Sau khi cúp điện thoại,  ngẩn  hồi lâu.
Việc  nhờ lão Từ   liên quan đến vợ .
Mặc dù  cũng cảm thấy cô   vấn đề lớn.
   tự   rõ  chuyện  vì   lập tức trở về nhà.
Chẳng qua, khi  đẩy cửa  nhà và gọi tên vợ…
Bên trong   bất kỳ tiếng đáp  nào.
 bước , phát hiện cả căn nhà đều trống rỗng.
Trong chậu sắt  ban công, vẫn còn sót  dấu vết tro tàn của buổi tối hôm qua.
Vợ   thấy !
 vội vàng gọi  điện thoại di động của cô  nhưng cũng vô dụng, tắt máy .
 gửi tin nhắn cho cô  qua WeChat  gọi điện nhưng vẫn  nhận  bất kỳ hồi âm nào.
Cô    ?
11
 cũng  lục soát kỹ lưỡng cả nhà, phát hiện cô   mang theo bất kỳ hành lý nào.
Tức là cô    dứt khoát hoặc là  vội vàng.
Ngay cả thuốc ở đầu giường, cô  cũng  mang theo.
  đống thuốc đó mà chìm  suy tư.
Lượng thuốc quá nhiều, cô     uống thuốc theo chỉ dẫn của bác sĩ.
  đồng hồ, đành  gọi điện đến trường của Huy Huy.
Bởi vì hôm nay là thứ Sáu.
Theo kế hoạch,   đến trường nội trú đón thằng bé về nhà để cùng  đón cuối tuần.
 việc vợ  đột ngột rời nhà  khiến việc  trở nên bất khả thi.
 nhờ giáo viên chủ nhiệm chuyển máy cho thằng bé, bịa một lý do để con tạm thời ở  trường  cuối tuần.
Huy Huy  ngoan, thằng bé cũng  hỏi nhiều mà trực tiếp đồng ý với .
 nhớ  lời  mê man khi thằng bé còn nhỏ nên vẫn hỏi con một câu: "Huy Huy, con  còn nhớ  đây con từng  câu 'chị gái ở trong tường' ?"
Huy Huy "ừm…" một lát  mới trả lời : "Con nhớ , là   cho con ,   tự con ."
Thì  là .
Vấn đề của vợ  nghiêm trọng hơn  nghĩ  nhiều.
Việc cô  nghĩ Huy Huy mắc bệnh mãn tính  còn là vấn đề lớn nhất nữa .
Bây giờ cô    gì, mới là vấn đề lớn.
 dặn dò kỹ lưỡng về sinh hoạt của Huy Huy,  đó mới cúp điện thoại.
Việc tiếp theo    chính là tìm thấy vợ.
Thế nhưng   mới  khỏi cửa,   thấy…
Trên tấm kính cửa thoát hiểm ở sảnh thang máy, thoáng qua một bóng áo đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-trong-tuong/chuong-4.html.]
 vội vàng lao tới đẩy cửa .
Thế nhưng đèn cảm ứng ở hành lang, chỉ bật sáng  khi  mở cửa.
Đương nhiên trong tầm mắt cũng   bất kỳ ai.
Thế nhưng một luồng khí lạnh lẽo, lặng lẽ thấm sâu  cơ thể .
Toàn   nổi hết da gà trong một lúc lâu.
12
 vẫn  khỏi nhà, nhân lúc đêm tối,  tìm cô  ở  nơi cô   thể đến.
 đừng  là tìm  cô , ngay cả một chút manh mối cũng  .
Trong  bạn bè,   của chúng ,  một ai  thấy cô  cũng  một ai nhắn tin  gọi điện cho cô .
Khi những nơi cô  từng đến dần dần ít ,  bắt đầu hoảng loạn.
Vốn dĩ đây chỉ là một thị trấn nhỏ, mà mấy năm nay cô  hầu như   ngoài.
Cô      nơi nào để  cả.
Cho đến cuối cùng,   tìm khắp những nơi  thể nghĩ đến.
Đêm dần khuya, gió đêm thổi hiu hiu, như báo hiệu một cơn bão lớn sắp đến.
   hoảng loạn.
Báo cảnh sát cũng vô ích,  trưởng thành  đủ 24 tiếng thì họ sẽ  thụ lý.
 cố gắng nghĩ xem cô   thể     chợt nghĩ đến… Tòa nhà cũ đó, nơi chúng  từng sống, nơi Mộng Mộng mất tích.
 vội vã chạy đến đó.
Khi đến  lầu, bầu trời lóe lên những tia điện.
 ngẩng đầu lên,  đúng lúc sấm vang.
Tiếng sấm như tiếng gầm của ai đó, giáng xuống tòa nhà tàn tạ .
 lao lên cầu thang, trở về căn nhà cũ của chúng .
Khoảnh khắc mở cửa,  như  thấy bóng dáng đỏ tươi đó.
 chớp mắt  biến mất.
 lao  bên trong.
 đây  là nơi cuối cùng   thể nghĩ đến , nếu  cô  còn  thể  ?
 lúc  đang mất hết hồn vía thì…Ở cửa, đột nhiên xuất hiện một bóng .
13
“Anh Lưu? Sao   ở đây? Em  thấy tiếng động lạ, còn tưởng   đến ăn trộm…”
 mới nhận ,  đến chính là Tiểu Trương.
Cũng chỉ    vẫn còn ở trong tòa nhà .
“,  đang tìm…”     mà nhất thời cứng họng.
Dường như   cũng nhận  sự khó xử của , vội vàng : “Không    Lưu,  nhà em  chuyện từ từ nhé? Có vấn đề gì   em cũng giúp ?”
  thấy bên ngoài mưa như trút nước, tiếng sấm cũng  ngừng, chỉ đành gật đầu.