Du Hảo hỏi Du Nhân: "Em gì ?"
"Thì em gặp vườn bao giờ, chắc là mới. Em nhớ đây là một khác."
Du Hảo ngạc nhiên: "Nhà em mà em cũng ?"
Du Nhân lắc đầu: "Họ với em. Gần đây em cũng vườn dạo chơi. Em thật sự . Có thể Thụ Niên . Nếu sự đồng ý của em hoặc , bà Diệp sẽ tùy tiện thuê việc. Trước đây một nữ hầu mới đến, em đồng ý, Thụ Niên còn ."
"Hai vợ chồng em với ?"
"Chúng em chuyện đó. Chúng em..." Du Nhân dừng một chút : "Chúng em chuyện khác."
Lúc , Du Hảo nhớ một : "Cái cô gì tên Văn , chị hình như thấy cô . Cô ở đây nữa ?"
Du Nhân đột nhiên nhận , mấy ngày cô gặp Tiểu Văn. Nếu là đây, Tiểu Văn chỉ cần một hai ngày xuất hiện mặt cô, cô phát hiện và hỏi bà Diệp.
kể từ xuất viện khi ốm, Tiểu Văn dần dần xuất hiện trong tầm của cô nữa. Cô quen với việc Tiểu Văn xuất hiện.
"Em . Em hỏi bà Diệp. Không chỉ chị thấy cô , mà em cũng mấy ngày gặp."
Du Hảo gõ đầu Du Nhân: "Chuyện mà cũng để tâm. Chị thấy cô an phận, nên mới ấn tượng sâu sắc. Em để ý cô nhiều hơn. Đừng nương tay đấy. Trước đây em quan sát cô ? Em gì đấy?"
Du Nhân vô tình Du Hảo đúng. Cô vốn định quan sát xem Tiểu Văn ý gì với Triệu Thụ Niên . Triệu Thụ Niên rời khỏi thủ đô khi cô xuất viện. Cô tìm cơ hội.
Sau họ nghỉ dưỡng về, Triệu Thụ Niên nạp đầy năng lượng, bắt đầu chế độ bận rộn chồng chất bận rộn. Đừng là Tiểu Văn, ngay cả Du Nhân cũng thường xuyên gặp . Du Nhân quên bẵng Tiểu Văn , đồng thời cô cũng vô tư quên luôn chuyện đó, bỏ nó khỏi đầu.
"Em ý định đó, nhưng cô và Thụ Niên cơ bản cơ hội tiếp xúc. Cô cũng biểu hiện gì bất thường mặt em, nên em quên mất..."
Du Hảo Du Nhân là ngốc nghếch. Chắc là cô thật sự cơ hội để quan sát, nên mới dần dần quên chuyện . "Vừa một sẵn để hỏi."
Du Nhân và Du Hảo đến chỗ vườn. Cô hỏi vườn mới tên gì.
Người vườn chỉ cổ họng . Anh lấy một cuốn sổ nhỏ và một câu: "Chào bà chủ, họ Tào. thể , nhưng ."
Du Hảo ngạc nhiên vì vườn là câm. Du Nhân cũng bất ngờ, nhưng cô ý kiến gì. Chỉ cần vườn năng lực chuyên môn là .
Du Nhân hỏi vườn: "Người vườn đây nữa ?"
Người vườn gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-102-nguoi-lam-vuon-moi.html.]
"Anh Tiểu Văn ?"
Người vườn suy nghĩ một lúc, đó lắc đầu, tỏ vẻ .
Du Nhân đang nghĩ liệu vườn đây Tiểu Văn sai chuyện gì đó . Họ là chú cháu. Một trong hai thể liên lụy, nên cả hai đều sa thải. Khả năng hai đồng thời , cùng nghỉ việc là cao.
Gia Gia đầu , phát hiện và dì út đang chuyện với khác. Cô bé cũng tới, kéo váy của Du Hảo, ngẩng đầu lớn chuyện.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Sau đó họ trong phòng tắm nắng. Người hầu mang đến bánh ngọt, nước trái cây và trái cây cắt sẵn.
Gia Gia hào hứng những món ăn đó. Du Nhân dùng nĩa xiên một miếng trái cây cho Gia Gia.
Du Hảo xoa đầu Gia Gia: "Nói cảm ơn dì út nhanh nào."
Gia Gia bắt chước, bằng giọng ngọt ngào, dịu dàng: "Cảm ơn dì út."
Du Nhân mỉm : "Gia Gia ngoan quá."
Bà Diệp và một hầu khác đặt đồ xuống. Du Nhân bảo họ rời . Du Nhân vốn định hỏi bà Diệp về chuyện của Tiểu Văn, nhưng nghĩ , cô quyết định đợi Du Hảo và Gia Gia rời hãy hỏi. Họ đến chơi, nên để những chuyện phiền họ.
Du Hảo chỉ qua loa, nhắc nhở một chút. Đây là chuyện của Du Nhân, chị sẽ can thiệp quá nhiều. Thấy Du Nhân hỏi bà Diệp ngay tại chỗ, chị cũng thêm.
Du Nhân và Du Hảo trò chuyện. Khi Gia Gia gần buồn ngủ, họ mới về tòa nhà chính.
Du Nhân bế Gia Gia một đoạn ngắn thấy mệt. Du Hảo liền bế Gia Gia qua.
Du Nhân xoa xoa cánh tay: "Gia Gia bây giờ nặng hơn nhiều . Em bế nổi nữa."
Du Hảo : "Cân nặng của con bé bây giờ thể so sánh với hồi mới sinh . Chị nhớ lúc đó em bế nó, dỗ nó ngủ. Em hai vòng trong phòng khách chịu nổi, nhờ em rể giúp bế."
Du Nhân cũng nhớ : "Lúc đó là đầu tiên đến nhà chơi. Chị và rể đang bận rộn nấu cơm trong bếp. Em chỉ giúp chị một chút. Khi bế nổi nữa, em mới nhờ bế. khi bế em bé, di chuyển nữa, giống như chân tay của , cứng nhắc."
Lúc đó, Du Nhân cảm thấy Triệu Thụ Niên khi bế em bé chân tay linh hoạt, trông ngốc nghếch.
" , em còn chạy bếp kể lể với chị về . Lúc đó chị cảm thấy em sợ , mối quan hệ của hai sẽ tệ ."
Du Hảo và Gia Gia ăn tối xong mới về. Du Nhân bảo tài xế đưa họ. Họ xuống xe ở cổng khu chung cư. Tài xế lấy hai túi lớn từ cốp xe đưa cho Du Hảo. Đó là những thứ Du Nhân đặc biệt mua cho họ.
Nếu đưa trực tiếp, Du Hảo sẽ nhận. Chị cảm thấy nhận đủ ân huệ từ em gái và em rể, dám nhận thêm gì nữa. Vì Du Nhân mới như để đưa đồ cho chị .