Con Gái Riêng Của Gia Tộc Hào Môn Được Tìm Về Và Sau Đó Gả Thay - Chương 143: Thay đổi thái độ
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:47:56
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Phó vẫn giữ vững quan điểm của , bà sẽ để Du Nhân phát hiện .
Triệu Chú Niên cảm thấy nếu để bà Phó gặp thất bại, bà sẽ càng lý do để tiếp cận Du Nhân. Anh quyết định để bà tự từ bỏ, tiếp tục gay gắt, " hy vọng bà giữ chừng mực. Và đừng lấy bình phong."
Nếu chỉ vấn đề từ góc độ của một doanh nhân, xuất phát từ lợi ích. Bà Phó tấm lòng yêu con gái đến muộn, bù đắp những tiếc nuối trong quá khứ. Du Nhân cần tròn bổn phận, trong khi gì, vẫn thể tận hưởng các nguồn lực mà bà Phó mang .
Triệu Chú Niên vui khi thấy điều đó. Có thêm một bảo vệ Du Nhân. thực tế thường như dự đoán.
Bà Phó là một thâm sâu, lạc quan về bà . Và Du Nhân sẽ lừa dối trong bao lâu? Anh chắc, tin rằng sẽ lâu.
Anh giấu sự thật cho cô, nhưng ruột của cô là một yếu tố bất .
Triệu Chú Niên đổi suy nghĩ ban đầu. Chuyện như thế vẫn cần Du Nhân tự đối mặt, "đau một thôi". để Du Nhân tự phát hiện .
Gần đây, studio Duyệt Nhân đang tổ chức triển lãm bộ sưu tập của ông Lãng. Ngoài bộ sưu tập của ông , còn các bộ sưu tập của các nhà sưu tập mối quan hệ khác. Triển lãm lưu động của ông chỉ đến thủ đô ở buổi cuối cùng.
Du Nhân lái xe chở Mạc Thiên Dao đến nơi chuẩn triển lãm. Mạc Thiên Dao lâu xe của cô, cô cảm thấy khác lạ, "Du Nhân, đổi tính ? Tớ thấy tốc độ lái xe của nhanh hơn , lái cũng chắc tay hơn."
"Tớ chỉ nhanh hơn một chút thôi. Tốc độ nhanh hơn, chắc tay thì ?"
Sau lái xe núi đó, Du Nhân bạo dạn hơn. Cô nghĩ thể xử lý tình huống đó, thì lái xe đường bằng càng dễ hơn, cô cũng thể kiểm soát .
So với khác, cô vẫn lái nhanh, nhưng đủ vững vàng.
Nói đến đây, Du Nhân châm chọc Mạc Thiên Dao: "Cậu lái xe hấp tấp quá. Chiếc xe của về tay nửa năm ' thương' . Tớ tông xe mà cũng sợ. Sau tớ cùng đường với nữa, tránh xa 'sát thủ đường phố' ."
"Haiz, nghĩ đến là tớ sợ. Bây giờ tớ chút ám ảnh tâm lý . Để xe của tớ tĩnh dưỡng cho , tớ bình tâm mới 'sủng ái' nó."
"Ám ảnh tâm lý của nhiều nhất là vài ngày thôi. Vô tâm vô phổi."
Hai trò chuyện đến nơi chuẩn triển lãm.
Họ và các thợ chuẩn bận rộn đến chiều. Ông Lãng đến, bên cạnh ông còn bà Lư. Bà Lư còn mang theo chiều cho họ.
Mạc Thiên Dao ăn chiều, nghĩ trong lòng rằng hợp tác với bà Lư thật vui vẻ. Bà yêu cầu, nhưng kiểu "khó nhằn", thể thương lượng và cảm thông cho .
Ông Lãng là kiểu khó tính hơn. Có bà Lư ở giữa điều hòa, cộng thêm họ từng hợp tác một , kinh nghiệm , nên hợp tác thuận lợi hơn .
Tiểu Tăng tò mò tại bà Lư cũng tham gia. Anh hỏi họ: "Tại bà Lư đến ?"
"Bà tài trợ. Ông Lãng cố vấn cho dòng trang sức mới của Mạn Lân. Ông nổi tiếng thì Mạn Lân chẳng cũng sẽ nổi tiếng theo ? Đẳng cấp thể nâng lên. Hơn nữa họ..." Mạc Thiên Dao giơ hai ngón cái lên, vài động tác.
Tiểu Tăng lập tức hiểu . Trước đây ăn bữa cơm đó, thấy mối quan hệ của họ bình thường. Anh cứ nghĩ "mắc bệnh", cái gì cũng thành một cặp. Bây giờ sự thật là họ quả thực bình thường.
Du Nhân đang chuyện với bà Lư và ông Lãng. Ông Lãng thực sự ý định ở trong nước.
Du Nhân ví mối quan hệ giữa bà Lư và ông Lãng là "một bông hoa khắc cốt ghi tâm" của . Mặc dù bông hoa khiến họ ấn tượng sâu sắc, bao giờ quên, nhưng khi một bông hoa khác ý hơn xuất hiện, họ sẽ ngần ngại chạy đến với bông hoa đó.
Sau khi chuyện một lúc, bà Lư kéo Du Nhân một góc, với cô: "Tổng giám đốc Phó gặp cô. Bà đây vài hiểu lầm, rõ với cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-143-thay-doi-thai-do.html.]
Bà Lư bà Phó nhờ giúp đỡ, trung gian, bà cũng thấy đau đầu. Bà hiểu tại họ thù oán với . Trước đây gặp mặt đều vui vẻ. Bà Phó giải thích lý do cho bà .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
bà Phó hiếm khi nhờ vả khác. Bà ơn với , dù hiểu rõ, bà Lư cũng đồng ý giúp đỡ.
Du Nhân trong lòng ngạc nhiên. Bà Phó "trở mặt" còn nhanh hơn tắc kè hoa. Bà bày "tiệc Hồng Môn" gì đây?
Du Nhân để lộ vẻ khác lạ mặt, chỉ mỉm nhạt : " nghĩ và bà hiểu lầm. Là bà tự hiểu lầm thôi. bận, thời gian gặp. Phiền tổng giám đốc Lư giúp từ chối bà . Xin , tổng giám đốc Lư."
Hai ngày , lễ tân gọi điện thoại đến văn phòng Du Nhân, khách đến tìm cô.
Du Nhân hỏi: "Khách nào ? Có rõ ?"
"Họ Phó. Nghe đến bàn chuyện hợp tác."
Du Nhân lúc mới là ai. Cô với lễ tân là gặp.
Cô vẫn còn là một "tiểu yêu" mới tu luyện vài năm, thể so với "lão yêu" thâm niên như bà Phó. Cô sự cảnh giác cao độ với bà Phó. Không thể để lừa hai bởi cùng một .
Buổi tối, Du Nhân tan . Tại sảnh tầng một, cô thấy bà Phó đang ghế sofa. Bà Phó cũng nhanh chóng sang.
Sau đó, bà Phó dậy, đến mặt Du Nhân.
Du Nhân hỏi bà Phó: "Bà , vẫn đây từ nãy đến giờ?"
" gặp cô, đương nhiên kiên nhẫn một chút. Lần cô đối xử lạnh nhạt, coi như là trả một chút 'lãi' cho cô. Du Nhân, chúng chuyện một lát ? và cô thực sự hiểu lầm. cứ tưởng cô là con gái của Tưởng Vi, nên mới đối xử với cô như ."
Nghe bà Phó , Du Nhân nghĩ bà Phó chỉ hiểu lầm cô là con gái của bà Tưởng, mà còn vì cô là con gái của Lương Lập Thanh mà trút giận lên cô.
Du Nhân chỉ : "Vậy hiểu lầm kết thúc, bà thể ."
Du Nhân thực sự tiếp xúc với loại "trở mặt" quá nhanh như . Bị lừa một trận, đến chỉ là hiểu lầm, hòa, cô "hớn hở" giảng hòa ? Cô tự thấy lòng bao dung lớn đến thế.
Bà Phó thầm nghĩ, nếu thể mượn cớ Triệu Chú Niên, lý do tiếp cận của bà sẽ thuyết phục hơn. Đáng tiếc, cho bà dùng.
Lần , bà Phó vẫn thể chuyện nghiêm túc với Du Nhân để kết thúc chuyện cũ.
Du Nhân vì hành động bất thường của bà Phó mà những suy đoán tương tự.
Buổi tối, tại biệt thự Hồ Sơn, Du Nhân đến bên hồ bơi, ghế dài, trong bể bơi.
Triệu Chú Niên lên bờ, cầm khăn lau qua loa nước . Vừa về phía cô, hỏi: "Sao đến tìm ?"
"Ban đầu em định đợi ở trong, nhưng đợi mãi thấy về, em vẫn tìm ."
"Chuyện gì quan trọng lắm mà khiến em sốt ruột thế?" Triệu Chú Niên xuống bên cạnh cô.
Du Nhân đặt chân trần lên mu bàn chân Triệu Chú Niên, "Em tò mò quá, đáp án. Em kiên nhẫn để đợi nữa."
"Em kiên nhẫn, thì đến mài mòn sự kiên nhẫn của ? Anh hỏi em hai mà em chịu trả lời thẳng." Triệu Chú Niên khẽ c.ắ.n dái tai trắng ngần của Du Nhân, coi như là trừng phạt.