Con Gái Riêng Của Gia Tộc Hào Môn Được Tìm Về Và Sau Đó Gả Thay - Chương 45: Mì gói

Cập nhật lúc: 2025-10-06 10:53:11
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Duyên : " đáng hổ đến ? cứ tưởng khi say ngoan, chỉ là thích ôm thôi."

 

Bây giờ cô nhớ cảnh tượng đêm đó, cô chỉ ấn tượng về những chuyện khi đắp khăn nóng, còn đoạn thì gần như mất trí nhớ. Cô nhớ chuyện gì xảy xe.

 

Mạc Thiên Dao an ủi cô: "Cũng mà. Trong quán bar trai còn tưởng là một đôi, Hướng Duyệt là "bóng đèn"."

 

Du Duyên chán nản : "Cảm ơn an ủi , nhưng mà nó tác dụng ngược ."

 

Hướng Duyệt tiếc nuối : "Thật đáng tiếc, thấy!"

 

Du Duyên cầm túi xách lên, vỗ nhẹ cánh tay Hướng Duyệt một cái.

 

Mạc Thiên Dao đó tiết lộ: "Đừng tưởng Hướng Duyệt hơn . Cậu suýt nữa thì dìm điện thoại của ly rượu, 'giết c.h.ế.t kẻ ', giọng điệu nghiêm túc kinh khủng. Cô Hướng Duyệt chính là ' hành hiệp trượng nghĩa một', bảo vệ cô Du Duyên đây."

 

Khi câu cuối cùng, giọng điệu của Mạc Thiên Dao đầy vẻ chế giễu. Hướng Duyệt và Du Duyên lập tức "truy sát" cô, nhất định xem bộ dạng say xỉn của cô như thế nào.

 

Cuối cùng, cả ba đều uống một ly, mà ai về nhà nấy.

 

Du Duyên trở về biệt thự Hồ Sơn, ghế dài giày, thả lỏng đầu óc một lúc.

 

Tiểu Văn tới, xổm xuống, : "Thưa bà chủ, để giúp bà giày."

 

Du Duyên giật tỉnh , vội vàng ngăn cản: "Không cần , tự ."

 

Khi giày giao đến, giúp cô cởi và mang thử thì cô cảm giác bài xích lớn đến . bình thường để khác giúp giày, cô cảm thấy thoải mái.

 

Du Duyên Tiểu Văn, thấy cô vẻ căng thẳng, hỏi: "Bà Diệp ?"

 

"Bà Diệp ốm ạ. Tối nay ."

 

Thì . Du Duyên về nhà, thường là bà Diệp ở đây. " xem bà . Có mời bác sĩ đến khám ?"

 

Du Duyên giày xong. Tiểu Văn bưng nước cho cô rửa tay. "Bà đau dày, là bệnh cũ , cần khám bác sĩ, uống t.h.u.ố.c là ạ."

 

"Bà nghỉ ngơi ?"

 

"Khi rời khỏi tòa nhà phụ thì bà vẫn ."

 

Du Duyên lau khô tay, đến tòa nhà phụ thăm bà Diệp.

 

ít khi đến đây. Tiểu Văn cho cô , cô mới bà Diệp sống ở tầng một.

 

Tầng một chỉ một phòng ngủ, chính là phòng của bà Diệp. Tòa nhà yên tĩnh, những giúp việc khác gần như nghỉ ngơi.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

 

Du Duyên thấy ánh sáng lọt từ khe cửa, khẽ gõ cửa hai cái: "Bà Diệp, là Du Duyên."

 

Một lát , bà Diệp mở cửa: "Bà chủ, ốm, bà đừng đến thăm , sẽ lây bệnh cho bà."

 

"Cơ thể yếu như . gọi bác sĩ đến khám cho bà." Du Duyên thấy sắc mặt bà .

 

"Không cần phiền phức như , bà chủ, uống t.h.u.ố.c là ." Bà và Du Duyên đến ghế sofa ở phòng khách .

 

Du Duyên lớn tuổi luôn kiêng kỵ việc khám bệnh. "Người coi ăn uống là quan trọng nhất. Nếu dày bệnh mà nhanh khỏi, thì thiệt thòi lắm, ăn những món ngon." Cô những lời với vẻ mặt tiếc nuối.

 

Bà Diệp nở nụ , từ chối ý của cô: "Bà chủ, bà thật bụng."

 

Gia đình họ Triệu đầu tư lĩnh vực y học nhiều như , đương nhiên là mở bệnh viện tư. Ở Thủ đô một bệnh viện, đường dây nóng chuyên phục vụ Triệu Chú Niên và họ. Du Duyên gọi điện thông báo cho bác sĩ đến.

 

Một bác sĩ và một y tá đến khám cho bà Diệp. Những giúp việc khác trong nhà thấy tiếng động cũng xuống lầu.

 

Ban đầu bà Diệp ợ nóng, ợ chua, nghĩ là khó tiêu, đầy bụng. Bà uống t.h.u.ố.c Bảo Hòa Hoàn. Sau đó bà mới nhận là viêm dày tái phát, uống t.h.u.ố.c dày, nhưng các triệu chứng thuyên giảm mà càng lúc càng khó chịu.

 

Bác sĩ t.h.u.ố.c Bảo Hòa Hoàn là t.h.u.ố.c tính axit, còn t.h.u.ố.c dày bà uống là t.h.u.ố.c tính kiềm. Axit và kiềm trung hòa, ảnh hưởng đến tác dụng của thuốc.

 

Sau một hồi bận rộn, đến nửa đêm.

 

Du Duyên cảm thấy đói bụng, bỗng nhiên ăn mì gói. Con luôn một chút tâm lý nổi loạn, đôi khi còn tự vả mặt . Dạ dày của bà Diệp khỏe, cô tự nhủ bảo vệ dày, giây ăn món mì gói lành mạnh. Lần cuối cùng cô ăn mì gói là chuyện của lâu về .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-45-mi-goi.html.]

Du Duyên : " đáng hổ đến ? cứ tưởng khi say ngoan, chỉ là thích ôm thôi."

 

Bây giờ cô nhớ cảnh tượng đêm đó, cô chỉ ấn tượng về những chuyện khi đắp khăn nóng, còn đoạn thì gần như mất trí nhớ. Cô nhớ chuyện gì xảy xe.

 

Mạc Thiên Dao an ủi cô: "Cũng mà. Trong quán bar trai còn tưởng là một đôi, Hướng Duyệt là "bóng đèn"."

 

Du Duyên chán nản : "Cảm ơn an ủi , nhưng mà nó tác dụng ngược ."

 

Hướng Duyệt tiếc nuối : "Thật đáng tiếc, thấy!"

 

Du Duyên cầm túi xách lên, vỗ nhẹ cánh tay Hướng Duyệt một cái.

 

Mạc Thiên Dao đó tiết lộ: "Đừng tưởng Hướng Duyệt hơn . Cậu suýt nữa thì dìm điện thoại của ly rượu, 'giết c.h.ế.t kẻ ', giọng điệu nghiêm túc kinh khủng. Cô Hướng Duyệt chính là ' hành hiệp trượng nghĩa một', bảo vệ cô Du Duyên đây."

 

Khi câu cuối cùng, giọng điệu của Mạc Thiên Dao đầy vẻ chế giễu. Hướng Duyệt và Du Duyên lập tức "truy sát" cô, nhất định xem bộ dạng say xỉn của cô như thế nào.

 

Cuối cùng, cả ba đều uống một ly, mà ai về nhà nấy.

 

Du Duyên trở về biệt thự Hồ Sơn, ghế dài giày, thả lỏng đầu óc một lúc.

 

Tiểu Văn tới, xổm xuống, : "Thưa bà chủ, để giúp bà giày."

 

Du Duyên giật tỉnh , vội vàng ngăn cản: "Không cần , tự ."

 

Khi giày giao đến, giúp cô cởi và mang thử thì cô cảm giác bài xích lớn đến . bình thường để khác giúp giày, cô cảm thấy thoải mái.

 

Du Duyên Tiểu Văn, thấy cô vẻ căng thẳng, hỏi: "Bà Diệp ?"

 

"Bà Diệp ốm ạ. Tối nay ."

 

Thì . Du Duyên về nhà, thường là bà Diệp ở đây. " xem bà . Có mời bác sĩ đến khám ?"

 

Du Duyên giày xong. Tiểu Văn bưng nước cho cô rửa tay. "Bà đau dày, là bệnh cũ , cần khám bác sĩ, uống t.h.u.ố.c là ạ."

 

"Bà nghỉ ngơi ?"

 

"Khi rời khỏi tòa nhà phụ thì bà vẫn ."

 

Du Duyên lau khô tay, đến tòa nhà phụ thăm bà Diệp.

 

ít khi đến đây. Tiểu Văn cho cô , cô mới bà Diệp sống ở tầng một.

 

Tầng một chỉ một phòng ngủ, chính là phòng của bà Diệp. Tòa nhà yên tĩnh, những giúp việc khác gần như nghỉ ngơi.

 

Du Duyên thấy ánh sáng lọt từ khe cửa, khẽ gõ cửa hai cái: "Bà Diệp, là Du Duyên."

 

Một lát , bà Diệp mở cửa: "Bà chủ, ốm, bà đừng đến thăm , sẽ lây bệnh cho bà."

 

"Cơ thể yếu như . gọi bác sĩ đến khám cho bà." Du Duyên thấy sắc mặt bà .

 

"Không cần phiền phức như , bà chủ, uống t.h.u.ố.c là ." Bà và Du Duyên đến ghế sofa ở phòng khách .

 

Du Duyên lớn tuổi luôn kiêng kỵ việc khám bệnh. "Người coi ăn uống là quan trọng nhất. Nếu dày bệnh mà nhanh khỏi, thì thiệt thòi lắm, ăn những món ngon." Cô những lời với vẻ mặt tiếc nuối.

 

Bà Diệp nở nụ , từ chối ý của cô: "Bà chủ, bà thật bụng."

 

Gia đình họ Triệu đầu tư lĩnh vực y học nhiều như , đương nhiên là mở bệnh viện tư. Ở Thủ đô một bệnh viện, đường dây nóng chuyên phục vụ Triệu Chú Niên và họ. Du Duyên gọi điện thông báo cho bác sĩ đến.

 

Một bác sĩ và một y tá đến khám cho bà Diệp. Những giúp việc khác trong nhà thấy tiếng động cũng xuống lầu.

 

Ban đầu bà Diệp ợ nóng, ợ chua, nghĩ là khó tiêu, đầy bụng. Bà uống t.h.u.ố.c Bảo Hòa Hoàn. Sau đó bà mới nhận là viêm dày tái phát, uống t.h.u.ố.c dày, nhưng các triệu chứng thuyên giảm mà càng lúc càng khó chịu.

 

Bác sĩ t.h.u.ố.c Bảo Hòa Hoàn là t.h.u.ố.c tính axit, còn t.h.u.ố.c dày bà uống là t.h.u.ố.c tính kiềm. Axit và kiềm trung hòa, ảnh hưởng đến tác dụng của thuốc.

 

Sau một hồi bận rộn, đến nửa đêm.

 

Du Duyên cảm thấy đói bụng, bỗng nhiên ăn mì gói. Con luôn một chút tâm lý nổi loạn, đôi khi còn tự vả mặt . Dạ dày của bà Diệp khỏe, cô tự nhủ bảo vệ dày, giây ăn món mì gói lành mạnh. Lần cuối cùng cô ăn mì gói là chuyện của lâu về .

 

 

Loading...