Con Gái Riêng Của Gia Tộc Hào Môn Được Tìm Về Và Sau Đó Gả Thay - Chương 116: Trở về thủ đô
Cập nhật lúc: 2025-10-11 02:45:55
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Bách suýt nữa thì mất mạng ở đây. Ông giận dữ và nhất định báo cảnh sát để điều tra cho nhẽ. Đây là nghi ngờ mưu sát.
Ông kiểm tra camera giám sát, phát hiện nhiều lên xuống cầu thang. Cuối cùng là những dọn dẹp qua đó.
Bữa tối ăn thành. Cảnh sát đến trung tâm thương mại để điều tra. Ba họ còn đến sở cảnh sát để lấy lời khai.
Du Nhân đổi vé máy bay, cô chắc chắn ngày trở về.
Phía cảnh sát hành động nhanh. Không đến hai ngày, họ thông báo với họ rằng xác định nghi phạm, trong đó Đồng Mạch. Đồng Mạch dễ điều tra trọng điểm, vì cô từng tù, tiền án, hơn nữa cô mới tù bao lâu.
Cảnh sát nghi ngờ Đồng Mạch nhắm Hướng Nguyệt. Bây giờ Đồng Mạch cũng bắt, đang ở trong sở cảnh sát.
Hướng Nguyệt một nữa đến sở cảnh sát. Du Nhân cùng cô .
Cảnh sát hỏi Hướng Nguyệt: "Cô và Đồng Mạch ân oán gì trong quá khứ ?"
Hướng Nguyệt : " và Đồng Mạch là bạn cùng phòng đại học. Lần gặp ở Lâm Thành, ban đầu định chào hỏi Đồng Mạch. Sau đó thấy cô đang tránh mặt , nên đến gần..." Hướng Nguyệt kể chi tiết về những ân oán đây, và hai gặp Đồng Mạch ở Lâm Thành.
Hướng Nguyệt và Du Nhân từ sở cảnh sát. Cô phiền muộn : "Tớ sớm cô nhỏ nhen như , thì tớ coi như cô tồn tại, một cái cũng cho. Cô bệnh ? Chỉ vì một chút nghi ngờ mà lấy mạng tớ. Còn liên lụy đến và ông Bách nữa. Tớ lo ông Bách vì chuyện mà hợp tác với chúng nữa."
Du Nhân an ủi Hướng Nguyệt: "Chúng cả. Giữ mạng là một điều may mắn. Mất dự án , thì còn dự án khác. Đừng để tâm những chuyện ."
" tớ và hết việc, đến giai đoạn thiện . Nếu vì cô mà dự án tan tành, tớ g.i.ế.c cô chăng nữa."
Mặc dù lúc đó Hướng Nguyệt sợ hãi, nhưng cô thương. Cơn hoảng sợ qua , cô cũng còn cảm giác gì nữa. cô vất vả bao nhiêu ngày, đổ hết tâm huyết dự án . Nếu dự án mất, cô sẽ uất ức trong một thời gian dài.
Hướng Nguyệt hỏi Du Nhân: "Tớ nhớ đây cùng công ty với cô . Cậu tại cô tù ?"
Du Nhân mới kể cho Hướng Nguyệt chuyện xảy cách đây vài năm. Cô nhắc những ngày tháng uất ức đó.
Lúc đó Hướng Nguyệt đang du học ở nước ngoài. Mạc Thiên Dao sếp vẽ vời viễn cảnh tương lai, cô hùng tâm tráng chí đến chi nhánh ở tỉnh khác. Chỉ còn Du Nhân ở thủ đô. Ba phân tán, thông tin về còn nhạy bén như . Du Nhân liên lụy họ, nên gì cả. Sau đó thì mất liên lạc luôn.
Du Nhân về thủ đô muộn hơn so với thời gian dự kiến một tuần.
Trước khi về, Du Nhân và Hướng Nguyệt đến tận nhà để xin ông Bách, rằng chuyện liên lụy đến ông, khiến ông hoảng sợ.
Ông Bách là rộng lượng, so đo tiểu tiết. Ông đổ cho Hướng Nguyệt. Việc hợp tác của họ vẫn diễn bình thường. Ông cảm thấy Hướng Nguyệt là nạn nhân, lý do gì để trách nạn nhân, mà trách kẻ gây tội thật sự sai.
Trên máy bay, Du Nhân gặp một chủ động bắt chuyện. Cô vô tình để lộ chiếc nhẫn . Người đó thấy thì rút lui, chuyện với cô nữa.
Du Nhân ngắm nghía chiếc nhẫn cưới. Quả là một vũ khí lợi hại để chặn đào hoa. Cô nghĩ nghĩ , là nên tháo nhẫn . Như thể tránh những cuộc bắt chuyện linh tinh.
Đột nhiên, Du Nhân đưa chiếc nhẫn gần để xem. Cô phát hiện nó trầy xước. Du Nhân hồi tưởng , chắc là lúc đó cô nắm chặt lan can cầu thang quá mạnh, nên vô tình xước nó. Lát nữa cô sẽ nhờ Vu Mân Mân mang đ.á.n.h bóng .
Máy bay hạ cánh. Du Nhân thẳng về biệt thự Hồ Sơn.
Trước khi lên lầu, Du Nhân hỏi chị Hồng: "Ông chủ ở nhà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-116-tro-ve-thu-do.html.]
"Có ở lầu ạ." Chị Hồng thêm một câu: "Gần đây ông chủ về nhà thường xuyên."
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Ban đầu Triệu Thụ Niên về nhà, câu đầu tiên hỏi chị Hồng là: Bà chủ về ? Hỏi thêm hai nữa, cần hỏi, chị Hồng cũng sẽ chủ động bà chủ ở nhà .
Du Nhân lên lầu. Dạo Triệu Thụ Niên rảnh rỗi ? Cô nhớ đây cuối năm, bận rộn.
Du Nhân suy nghĩ một lúc. Nếu Triệu Thụ Niên gặp cô, nhắc những lời trong văn phòng, cô sẽ coi như chuyện gì xảy , cứ đối xử bình thường với .
Cô nghĩ một kiêu ngạo như Triệu Thụ Niên, từ chối một , chắc sẽ thứ hai. Khả năng coi như chuyện gì xảy cũng cao.
Du Nhân lên lầu hai. Cô phòng ngủ đầu tiên, mở tủ khóa mã , tìm một cái hộp rỗng để đựng nhẫn. Cái hộp đựng nhẫn trông như thế nào, cô nhớ nữa. Vì chuyện đó xảy gần một năm .
Du Nhân tùy tiện mở một vài cái hộp. Khi mở một cái hộp, cô sững sờ. Đã lâu cô mở cái hộp . Cô cũng quên bên trong đựng chiếc kẹp tóc đính kim cương vụn mà Diệp Phong Gia tặng.
dù lâu mở, cô vẫn nhớ chiếc kẹp tóc đó còn nguyên vẹn, chứ tan nát như bây giờ.
Ngoài Triệu Thụ Niên, Du Nhân thể nghĩ ai chuyện .
Cô cũng ngờ Triệu Thụ Niên nhớ cô cài chiếc kẹp tóc đó, và nguồn gốc của nó. Vì cô giấu kỹ.
Du Nhân thích khác đụng chạm đồ của cô, hơn nữa còn hỏng nó!
Và điều thực sự khiến Du Nhân giận sôi máu, là Triệu Thụ Niên phát hiện , hỏi cô, cho cô cơ hội để giải thích rõ ràng, mà ngược , lặng lẽ đập nát nó, cho hộp. Hành động của Triệu Thụ Niên là thăm dò, thì là gì? Anh đang định tội cho cô.
Du Nhân đột nhiên hiểu tại Triệu Thụ Niên gần đây thường xuyên về nhà. Là xem khi nào nghi phạm về nhà, khi nào phát hiện bí mật trong hộp, để kết tội cho cô.
Cô càng nghĩ càng tức giận, thể nhịn nổi. Bây giờ cô sẽ đúng theo ý của Triệu Thụ Niên.
Du Nhân khỏi phòng, thấy Monday: "Đưa tìm chủ nhân của ."
Monday dẫn Du Nhân đến cửa phòng sách. Du Nhân gõ cửa, mà mở cửa thẳng . Cô thấy Triệu Thụ Niên đang bàn việc, hình như đang họp trực tuyến.
Du Nhân sẽ gây gổ với trong trường hợp , mặt nhiều như . Tiếng "rầm" vang lên, Du Nhân đóng cửa mạnh.
Mặt Triệu Thụ Niên trầm xuống ngay lập tức. Ánh mắt tỏa còn lạnh lẽo hơn cả mùa đông lạnh giá ở thủ đô lúc . Cô về đến nhà, quần áo mặc ngoài còn , cô phát hiện . Tốt lắm.
Ở phòng họp đầu dây bên , phụ trách các phòng ban đang báo cáo tiến độ của các dự án trọng điểm. Đột nhiên họ thấy sắc mặt của Triệu Thụ Niên tệ, đang tức giận. Người phụ trách vốn bình tĩnh như ch.ó già, giờ cũng trở nên lo lắng yên, báo cáo cũng chút lắp bắp.
"Nếu còn khác chuẩn xong, ngày mai sẽ đến phòng họp để các tiếp tục báo cáo. Hôm nay đến đây thôi."
Triệu Thụ Niên còn tâm trí để nữa. Những lời họ lọt tai . Anh cảm thấy cần thiết lãng phí thời gian và tinh thần của .
Khoảng thời gian , sống bằng c.h.ế.t, chịu dày vò. Vừa Du Nhân về sớm để cô phát hiện , hy vọng cô đừng phát hiện. Còn bây giờ, cảm thấy từng giây từng phút như cả năm.
Người phụ trách màn hình tắt đen, sờ sờ lên trán. Anh thấy mồ hôi, nhưng cảm thấy mồ hôi ướt đẫm? Người phụ trách phòng ban khác dậy vỗ vỗ vai rời khỏi phòng họp.
Anh đang nghĩ ngày mai thế nào để sống sót qua cái cảnh tượng đó đây...