8
Ngày hôm ,    trở  gần tòa nhà cũ.
   khắp nơi, cuối cùng dừng bước tại một trạm phế liệu.
  ấn tượng với trạm phế liệu ,  tồn tại hơn mười năm .
Bà chủ tên là chị Hồng, nhiều năm  gặp, chị   già .
Rất kỳ lạ là chị   thể nhận  .
"Chẳng  đây là Tiểu Trương ? Sao   về đây? Lâu lắm   gặp nhỉ…"
Thậm chí  thấy , chị  còn  nhiệt tình.
Vừa    tìm lão già nhặt ve chai đó, mà chị  chắc chắn quen thuộc tình hình xung quanh hơn .
Thế nên  cũng tiến tới chào hỏi: "Chị Hồng, là  đây,  ngờ chị còn nhận … Làm ăn phát đạt quá nhỉ."
Chúng  hàn huyên vài câu,  đó  đổi giọng, hỏi thăm chị  về lão già nhặt ve chai kỳ lạ đó.
Chị  lập tức lộ vẻ khó xử, ấp úng một lúc  mới thốt  một câu: "Người đó, đó   lão già nhặt ve chai… Đó là chồng ."
 ngây , vội vàng hỏi chuyện gì  xảy .
Chị Hồng thở dài một tiếng,  mới : "Ông   thần kinh  bình thường, nhiều năm nay , cũng  chịu  khám bác sĩ…"
 đang cân nhắc xem  nên hỏi nguyên nhân và chuyện "trẻ con mất tích" mà chồng chị   là .
Thế nhưng   đột nhiên  thấy…
Trạm thu mua phế liệu của chị Hồng  lớn.
Ngoài sân  để tiếp khách và ngôi nhà nhỏ , phía  còn  một khu vực rộng lớn  rào bằng lưới thép, dùng để chất đống phế liệu.
Bên trong  rộng, một  thứ còn chất đống  cao, che khuất tầm .
Cứ như thể bên trong  thể chứa đựng bất cứ thứ gì, giấu kín bất cứ điều gì, huống chi là trẻ con.
Vì ,   hỏi thêm về chuyện của chồng chị , cũng  hỏi chuyện gì về trẻ con.
9
 chỉ hỏi chị  một câu: "Chị Hồng, chị  thiếu tiền ?"
Chị  ngây .
Biểu cảm  mặt cho    lẽ công việc kinh doanh của chị  cũng  mấy thuận lợi.
Không lâu ,  từ biệt chị ,  trở  hướng tòa nhà cũ.
Từ trạm phế liệu  bộ về tòa nhà cũ, chỉ mất ba phút.
Ba phút, thật sự quá gần.
 loáng thoáng nhớ , năm đó  khi Mộng Mộng mất tích, cảnh sát cũng từng lục soát trạm phế liệu của chị Hồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-trong-tuong/chuong-3.html.]
  thì  từng lục soát.
Bởi vì đó là địa điểm riêng tư, chỉ cảnh sát mới  ,    .
Lúc đó   chọn tin tưởng cảnh sát.
 bây giờ, cộng thêm sự điên loạn của chồng chị Hồng, cộng thêm câu  mà ông   …
   tin nữa.
Khi tiếp tục lang thang,  thấy  con đường phía  tòa nhà cũ   lắp thêm vài camera an ninh.
Những camera  ghi hình 24/7 và yêu cầu tối thiểu  lưu trữ dữ liệu trong một tháng.
Trên đó   hiệu,  đều  ghi .
Sau đó  gửi qua WeChat cho lão Từ,  với ông : "Giúp  xem nội dung của mấy camera giám sát , chủ yếu là xem phía  trạm phế liệu và phía  tòa nhà cũ ."
Một lát , lão Từ cũng trả lời : "Anh vẫn còn quậy phá ?"
  giải thích mà gửi một câu: "Ông nợ ."
Lão Từ là cảnh sát điều tra vụ án của Mộng Mộng năm đó, ông   cam đoan với  rằng ông  sẽ tìm thấy Mộng Mộng.
Ông   đó là chuyện nhỏ, một đứa trẻ năm tuổi lớn như ,   rời khỏi tòa nhà đó,    thể mất tích ?
Vì  ông   lơ là, vì  ông  nợ .
Trước khi ông  gửi tin nhắn cho ,   tiếp tục loanh quanh gần tòa nhà cũ cả một ngày.
Thế nhưng cũng   bất kỳ phát hiện nào, thậm chí cũng  gặp  chồng chị Hồng.
Hoàng hôn  buông xuống.
Cuối cùng lão Từ cũng gửi tin nhắn cho : "Có  đây vợ  ?"
Hình ảnh chậm hơn tin nhắn một chút, khi hình ảnh tải xong,  cũng kinh ngạc.
  thấy vợ    tòa nhà cũ.
Cô  mặc một chiếc váy đỏ rực,  sững sờ  tòa nhà cũ như một bóng ma.
10
 ngây  một lúc lâu.
Mặc dù ảnh chụp từ camera giám sát  rõ nét lắm nhưng  sẽ  nhận nhầm vợ .
Chiếc váy đỏ rực đó,  cũng sẽ  nhận nhầm, nó đang treo trong tủ quần áo nhà  và dấu thời gian là  hơn một giờ đêm ba ngày .
Lúc đó   ngủ .
Tin nhắn của lão Từ cũng tiếp tục gửi tới: "Trạm phế liệu cũng   gì bất thường,  vấn đề chỉ  hình ảnh ,  trong đó là vợ   ?"
 nghĩ một lát,  trả lời mà gọi một cuộc điện thoại.
Lão Từ nhanh chóng bắt máy,   thẳng  vấn đề: " còn cần ông giúp  một việc nữa…"