---
Khi tin , Tạ Thiệu vẫn còn bán tín bán nghi, nhớ vẻ mặt của Ôn Nhị gia ở cổng thành, giống như phá sản.
Mãi cho đến lúc hoàng hôn, thấy tiểu nương tử ủ rũ trở về phủ, xách theo một giỏ nghêu đưa cho : "Cha bảo con chia cho lang quân, lang quân ăn tiết kiệm một chút nhé, bữa còn nữa ." Hôm gặp Ôn Nhị gia vẻ mặt tiều tụy ở Tĩnh vương phủ, lúc mới tin.
Phá sản cũng thật triệt để, ba chức quan, mỗi một vị trí, đều trọng dụng cả.
Mất mấy ngày mới giải quyết xong một đống mạc liêu của vương phủ, hôm nay Tạ Thiệu tiếp tục cùng Bùi Khanh tuần tra ở Nhạc Thị, từ quầy hàng hải sản , gọi: "Tạ viên ngoại." Sau đó thấy phía tiếng gọi: "Ôn viên ngoại."
Hai vị viên ngoại đồng loạt , cùng mặc quan phục cửu phẩm, một già một trẻ, trong lòng đều phức tạp, một cái, Tạ Thiệu tiến lên chào hỏi , lúc đang nhiệm vụ, thể chậm trễ, dừng một chút, theo gọi: "Ôn viên ngoại."
Hôm đó gặp thoáng qua, cũng chuyện gì, Nhạc Thị khác với Kiều Thị, qua kẻ nhiều, Ôn Nhị gia chỉ quán gốc cây đa lớn phía : "Ngồi một lát ."
Hai cha vợ con rể gặp , đương nhiên chuyện để , Bùi Khanh theo nữa, cáo từ hai , trở về nha môn .
Lúc đến giờ ăn trưa, uống no, lúc qua quầy hàng, Tạ Thiệu móc tiền mua mấy cái bánh nướng.
Ôn Nhị gia chiếc túi tiền mỏng tang trong tay, trong lòng bỗng dâng lên muôn vàn cảm xúc.
Trước đây Tạ tam công tử sống ở Phượng Thành như thế nào, ông cũng chứng kiến.
Khác biệt một trời một vực cũng quá đáng.
Nghĩ đến việc đứa con gái phá gia chi tử của phá sạch sản nghiệp của , hưu nàng, là tạ ơn trời đất , trong lòng áy náy thôi, bảo Tạ Thiệu đến quán rượu chờ , còn thì đến quán rượu đối diện.
Lúc , trong tay xách theo một hộp thức ăn, bên trong là một con gà nướng, đưa cho Tạ Thiệu: "Lúc về giấu vài lạng bạc trong , hiền tế cứ ăn , ăn xong về nhà, đừng cho nàng đấy."
Trước đây ở cổng thành thể chấp nhận , là bất đắc dĩ, còn chút miễn cưỡng, bây giờ là thật lòng hài lòng, gặp đứa con gái như , đổi là khác e rằng sớm gà bay chó sủa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-104.html.]
---
Kết quả vị hiền tế đối diện : "Ta ham mê ăn uống, Ôn gia bây giờ cũng đang gặp khó khăn, Ôn viên ngoại mang về cho lão phu nhân ."
Ôn Nhị gia , càng thêm coi trọng . Nam nhi trách nhiệm , một khi gặp nạn là thể ngay, đây nào là công tử bột phá gia chi tử gì, rõ ràng là con gái ông nhặt bảo bối .
Trước đây hai nhà trưởng bối đều ở đây, bây giờ ông trở về, thì dáng vẻ của trưởng bối, để cho hai đứa nhỏ chung sống hòa thuận, tiên khiêm tốn hỏi: "Cảo Tiên ở phủ, chỗ nào đúng ?"
"Rất ." Tạ Thiệu đáp: "Nhạc phụ dạy dỗ cẩn thận, tiểu nương tử hiền huệ hiếu thuận."
Nhà cửa đều phá sạch , hiền huệ ở chỗ nào, hiếm khi đến lúc vẫn cho ông chút sĩ diện, vạch trần kẻ gây tội ác đó, nhưng tiện , ông tự rõ trong lòng.
lúc giờ cơm, đa đều quán rượu hoặc tửu lâu, trong quán ven đường mấy , Ôn Nhị gia bộc bạch với vị hiền tế : "Nói thật với hiền tế, Cảo Tiên chiều hư , tính tình bướng bỉnh, ở nhà cũng thường xuyên nàng cho tức giận, nhưng con , ưu điểm là thù dai, chuyện vui cũng quên nhanh, tuy rằng đôi khi ngay cả lời cũng nhớ, nhưng đổi cách nghĩ, như chẳng dễ thỏa mãn ? Còn một điểm, nàng tràn đầy năng lượng, cả ngày vui vẻ, thấy khuôn mặt nàng, ngay cả cũng nhịn phấn chấn tinh thần, trong nhà một như , chẳng sẽ hưng thịnh ?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tạ Thiệu , là nhiều hơn ưu điểm của tiểu nương tử.
Điểm Ôn Nhị gia cũng quá, tiểu nương tử quả thật như ông , tràn đầy năng lượng, hôm đó tan trở về phủ, liền thấy nàng ôm một chiếc đèn hoa sen còn cao hơn cả , vội vàng ngoài.
Tạ Thiệu xuống hành lang, suýt chút nữa chiếc đèn lồng trong lòng nàng chọc , đưa tay vén một cánh hoa sen, hỏi: "Nương tử định ?"
Tiểu nương tử lập tức thò đầu từ phía đèn lồng, đôi mắt sáng như : "Lang quân về , Minh gia đưa đèn lồng, lát nữa sẽ về."
Tạ Thiệu ngẩng đầu đám mây đỏ rực bầu trời, lát nữa, còn thể muộn đến mức nào nữa.
Không khỏi nhắc nhở nàng: "Tiểu nương tử quên lấy chồng , suốt ngày chạy ngoài như mà chào hỏi, để ý đến cảm nhận của nhà chồng ?"
Ôn Thù Sắc ngẩn , khi thành , chẳng vẫn luôn như .