Con Gái Riêng Của Gia Tộc Hào Môn Được Tìm Về Và Sau Đó Gả Thay - Chương 73: Ngầm công kích lẫn nhau
Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:13:22
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Thụ Niên dừng một quầy hàng chuyên bán cá viên chiên.
Ông lão bán cá viên chiên nhận Triệu Thụ Niên: “Cậu Triệu, lâu gặp , tối nay thêm giờ ?”
“Không , vợ ăn khuya, đưa cô đến.” Triệu Thụ Niên nhận lấy cá viên chiên từ ông lão.
Ông lão theo ánh mắt của Triệu Thụ Niên, thấy một cô gái xinh đối diện đường. Cô nhận ông đang , liền mỉm và gật đầu chào hỏi.
Ông lão khen hai cùng xứng đôi, đúng là trai tài gái sắc.
Du Duyên và Triệu Thụ Niên ngoài xe, tựa cửa kính ăn cá viên chiên. Du Duyên : “Anh cái ăn, cái cũng ăn. Em cứ nghĩ sẽ ăn món ăn đường phố như thế chứ.”
Triệu Thụ Niên giải thích: “Hầu hết những món mà ăn đều là những món thử qua và hợp khẩu vị. Chúng là món cần thiết ăn, đương nhiên chúng sẽ trong lựa chọn của .”
Du Duyên xiên một viên cá, thổi vài cho nguội mới ăn. Cô thấy ngon: “Sao quầy cá viên chiên ngon ?”
“Trước đây, chỗ của gần đây. Có thêm giờ đến khuya, đồng nghiệp rủ đến ăn cá viên chiên.”
Triệu Thụ Niên từng việc ở cấp cơ sở trong một công ty con của Triệu Thị một thời gian. Với thái độ học hỏi, khiêm tốn và hòa đồng với đồng nghiệp. Đôi khi tan ăn khuya, họ cũng rủ cùng.
Triệu Thụ Niên lái xe vững, tiếng ồn thỉnh thoảng xuất hiện trong đêm khuya giống như một bài hát ru ngủ, cơn buồn ngủ ập đến. Mí mắt Du Duyên cứ dính , cô vẫn nghỉ ngơi đủ, đó chỉ là đói mà tỉnh dậy, bây giờ bụng đói nữa bắt đầu buồn ngủ.
Khi về đến gara nhà cũ, Triệu Thụ Niên thấy Du Duyên thở đều đều, gọi cô dậy mà bế cô lầu Đông.
Chuẩn thang máy, Triệu Thụ Niên từ từ : “Về đến lầu , bật đèn, em sẽ lộ nhiều sơ hở hơn. Chi bằng bây giờ giả vờ như mới tỉnh ngủ.”
Du Duyên giả vờ ngơ ngác: “Đây là ? Hình như em ngủ quên .”
Triệu Thụ Niên ôm chặt Du Duyên, n.g.ự.c rung lên, nhịn thành tiếng.
Du Duyên bực bội : “Anh chẳng phối hợp gì cả. Vừa vạch trần em, em diễn tiếp nữa. Anh phát hiện từ khi nào?”
“Anh bế em lên phát hiện em tỉnh . Bản tính nhát gan khó đổi, cứ ôm chặt khác, thở cũng rối loạn.”
Du Duyên nũng: “Kể cả khi em phát hiện, vẫn bế em về, buông em xuống.”
“Anh sẽ buông em xuống.”
Ngày hôm , những hôm qua ngầm công kích lẫn tụ tập . Họ uống chiều trong vườn. Ngoài còn thêm hai trẻ là Du Duyên và Triệu Hi Nghiên, và một nữa là chị gái của bà Lợi, Lợi Vận Hòa. Bà sống ở nước ngoài, hiếm khi về.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Quan hệ của họ bình thường nhưng thường xuyên tụ tập, lẽ là vì quá rảnh rỗi, chọc tức để cảm nhận sự đổi của cảm xúc, cuộc sống thêm màu sắc. Ở đây nhiều việc nghiêm túc, những khác đều chỉ danh hão, thỉnh thoảng tham gia các hoạt động xã hội như tuần lễ thời trang, tiệc tối, thường xuyên mua sắm, … để g.i.ế.c thời gian.
Du Duyên cảm thấy mặc dù họ sống đỉnh núi, khu vườn cũng mái che, nhưng trong cái nóng mùa hè tháng 7, uống chiều ngoài trời vẫn nóng một chút. Cô vô thức vén tóc lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-rieng-cua-gia-toc-hao-mon-duoc-tim-ve-va-sau-do-ga-thay/chuong-73-ngam-cong-kich-lan-nhau.html.]
Sau gáy cô vài vết hôn. Nếu vì , cô búi tóc lên cho mát mẻ. Vết hôn xuất hiện ở đó là do tư thế.
Hôm nay bà Lợi đặc biệt chú ý đến Du Duyên. Khi Du Duyên vén tóc lên, bà thấy những dấu vết mờ ảo, mập mờ cổ cô, bà lập tức bưng tách đỏ lên uống để lấy bình tĩnh.
Trong lòng bà nghĩ, trách Du Duyên và Thụ Niên chuyển đến thủ đô sống, ở nhà cũ quá nhiều bất tiện.
Dù là Lương Di Lâm ban đầu Lương Du Duyên hiện tại, bà Lợi đều mắt, thích, nhưng con dâu lý tưởng của bà trong phạm vi cân nhắc ban đầu của Triệu Tín Trí và Triệu Thụ Niên.
Con trai bà để mắt đến Du Duyên, chủ kiến. Thời thế khác xưa, trong nhà còn ai thể chủ nữa, bà Lợi còn cách nào, thích cũng chấp nhận thực tế.
Sau Tết Nguyên đán, bà Lợi tự chuẩn tâm lý lâu để chấp nhận Du Duyên. Mỗi Triệu Thụ Niên về Hồng Kông, bà nghĩ Du Duyên cùng , khi đó bà nên thể hiện thái độ như thế nào?
Bà Lợi Du Duyên thấy những lời bà trong bếp, bà cố tình cho Du Duyên , ban đầu là cô tự khó mà rút lui, để cả hai giữ thể diện. chuyện như ý , khó xử là bà, nhường nhịn cũng là bà.
May mà Du Duyên gần đây mới về. Bà Lợi chuẩn tâm lý sẵn sàng. Bà cảm thấy duy trì sự hòa thuận bề ngoài là .
Bà và con trai ruột duy nhất của cũng quá thiết, huống chi là con dâu quan hệ m.á.u mủ. Bà thể trở thành kiểu chồng coi con dâu như con gái ruột, bà cũng tin bà chồng nào thực sự đến mức đó.
Du Duyên đang ăn món tráng miệng, phát hiện bà Lợi . Cô thấy bà Lợi hôm nay lạ, thỉnh thoảng lén cô. Cô nghĩ là vì chuyện ở phòng sách hôm qua. Không bà Lợi lời họ ?
Lúc , bà Giản với Du Duyên: “Hôm qua Vân Ý đặc biệt hỏi về con, con cứ ở lầu mãi. Mẹ với cô rằng con và Thụ Niên đang tận hưởng gian riêng tư.”
Nghe , trong đầu Du Duyên lập tức hiện hình ảnh cô và Triệu Thụ Niên quấn quýt bên . Cô cảm thấy mặt nóng lên, má vô thức ửng đỏ.
Hôm qua cô xuống lầu một cả ngày, cô và Triệu Thụ Niên ở lầu cả ngày.
Mặc dù bà Chu cãi với Triệu Vân Ý, bà bà Lợi và bà Giản chọc tức nên hôm nay đến, nhưng bà Chu vẫn theo thói quen bênh vực cô . Bà lo lắng họ chuyện sẽ đề cập đến chuyện cãi hôm qua.
lúc bà Chu thấy mặt Du Duyên đỏ, bà nhân cơ hội chuyển chủ đề, trêu chọc: “Sao Du Duyên đỏ mặt , hai đứa kết hôn hơn hai năm mà con vẫn còn e thẹn thế.”
“Cháu chỉ cảm thấy nóng.” Lời giải thích yếu ớt của Du Duyên thể thuyết phục những mặt.
Lợi Vận Hòa hì hì: “Du Duyên mới ngoài hai mươi tuổi, còn trẻ chắc chắn sẽ ngượng ngùng, chuyện bình thường. Giống như chúng đây kinh nghiệm hai ba chục năm, tuổi cũng lớn hơn cô , nên thấy ngại. Dì Chu, dì kinh nghiệm hơn chúng cháu, chắc chắn dì cũng cảm nhận sâu sắc.”
Bà Chu hít một , điều chỉnh biểu cảm: “Chị cũng lý. lẽ cảm nhận sâu hơn chị, nhưng kinh nghiệm của phong phú bằng chị, chúng kẻ tám lạng nửa cân thôi.”
Cuộc hôn nhân của Lợi Vận Hòa suôn sẻ, kết hôn vài , hiện tại sống cuộc sống độc sang chảnh.
“Cảm ơn dì khen cháu như . Ít còn hơn ai đó từng mặc váy cưới nào. Cháu thấy mặc váy cưới , cháu mặc thêm vài nữa cũng vui vẻ.”
Lợi Vận Hòa ăn một miếng đồ tráng miệng, tức giận lời mỉa mai của bà Chu, kết hôn vài là nỗi đau của bà . Bà Chu như đ.ấ.m bông.
Không danh phận, từng cô dâu là nỗi đau của bà Chu, bà thua trận.