Con Gái Riêng Của Gia Tộc Hào Môn Được Tìm Về Và Sau Đó Gả Thay - Chương 140: Bạn tập
Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:50:41
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Vận Tâm tương tác của hai , trong lòng uất ức và tức giận. Cô cảm thấy cô lập.
Gần đây Triệu Vận Tâm gặp nhiều chuyện như ý. Tình yêu gặp trục trặc và kết thúc. Triệu Tín Trí nể mặt bà Liên.
Triệu Vận Tâm thể chịu sự bực tức , vì trong suy nghĩ của cô, cô bố yêu quý, và cô cũng nuông chiều từ nhỏ. Hành động của Triệu Tín Trí tổn thương lòng tự trọng của cô lớn.
Trên đường về Tây Lâu, Triệu Vận Tâm thẳng với bà Liên: "Mẹ, con ở đây nữa. Chúng dọn ngoài ."
Bà Liên kinh ngạc, như thể đang một kẻ ngốc, "Con gái trở nên ngu ngốc từ lúc nào ?"
Triệu Tín Trí đây thể cùng lúc quản lý vài gia đình, còn điều hành một tập đoàn lớn như , đầy năng lượng và việc đấy. bây giờ ông đang hưởng thụ tuổi già, chỉ dành một chút sức lực cho gia đình và tập đoàn .
Bà Liên cảm thấy dọn ngoài thì sẽ thực sự còn cơ hội nào nữa. Bà hàn gắn mối quan hệ, cầu xin ông tha thứ cũng gặp .
Bà Liên bịt miệng Triệu Vận Tâm , buông , "Không thì đừng ."
Nói xong, bà tức giận bỏ . Triệu Vận Tâm sợ hãi sự tức giận của , vội vàng đuổi theo, xin bà tha thứ.
Buổi tối trong phòng ngủ, Du Nhân đang việc máy tính. Cô cảm thấy ánh mắt phía lưng như xuyên thấu . Cô đầu Triệu Chú Niên, đang tựa lưng đầu giường, chăm chú cô.
Du Nhân gì, tiếp tục màn hình. Không cần hỏi cũng gì. Cô vốn định kết thúc công việc và tắt máy tính, nhưng bây giờ cô đổi ý .
Khi đang "hành sự", cô thể chống cự , mặc gì thì . khi bắt đầu, cô thể hành hạ một chút, lấy chút "lãi". Du Nhân thừa nhận chút "thú vui bệnh hoạn".
Triệu Chú Niên phát hiện Du Nhân đang giả vờ việc. Trạng thái của cô khác hẳn so với lúc nãy. Anh xuống giường, đến gần cô, cố ý hỏi: "Có em còn nhiều việc xử lý xong ?"
Du Nhân giả vờ khó xử "ừm" một tiếng, hỏi : "Có nghỉ ngơi ? Hay là em sang phòng sách, phiền nhé?"
Bây giờ mới hơn chín giờ tối, lúc nghỉ ngơi sớm như . Cô chắc chắn tại giường sớm thế. Triệu Chú Niên trả lời câu .
Bỗng nhiên, Triệu Chú Niên cúi bế Du Nhân lên. Du Nhân vội vàng ôm chặt lấy , "Anh gì ?"
Triệu Chú Niên xuống ghế, Du Nhân lưng về phía , vắt vẻo đùi . Cánh tay vòng qua bụng cô, "Không em thích ? Anh nghĩ em cần sang phòng sách . Em việc trong một trạng thái thoải mái, hiệu suất sẽ cao hơn."
Hơi thở của Triệu Chú Niên bao trùm lấy Du Nhân. Các giác quan của cô ngay lập tức trở nên nhạy cảm, "Anh như thế , em thể tập trung , hiệu suất sẽ cao. Anh chỉ lý lẽ cùn."
Du Nhân điều chỉnh tư thế, cô cố gắng gỡ tay Triệu Chú Niên , nhưng .
"Em quen với sự tồn tại của , tinh thần sẽ tập trung. Anh sẽ phiền em." Triệu Chú Niên chủ động buông , chuyển sang nắm tay cô, hai bàn tay đan đặt bụng cô.
Du Nhân nghiêng mặt Triệu Chú Niên, váy kéo lên cao. Bàn tay tay cô dẫn bên trong. Cô giả vờ bình tĩnh : "Bây giờ phiền em ."
Cảm giác chạm trái ngược với vẻ mặt lạnh lùng mà thấy. Sự tương phản giữa xúc giác và thị giác khiến ánh mắt Triệu Chú Niên trở nên sâu thẳm. Anh c.ắ.n nhẹ lên bờ môi đỏ mọng của Du Nhân. Giọng cực kỳ nghiêm túc: "Có lẽ sức kiềm chế của em đủ, cần luyện tập thêm. Anh, sẽ là 'bạn tập' của em."
Bàn tay Du Nhân dẫn dắt bắt đầu lời, trở nên yên phận. Triệu Chú Niên lột bỏ chiếc mặt nạ lạnh lùng mà Du Nhân ngụy trang.
Cơ thể Du Nhân run rẩy, cô đầu , nữa.
Triệu Chú Niên gập máy tính xách tay , lật chiếc gương trang trí vốn giấu trong tủ phía . Anh Du Nhân trong gương : "Cuối cùng cũng thấy em ."
Du Nhân chính trong gương. Tóc rối, quần áo thì lộn xộn. Bỗng nhiên, dây áo tuột xuống, lộ một da thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-140-ban-tap.html.]
Hơi thở cũng trở nên hỗn loạn, của cô, của Triệu Chú Niên, thở của họ đan xen , thể phân biệt ...
Ngày hôm , Triệu Chú Niên tỉnh dậy vì Du Nhân đè lên. Cô sấp , chút ý trừng phạt, cố tình dùng sức đè .
Anh véo eo cô một cái, giọng lười biếng : "Trước mặt em, thể lơ là tập luyện. Nếu lơ là, sẽ chịu nổi em đè lên như thế ."
Du Nhân hỏi với giọng đầy nguy hiểm: "Anh đang chê em nặng ?"
"Không, em nặng chút nào. Là vấn đề của ."
"Anh vấn đề. Nếu vấn đề, em sẽ ăn no, sẽ tìm khác để ăn thêm."
Lời đầy "sói" và "hổ" của Du Nhân khiến Triệu Chú Niên ngây một lúc. Sau đó, lật , đè lên cô, "Thì em ăn no."
Du Nhân cảm thấy tính toán sai. Thực cô chỉ thuận nước đẩy thuyền, "thúc đẩy" Triệu Chú Niên một chút thôi.
Chiếc xe thể thao của Du Nhân vẫn trong gara ở nhà, từng chủ nhân "sủng ái".
Du Nhân đang ngủ nướng, bỗng nhiên nhớ chuyện . Cô nghĩ dù cũng sẽ để nó vật trang trí, ít nhất cũng dùng thử một .
Du Nhân quyết định giao nhiệm vụ "trọng đại" cho Triệu Chú Niên.
Kết quả, rạng sáng ngày hôm , Du Nhân Triệu Chú Niên gọi dậy. Họ lái xe lên núi, Triệu Chú Niên để Du Nhân lái .
Chiếc xe chầm chậm qua các con phố, lúc Hồng Kông như tỉnh giấc. Suốt chặng đường đều do Du Nhân lái. Đây là đầu tiên Triệu Chú Niên xe do Du Nhân cầm lái, sớm danh về tốc độ của cô, quả nhiên danh bất hư truyền.
Vì dậy sớm nên cảm giác ngày hôm nay thật dài. Mọi việc đều diễn chậm rãi, tĩnh tâm. Triệu Chú Niên ý kiến gì về việc Du Nhân lái xe, cứ để cô lái. Hai thỉnh thoảng còn trò chuyện.
Ung dung đến điểm đích núi, trời hửng sáng.
Vị trí lái xe đổi . Tốc độ xe dần tăng lên. Khung cảnh ngoài cửa sổ lướt qua nhanh chóng. Adrenaline trong cơ thể Du Nhân tăng cao, cô cảm thấy tim đập nhanh.
Cô bắt đầu lo lắng thể xảy tai nạn. Cô kìm sang Triệu Chú Niên, mặt chút biểu cảm nào, bình tĩnh.
Du Nhân , dường như sự lo lắng của cô dần tan biến. Cô cảm thấy Triệu Chú Niên mang cho cô cảm giác an lớn.
Triệu Chú Niên hỏi Du Nhân: "Muốn thử ?"
Du Nhân chút do dự đáp: "Không ."
"Chúng chỉ lái một đoạn ngắn, chỉ nhanh hơn tốc độ bình thường của em một chút, sẽ nhanh như bây giờ ."
"Anh giảm tốc độ xuống, để em cảm nhận thử, xem em chấp nhận ."
Có lẽ vì tốc độ tạo một ngưỡng cao cho Du Nhân, nên khi Triệu Chú Niên giảm tốc độ, Du Nhân cảm thấy tốc độ cũng tệ.
Sau khi Du Nhân gật đầu đồng ý, vị trí lái xe đổi . Du Nhân dần tăng tốc đến đúng tốc độ mà cô cảm nhận.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Du Nhân cảm thấy sự an và cẩn trọng của là một "thiên thần trắng", còn Triệu Chú Niên là một "thiên thần đen". Anh ngừng dụ dỗ cô tăng tốc. "Thiên thần trắng" và "thiên thần đen" đấu tranh với .
Du Nhân dứt khoát, cô dọa Triệu Chú Niên một trận. Cô lái xe đạt đến một tốc độ từng . Triệu Chú Niên chút kinh ngạc cô.