Bức tường   đập , sẽ  cái mùi đó.
Mộng Mộng, cuối cùng con cũng  trở về ?
 vẫn  chắc chắn nhưng nước mắt    kìm  mà chảy xuống.
“Tiểu Trương,   trả Mộng Mộng về cho , đúng ?”
Tiểu Trương vẫn  chối cãi: “Không  ,   là em chứ? Rõ ràng là vợ   mà! Chị   bệnh tâm thần mà!”
 lắc đầu, : “Xin  nhé, lúc đó vợ   hề bệnh, bệnh của cô  bắt đầu từ khi mất Mộng Mộng, quả thật cô  bặt vô âm tín nhưng cho dù thế nào,  cũng  từng nghi ngờ cô ,   cô  yêu Mộng Mộng đến nhường nào.  cũng sẽ mãi mãi yêu vợ , cho dù thần trí cô   tỉnh táo…  vẫn mãi mãi tin tưởng cô … Cô   thể nào  thế …”
“Cái vòng bạn bè của , là cố tình đăng cho  xem  ? Là để thăm dò xem chúng    gì … Bởi vì tối hôm ,    thấy vợ  mặc một bộ đỏ rực xuất hiện  tòa nhà … Thế nên  mới sợ hãi, mới tạo  cái vân tường đó, thu hút  đến đây…”
Rõ ràng Tiểu Trương  ngây  .
19
  xong thì thở dài một .
 thật sự  bao giờ nghi ngờ vợ .
Không thể nào là cô , cô  yêu Mộng Mộng.
Thậm chí cô  còn đốt đồ cũ của Mộng Mộng, cũng là sợ  lún sâu  đó  .
Cô    cũng sẽ  thoát  .
Vì cô    thoát   , việc cô  bặt vô âm tín là thật.
Việc   tìm thấy cô  cũng là thật.
  vẫn luôn tin tưởng cô .
Chiếc váy liền đỏ rực đó, là kiểu dáng Mộng Mộng thích nên cô  mới mặc.
Cô   về tòa nhà cũ,  lẽ  cảm nhận  Mộng Mộng vẫn còn ở đây…
Giọng  của Tiểu Trương phía , đột nhiên u ám hẳn: “Vòng bạn bè chắc chắn  thể bại lộ em… Anh Lưu,  phát hiện  thật sự từ khi nào?”
 nghiến răng : “Hôm qua, khi   đập tường, dụng cụ của   đầy đủ .”
Tiểu Trương im lặng.
 , dụng cụ của   đầy đủ là vì     một  chuyện.
Cậu  vốn dĩ  định đập tường vì tòa nhà cũ  sắp  phá dỡ.
Và tất cả những gì   tạo ,  khiến    theo hướng …
Nhân lúc đêm hỗn loạn , chuyển hài cốt của Mộng Mộng, về nhà  để khớp với việc vợ  là hung thủ.
 hỏi  : “Tại ?   chỗ nào đối xử   với … Rốt cuộc là tại ?”
Cậu    lạnh một tiếng: “Không  tại  cả, chỉ là  ưa   , dựa   mà   năng lực   tiền? Lại còn cưới  vợ xinh? Dựa   mà   cả con trai lẫn con gái?”
“Thật  ban đầu em cũng  định g.i.ế.c con bé, chỉ là thấy nó xuống lầu, kéo nó  để hai  lo lắng một chút…”
“Thế nhưng  ngờ, thật  trẻ con… Cũng  thơm,  mềm.”
 những lời đó như lưỡi lê, đ.â.m mạnh  trái tim .
 bước  xiêu vẹo,   nhà vệ sinh.
Quả thật bên trong   đập tan nát.
Trên sàn, còn đặt một cái túi ni lông màu đen.
20
 quỳ xuống đất, ôm lấy cái túi.
Bên trong cứng ngắc, là xương cốt.
  càng dữ dội hơn.
“Mộng Mộng, bố đến … Không  sợ nữa… Bố đến …”
Giọng  của Tiểu Trương, cũng tiếp tục vang lên phía : “Con bé c.h.ế.t  đau đớn gì nhưng  khi c.h.ế.t thì khá thảm.”
“Lúc đó   em đang lắp một cái bồn tắm , em  đè con bé  bồn tắm để  ai phát hiện.”
“Sau  qua cơn sóng gió, mới dùng xi măng trát con bé .”
“Được  chứ  Lưu,  cũng  tìm   con gái  … Chi bằng  cùng con bé, trát  trong tường luôn ?”
“Dù  thì chị Hồng  gánh tội , vợ  cũng mất tích ,   biến mất nữa,  lẽ cũng  thành vấn đề lớn  nhỉ?”
  thấy tiếng gậy sắt chạm  tường.
Tiểu Trương  cảnh giác, khi   chạy theo  lên đây,  mang theo vũ khí .
 ôm chặt cái túi,  dậy.
Khi    ,   đang  ở cửa nhà vệ sinh.
   , hỏi ngược : “Cậu vẫn  hiểu ? Chị Hồng ,    thể?”
Nụ   mặt Tiểu Trương, lập tức biến mất.
“Hơn nữa, cảnh sát điều động một vụ lớn như … Mà chỉ  mỗi lão Từ,  nghĩ đó là thật sự  điều tra ?”
Cậu  bắt đầu  chút hoảng sợ.
“Nếu  giúp  tìm một hung thủ… Cậu sẽ  trả con bé về cho …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-gai-trong-tuong/chuong-7-full.html.]
 ôm chặt Mộng Mộng.
 lúc , trong phòng khách xuất hiện một luồng sáng.
Lão Từ đến , kèm theo đó là giọng  thô ráp của ông : “Quỳ xuống! Giơ tay lên! Đặt hai tay lên đầu!”
Tiểu Trương ngớ .
Cây gậy sắt trong tay, cũng rơi xuống đất.
  chuyện vẫn  kết thúc.
Bởi vì ngay lúc … Từ ban công, đột nhiên xông  một bóng dáng màu đỏ!
21
 trợn mắt há hốc mồm.
Lão Từ cũng trợn mắt há hốc mồm.
Bóng dáng đỏ rực đó, lao thẳng về phía Tiểu Trương.
Tiểu Trương thấy , cũng la hét lên: “A! Cái quái gì thế?”
 nhận  ,   cái quái gì cả, là vợ .
Hóa  cô  cũng   về.
Hơn nữa, cô  còn mang theo một con dao.
Khi cô  lao  Tiểu Trương,  đ.â.m một nhát.
Tiểu Trương  gào lên: "Á á á! Đau quá! Cứu mạng, cứu mạng với!"
Lão Từ  ở cửa vẫn còn sững sờ.
Tiểu Trương bò lết  đất.
Còn vợ  tiếp tục đ.â.m d.a.o  lưng  .
Mỗi nhát đâm, tiếng kêu của Tiểu Trương  càng thêm thảm thiết.
Thậm chí   còn bắt đầu  lóc van xin.
"Cứu ... Cứu mạng với... Làm ơn tha cho ... Cứu ..."
Lão Từ vẫn sững sờ, còn  thì lạnh lùng  tất cả.
Vợ  cũng .
 cô  vẫn  ngừng đ.â.m Tiểu Trương xối xả.
Từ lưng, đến eo và đến đùi.
Cô  cứ thế đâm, cứ thế đâm.
Bên ngoài trời vẫn mưa như trút nước và vẫn còn sấm chớp.
Tiếng của Tiểu Trương dần  tiếng ồn át ...
Hay  đúng hơn,    còn kêu lên  nữa.
Cậu  cũng  bò nổi nữa.
Cậu  cứ thế   đất, vươn tay , như thể vẫn  sống.
    chết.
Vợ  cũng  sụp xuống đất,  òa lên.
Lão Từ   còn sững sờ nữa.
Ông  rút bộ đàm ,  chỉ   vài chữ: "Quá đột ngột... Kết thúc quá nhanh... Mau đến xử lý thi thể..."
 bế Mộng Mộng  ,  đến bên cạnh vợ .
  xuống  ôm lấy cô  và cùng  với cô .
22
Sau đó, chúng  đều  gặp rắc rối gì.
Một , con trai  giật  tỉnh giấc từ cơn ác mộng, miệng lẩm bẩm một câu: "Không bao giờ nữa..." 
Dù   nữa, Tiểu Trương cũng là một kẻ sát nhân.
Cậu  cũng cầm hung khí, định tấn công tất cả    mặt tại hiện trường.
Mặc dù lão Từ cần  tự kiểm điểm vì   kịp thời ngăn cản vợ  phản kháng Tiểu Trương.
 cho dù là phòng vệ quá mức cũng  .
Vợ    giám định tư pháp, xác nhận vẫn là bệnh nhân tâm thần nặng.
Mọi chuyện cứ thế kết thúc.
Sau khi vợ   định hơn, chúng  cùng  an táng Mộng Mộng.
Chúng  vẫn .
Huy Huy cũng , thằng bé cũng nhớ chị gái.
Chúng  chọn một khu mộ  tầm   , để con bê vẫn  thể ngắm  thế giới rộng lớn, cũng  thể tắm  trong ánh nắng, sẽ  bao giờ  giấu trong bóng tối nữa.
Hết