Chương 10
 
Hơi thở Kỳ Nghiễn bỗng gấp gáp.
 
 thở dài một cái, dựa  cách Triêu Tịch mô tả nam chính “yêu mà  ” với nữ chính, thì  cũng phần nào hiểu  tâm lý :
 
“Em  thấy kinh tởm  nhiều lắm chỉ thấy  buồn .”
 
“Kỳ Nghiễn, em cũng  chuyện   với ,  đầu gặp    khi em về nước, em   cảm giác thích hợp về mặt sinh lý với . Ngay hôm đó em   ngủ với , nên mới đồng ý liên hôn, mười tỷ  quan trọng đến thế .”
 
“Thật sự ngủ với  … ừm…  tuyệt, em càng ngày càng thích  hơn, dù    góc tối trong lòng, em vẫn thích.”
 
 mạnh mẽ đỡ cằm  lên:
 
“Giờ tới lượt   cho em , vì  13 tuổi   lộ hình dạng rắn  mặt em?”
 
Yết hầu Kỳ Nghiễn lên xuống vài cái, lồng n.g.ự.c  phập phồng dữ dội.
 
Một lúc lâu ,  mới khó nhọc mở miệng:
 
“Vì từ lúc mười ba tuổi   thích em, thích suốt,  em chấp nhận tất cả  thứ , kể cả phần  xí nhất.”
 
 hỏi:
 
“Vậy   đầu tiên chúng  ngủ cùng , khi em hỏi   thích ai    ?”
 
Kỳ Nghiễn trông  đau khổ  vui sướng:
 
“Anh tưởng em  thích , sợ nếu  , em sẽ thấy ghê tởm .”
 
“Và nếu   thì  sẽ  còn cách nào giả vờ bình thản khi ở cạnh em nữa,  sợ  sẽ  kìm .”
 
“Thật    cố buông bỏ lâu , kiềm chế bản  mấy năm  dám đến gần em...”
 
Tim  như  một vòng siết, mũi cay cay.
 
Chỉ vì một hiểu lầm nhỏ mà  chịu khổ suốt bấy nhiêu năm.
 
Rồi chính điều đó  châm thêm nỗi đau cho …
 
Kỳ Nghiễn bỗng lao    giường, ôm   lòng,   rung nhẹ.
 
Lâu   mới buông một tiếng  nho nhỏ như  trở về thực tại:
 
“Hôm nay   sẵn sàng xuống địa ngục,  mà  đó em  kéo  lên thiên đường.”
 
“Anh còn chẳng hiểu chuyện  xảy  kiểu gì nữa, em giỏi quá.”
 
  sợi xích  tay, bỗng thấy chuyện  cũng  buồn .
 
 còn nhiều điều  rõ,    đối diện :
 
“Được , giờ đến lượt   chuyện về ‘Đại Ma Vương Triêu Tịch’ và thư phòng. Tại   dấu   lâu như ?”
 
Cảm xúc của Kỳ Nghiễn lắng xuống, giọng  trở về cái tông trầm,  lạnh vốn  dễ chịu:
 
“Trước  là vì ông nội. Với tính cách ông , nếu    chịu tiếp quản gia nghiệp mà    văn, chắc chắn sẽ nghĩ đủ cách dập tắt ước mơ của .”
 
“Hoặc là khiến truyện của    chỗ để xuất bản, hoặc là dùng cách nào đó bắt     nữa.”
 
“Cho nên  buộc  tự  cho  mạnh mẽ đủ,  mới dám  thương lượng với ông .”
 
 suy nghĩ một lát thật sự đúng là phong cách của Kỳ lão gia.
 
Kể từ khi ba  Kỳ Nghiễn mất trong tai nạn khi  ba tuổi, ông  dồn tất cả tình yêu và kỳ vọng   cháu trai duy nhất.
 
Ông kiểm soát đến mức  chỉ nghiêm khắc mà còn tỉ mỉ, chặt chẽ trong  khía cạnh.
 
Trước đây Kỳ Nghiễn từng phản kháng kịch liệt, thấy  ăn thua ,  đổi sang cách thông minh hơn để đạt mục tiêu của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-ran-thich-chiem-huu-cua-nu-chinh/chuong-10.html.]
“Em thì ? Tại   cứ bắt em  chờ?”  hỏi tiếp.
 
Kỳ Nghiễn nắm tay , hôn nhẹ lên mu bàn tay:
 
“Vì   đưa cho em một tỷ mà  kèm điều kiện. Anh  em  tự do lựa chọn.”
 
“ những năm qua, dù  kiếm  hơn  tiền đó  nhiều, nhưng các đối tác hợp tác với  đều ở trong nước. Nếu ông nội , chắc chắn ông sẽ dùng ảnh hưởng để ép chúng  kèm theo đủ thứ điều kiện.”
 
“Vì   mới cố gắng chuyển  bộ hợp tác của cuốn sách sang nước M. Như  sẽ   thoát khỏi tầm kiểm soát của ông.”
 
“Anh    sớm vì sợ xảy  sai sót, sợ   mà   , sợ  em thất vọng, sợ em cho rằng   đủ , nên   đợi  thứ chắc chắn .”
 
“Còn Lâm Diệu là họa sĩ minh họa cho . Anh cho cô   thư phòng chỉ để lôi cô  cùng tăng ca vẽ minh họa. Việc  thuốc tránh thai cho em là vì    em vì cảnh ngộ tạm bợ mà  sinh rắn con với ,    ngày nào đó em sẽ tự nguyện đồng ý.”
 
“Vậy còn vết nhăn  váy của cô  là ?”
 
Kỳ Nghiễn giật : “Anh    để ý. Có thể là vì cô  thích  bệt xuống đất mà vẽ chăng?”
 
  ngờ  lý do đơn giản đến , bật  khẽ:
 
“Vậy là   cẩn thận bày một kế hoạch  hảo, thế mà  rơi  tình huống tréo ngoe khiến em hiểu lầm liên tiếp.”
 
Kỳ Nghiễn mím môi: “Vậy em  còn thất vọng về  ?”
 
 liếc : “Anh là Đại Ma Vương Triêu Tịch đó, 24 tuổi   bao thành tựu, kiếm  tiền khủng,    bao  yêu mến  mà  còn tự ti đến thế ?”
 
Anh cúi xuống  : “Bao nhiêu  yêu mến cũng vô nghĩa,  chỉ quan tâm em nghĩ thế nào thôi.”
 
“Tới Đại Ma Vương mà cũng  em  cho khuất phục, em thấy  thật tài giỏi quá .”
 
 trêu chọc ,  chợt nhớ đến tính cách nhân vật trong truyện  , nghiêm túc   đôi mắt đen của :
 
“ em mong     chuyện gì thì hãy bàn với em, đừng tự  xong  mới thông báo. Được chứ?”
 
“...Được.”
 
Ba năm , một ngày nọ.
 
Một tạp chí tài chính bất ngờ tung tin:
 
Lão gia nhà họ Kỳ quyết định dần nghỉ hưu, cháu dâu Tô Thời Tịch sẽ trong ba năm tới tiếp quản  bộ nghiệp vụ tập đoàn Kỳ thị.
 
Dư luận lập tức sôi nổi bàn tán về năng lực của nữ tổng tài đầu tiên trong lịch sử Kỳ thị. Trong đó chuyện  bàn nhiều nhất chính là việc  mất hai năm bố trí, cuối cùng thành công mua  công ty của Tô Văn Lễ với giá rẻ mạt.
 
Chẳng bao lâu, giới giải trí  rộ lên tin đồn:
 
Đại ma vương Triêu Tịch một tác giả thiên tài yêu nữ tổng tài bá đạo.
 
Vô  dân mạng  hóng  phân tích, cãi  om sòm xem Đại Ma Vương và nữ tổng tài rốt cuộc ai ở , ai ở .
 
Còn sự thật thì là…
 
Tắm xong  , Kỳ Nghiễn   sẵn  giường.
 
Gương mặt tuấn tú góc cạnh của  trong hai năm qua  thêm nét chín chắn đàn ông.
 
Vai rộng, eo thon, cơ bắp mảnh dẻ mà  mỹ, đường nhân ngư hai bên lộ xuống  thấp.
 
Chỉ liếc qua thôi    chẳng mặc gì.
 
Tim  ngứa ngáy,  nhào lên kéo chăn  thì đập thẳng  mắt một cái đuôi rắn to lớn, bụng ánh vàng.
 
Vô tình ánh mắt  lia xuống “chỗ nào đó” hai mắt  tối sầm, xoay  bỏ trốn.
 
Kỳ Nghiễn ôm chặt  , giọng trầm thấp dụ dỗ:
 
“Vợ ơi, hôm nay cho  dùng đuôi rắn một  nữa thôi, một  thôi,  ?”
 
“Không! Tuyệt đối ! Em còn  mai  thể xuống giường cơ…”
 
HẾT