Chương 11 - Ôn Nhị quản sổ sách
Hôm nay Cố di nương đến đây là để tìm bạc lẻ từ tờ bạc năm trăm lượng mà Ôn Thù Sắc đưa hôm nọ. Bà mang về bốn trăm tám mươi lượng và một tờ giấy nợ hai mươi lượng dấu vân tay đỏ như máu.
Cố di nương lời cảm tạ, để cho Ôn Thù Sắc mấy chiếc khăn tay thêu do chính tay coi như quà đáp lễ, đó cáo từ về viện.
Tháng ba mùa xuân, nắng giữa trời, khí hậu , Tạ Thiệu đầu nữ lang bên cạnh.
Chiếc váy dài màu hải đường, khoác áo sa mỏng màu vàng ngỗng tay rộng, bên là bóng cây xanh mát, những đốm sáng lốm đốm theo gió nhẹ nhàng lay động gương mặt nàng, gió lay động nhưng lay động.
Vậy , cho bà con Cố di nương tiền bạc Đại nương tử nhà họ Tạ mà là Ôn Nhị, cũng năm trăm lượng mà chỉ hai mươi lượng.
Lúc Cố di nương còn ở đây, Ôn Thù Sắc còn bày vẻ tươi với , , nàng liền theo giao ước “nước sông phạm nước giếng”, coi như thấy , xoay dặn dò Tường Vân và Tình cô cô thu dọn bàn ghế.
Tạ Thiệu cụp mắt lướt qua, bàn bày đầy đủ các loại đồ ăn vặt và bánh.
Bánh gạo của Bạch Lâu, hoa dưỡng nhan của Túy Hương Lâu, đào tiến cống mà hôm qua cho đưa phủ, hai đĩa đậu phụ muối, bên chân còn một lò hương, miếng hương đốt là tinh dầu lưu não.
Mức độ xa hoa hề thua kém .
Mấy ngày nay, Tạ gia vì sự xuất hiện bất ngờ của nàng mà náo loạn gà bay chó sủa, bản càng vắt óc suy nghĩ, cố gắng tạo một hình ảnh hạnh phúc mỹ mãn giả tạo để trấn an lão tổ tông.
Nàng thì sống nhàn nhã tự tại.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trong lúc còn đang ngẩn ngơ, nữ lang xách váy phòng.
Tạ Thiệu xoay trở về Tây sương phòng, đang định ngủ một giấc thì Nhị công tử của Đại phòng, Tạ Giới, đột nhiên đến thăm. Sau khi phòng, xuống ghế bành đối diện, chuyện phiếm với về lễ hội mùa xuân sẽ tổ chức vài ngày nữa. Từ chuyện ngựa đến yên ngựa, lải nhải mãi mà chuyện chính. Tạ Thiệu buồn ngủ, tâm trạng dây dưa với , bèn hỏi thẳng: “Cần bao nhiêu?”
Đuổi Nhị công tử , Tạ Thiệu ngủ một giấc yên . Đến chiều, An thúc ôm một chồng sổ sách đến gõ cửa: “Nhị công tử công tử đồng ý cho sáu trăm lượng bạc, đúng ạ?”
Tạ Thiệu mặc áo dài mỏng manh, mắt nhắm mắt mở, dậy xuống chiếc đệm bàn thấp, rót một chén : “Cho.”
“Tam thiếu gia uy vũ, đa tạ Tam thiếu gia.”
Con vẹt ở chính sảnh, khi Tây sương phòng dọn dẹp xong, Ôn Thù Sắc sai mang sang cho . Vẹt học , đủ thấy con vật bao nhiêu lời nịnh nọt.
An thúc sắp : “Công tử, lão gia và Nhị phu nhân mới đến Dương Châu, nếu lúc về mà …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-25.html.]
“Sẽ thế nào?” Tạ Thiệu vẻ lười biếng, chậm rãi : “Năm đó, Tạ Phó Xạ từ quan, mang theo gia quyến về quê, chẳng là niềm vui gia đình hiện tại ? Một vui bằng cùng vui, một chút bạc thể khiến cả phủ đều vui vẻ, tại ?”
“Công tử cứ tiếp tục như , là từng nghĩ đến tiền đồ …”
Tạ Thiệu khịt mũi , ngẩng đầu An thúc: “Ta chỉ là một tên công tử bột, cần gì tiền đồ? Cha tạo núi vàng núi bạc, tiền đồ lớn nhất đời chính là tiêu tiền.”
An thúc cam lòng: “Tiền tài là vật ngoài , sẽ ngày tiêu hết.”
“Tiêu hết.”
“Tiêu hết .” An thúc kích động , lời chắc nịch.
Tạ Thiệu: …
Tạ Thiệu hôm nay ông đến đây là chuẩn , đạt mục đích sẽ bỏ qua, đành nhượng bộ: “Thôi , để sổ sách ở đây, xem thử.”
An thúc đưa sổ sách, cúi hành lễ nữa: “Xin công tử nhất định xem qua.”
---
Đèn lên, Tạ Thiệu chồng sổ sách mặt, gọi Phương ma ma đến Tây sương phòng: “Ôn Nhị ?”
“Tam thiếu phu nhân mới nghỉ ngơi ạ.”
Tạ Thiệu đầu đồng hồ cát, trời mới tối, hỏi: “Nàng nhàn rỗi?”
Phương ma ma thầm nghĩ, thật cũng nhàn rỗi.
“Tam thiếu phu nhân mỗi ngày dậy lúc giờ Thìn, tiên dạo hai vòng ở đình Tích Kim, về phòng nghỉ ngơi một lát ngủ nướng, tỉnh dậy thì mang theo đồ ăn lên thuyền, ở thuyền một lúc, đó chèo thuyền đến cầu Bán Nguyệt, ở bãi hoa mẫu đơn đối diện cầu Bán Nguyệt, Tam thiếu phu nhân cho lắp thêm một cái xích đu, đu nửa canh giờ, lên lầu nghỉ mát. Buổi trưa nắng gắt, Tam thiếu phu nhân thích đến nhà thủy tạ phía nam, thường ăn cơm trưa xong ở nhà thủy tạ mới về viện, còn đặc biệt mời họa sĩ đến phủ, ghi hoạt động trong ngày bằng tranh, cách hai ngày sai đưa cho Ôn lão phu nhân.”
Lần , giấc mơ về nhà của Ôn Thù Sắc cuối cùng tan thành mây khói.
Nàng vốn định kéo Tạ Thiệu cùng về nhà, nhưng từ chối, đó cũng còn trông mong nữa. Ngày hôm thu dọn đồ đạc, định một về Ôn gia, nhưng còn khỏi cửa lão phu nhân chặn .