ôn Thù Sắc về phía xe ngựa dừng bên cạnh, bên cửa sổ, khẽ gõ hai tiếng: “Lang quân…”
Hôm nay trời còn sáng, tiểu nương tử đến gọi cửa, lôi từ trong chăn , vội vàng mặc quần áo lên xe ngựa, đến nha môn canh me.
Rồi một đường đuổi theo Ôn Tam đến tận cổng thành, Dư Tứ nương tử , đón Ôn lão gia về.
Xe ngựa dừng ngay gần đó, Tạ Thiệu sớm thấy tiếng chuyện bên ngoài, ngại phận của , đột ngột gặp mặt quá ngại ngùng, định đợi tiểu nương tử về nhà giải thích rõ ràng , gặp mặt cũng muộn, nào ngờ mới vài câu, tiểu nương tử đến gõ cửa sổ .
Tiếng “cốc cốc” vang lên bên tai, sống lưng cứng đờ, để ý, nhưng tiểu nương tử bỏ cuộc, tiếp tục gõ: “Lang quân dậy , cha con về , xuống gặp mặt .”
Tạ Thiệu: …
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lời , còn nữa.
Một lát , rèm xe vén lên từ bên trong, một vị lang quân tuấn tú còn ngái ngủ bước xuống.
Ôn lão gia thấy tiếng “lang quân” của Ôn Thù Sắc thì há hốc mồm, giờ thấy dung mạo của vị lang quân bước từ trong xe ngựa, hai mắt trợn tròn, hiểu chuyện gì đang xảy .
Ôn Thù Sắc mặt ông, kéo tay áo vị lang quân, kéo gần , : “Cha, đây là Tạ Tam công tử, con rể của cha.”
Tạ Thiệu khẽ gật đầu, lễ phép chào: “Nhạc phụ.”
Ôn lão gia chôn chân tại chỗ, lúc , lúc , hồi lâu vẫn hồn.
Dù Ôn Thù Sắc giới thiệu, ông cũng nhận , đây chẳng là độc đinh của Tạ phó xạ, Tạ Tam công tử Tạ Thiệu .
tại thành con rể của ông?