5
 xuống lầu,  nhà Tiểu Trương.
 vờ như   chuyện gì,  trò chuyện dăm ba câu chuyện thường ngày với  .
Rồi  mới , hóa  tòa nhà cũ  sắp  phá dỡ .
Thế nên   mới  chuyển , thực    cũng  luyến tiếc.
 vòng vo hỏi  ,  khi  chuyển  thì ở đây  từng sửa sang gì .
Đặc biệt là khu vực công cộng.
Tiểu Trương suy nghĩ một lúc lâu  mới : "Sau khi gia đình  chuyển  thì  một  sửa chữa tường… Thời gian cụ thể thì em cũng  nhớ rõ nữa…"
Đầu óc  như   hình.
Bởi vì lúc đó  chỉ  thể nghĩ đến một chuyện…
Mộng Mộng   nhốt  trong tường.
Tiểu Trương vẫn đang  gì đó nhưng    còn  lọt tai.
 uống xong một cốc ,  đầu hỏi  : "Tiểu Trương,   thể giúp  một việc ?"
Cậu  cau mày, hỏi : "Anh Lưu   là khách sáo ,  chuyện gì cứ  thẳng   ạ."
     tìm thấy Mộng Mộng.
Cho dù là hài cốt,  cũng  tìm thấy con bé.
Chỉ khi tìm thấy con bé,  mới  thể báo cảnh sát một  nữa, mới  thể…
Tìm  kẻ  sát hại con bé năm đó.
  sợ Tiểu Trương sẽ  hiểu.
Vì     đổi cách : "Đi cùng  đập bức tường đó, đừng hỏi tại ."
6
Đó là một tòa nhà cầu thang bộ  cũ,   ban quản lý.
 lúc  cũng  còn hộ dân nào khác nên việc đập tường diễn  cực kỳ thuận lợi.
  việc  khiến  thất vọng.
Dọc theo vân tường  nứt, chúng   đập một lỗ lớn.
Suýt nữa thì đập xuyên qua bức tường.
 bên trong vẫn chỉ  bê tông và gạch,     bất kỳ thứ gì khác.
Đừng  là hài cốt của Mộng Mộng, ngay cả một mảnh quần áo cũng  tìm thấy.
Cuối cùng Tiểu Trương cũng mở miệng hỏi : "Anh Lưu… Rốt cuộc  đang tìm gì ? Chúng   thể tiếp tục đập nữa   ?"
 gật đầu. Hóa ,  vẫn phán đoán sai, Mộng Mộng    ở trong tường. Vậy chiếc kẹp tóc đó là ? Còn câu   nữa, là ảo giác của  ?
Sau khi dọn dẹp xong đồ đạc,  chuẩn  rời khỏi tòa nhà cũ.
Lúc đó  là hoàng hôn,  đường gần như     bộ. Thế nhưng    thấy một ông lão ăn mặc rách rưới, giống như lão già nhặt ve chai.
Tóc ông  rối bời, râu  dài, đến nỗi    rõ mặt ông .
Ông  cứ  chằm chằm  ,   thể nhận    quen ông  , cho đến khi chúng   lướt qua ,   thấy ông  lẩm bẩm một câu: "Mỗi năm đều … Trẻ con mất tích… Mỗi năm đều… Mất tích…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-trong-tuong/chuong-2.html.]
 dừng bước, định hỏi ông lão ông  đang  gì.  ông   nhe răng, lộ  hàm răng vàng ố và  xí,  một cách đáng sợ.
 nhất thời ngây , còn ông  thì  quái dị  nhanh nhẹn chạy .
"Hề hề… Ha ha… Hề hề hề…"
Tốc độ nhanh đến mức   đuổi theo cũng  kịp.
  bóng lưng ông  dần biến mất mà cau mày.
Người  là ai?
Cái gọi là "trẻ con mất tích" mà ông  , liệu  liên quan đến Mộng Mộng ?
7
Tối về đến nhà,  bước  cửa,    thấy tiếng vợ lải nhải: "Anh  chạy   ? Cả ngày hôm nay    thăm Huy Huy ? Cứ chạy  chạy  mãi,  kiếm  đồng nào ?Chữa bệnh tốn bao nhiêu tiền… Anh  xem    đây…"
…
  xuống ghế sofa, chỉ thấy thái dương nhức nhối âm ỉ.
Những lời của lão già nhặt ve chai, càng nghĩ càng thấy  liên quan đến Mộng Mộng.
Nếu      rõ,  lẽ cả đời  cũng  thể  rõ .
 nghĩ một lúc  mở miệng  với vợ: "Căn nhà cũ đó sắp  phá dỡ , hôm nay  về xử lý,  lẽ còn mất vài ngày nữa,  thể sẽ  chia  nhiều tiền."
Mắt vợ  sáng lên ngay lập tức: "Thật ư? Vậy thì  quá… Tốt quá …"
Cuối cùng cô  cũng  lải nhải nữa.
Đêm xuống,  ngủ   yên giấc cho lắm.
Trong mơ màng,  mơ thấy Mộng Mộng, mơ thấy cầu thang dài dằng dặc đó cùng bức tường lở loét đó.
  dọc cầu thang lên , tìm kiếm con gái  tường.
  tường  còn xuất hiện đường nét của con bé nữa.
Ngược , trong vân gỗ của tay vịn  nhô  nửa khuôn mặt .
 giật , lùi  mấy bước, suýt chút nữa thì ngã cầu thang.
Cùng lúc đó, trong cầu thang dài dằng dặc, đồng thời vang lên tiếng móng tay cào xé chói tai…
 bỗng giật  tỉnh giấc.
Khi   hồn ,  phát hiện vợ    giường.
 thức dậy,  thấy ánh sáng ở phía ban công.
Vợ  đang  xổm ở đó, dùng một cái chậu sắt đốt gì đó.
 nhẹ nhàng  tới  mới thấy cô  đang đốt quần áo.
Là những bộ quần áo của Mộng Mộng khi còn sống,   nỡ vứt , vẫn luôn giữ .
   phiền cô , thậm chí cũng  hỏi cô  tại .
Bởi vì   nhớ tới chuyện đó…
Năm đó khi Mộng Mộng một   xuống cầu thang, vợ  đang ở nhà  tầng sáu.
Tim  đập thình thịch.