Chương 6
 
Khi  về tới biệt thự thì  hơn mười giờ đêm.
 
Vừa bước  cửa, bỗng   lao tới ôm mạnh , ghì  ép sát  bức tường.
 
Nụ hôn dồn dập và bá đạo trút xuống,   buộc  ngửa đầu, gần như nghẹt thở.
 
“Chị  ? Tại    máy?”
 
Giọng Kỳ Nghiễn trầm thấp, u tối, đây là âm điệu   từng  thấy bao giờ.
 
“Đêm qua chẳng  em   ? Em ngủ ở chỗ bạn .”
 
 đẩy  , “tách” một tiếng bật công tắc đèn.
 
Lúc  mới phát hiện trong mắt  là một màu đen sâu  thấy đáy, mà   từng thấy  đây.
 
Quanh tròng mắt còn mơ hồ ánh lên một vòng sáng vàng kim.
 
Cảm giác , như đang  loài động vật m.á.u lạnh mạnh nhất dõi theo,  còn đường thoát.
 
Một luồng lạnh toát bỗng chạy dọc sống lưng .
 
Kỳ Nghiễn dường như cũng nhận   đang khiến  sợ hãi, yết hầu trượt xuống, sắc vàng trong mắt biến mất.
 
Anh bất ngờ dịu giọng:
 
“Chị… em vẫn còn để bụng chuyện của Lâm Diệu ?”
 
“Không.”   dép  trong nhà, bước thẳng lên tầng.
 
“Em, chờ  thêm một chút nữa thôi,  ? Đợi thêm một thời gian nữa,  sẽ cho em  thư phòng. Khi đó em   gì cũng .”
 
Thật lạ, từ   đầu tiên chúng  ở bên , Kỳ Nghiễn  ít khi gọi  là chị nữa.
 
Vậy mà hôm nay  gọi liền hai .
 
Giọng  cũng chẳng còn lạnh lùng như thường ngày, ngược  giống hệt khi còn nhỏ cứ dính lấy , thậm chí còn giống hệt lúc , chỉ dùng một ngón tay từ phía  khẽ móc  tay .
 
Một cơn chua xót  dâng trong tim,  cố kìm nén xuống.
 
Nếu  quyết định , thì  sẽ  để chuyện ngoài ý  kéo theo thêm phiền phức.
 
“Ừ,  đến lúc đó  tính.”  hời hợt đáp.
 
Tắm xong, Kỳ Nghiễn   kìm  mà đè  xuống.
 
Trước ,  thường  nhịn nổi, cứ thích chạm khắp cơ bắp  hảo và đường nhân ngư của .
 
 giờ đây,  chỉ thấy cơ bụng  cứng như thép, cấn  bụng   đến khó chịu, thậm chí buồn nôn.
 
“Kỳ Nghiễn, em mệt ,  .”
 
Động tác của  khựng :
 
“Được.”
 
Anh rời khỏi  ,  lập tức xoay lưng  với .
 
Một phút ,   vòng tay ôm  từ phía .
 
 cố gắng phớt lờ thứ đang cấn  bắp đùi, chỉ là đến nửa đêm,   mơ thấy con rắn hổ mãng bụng vàng quấn lấy .
 
Lần  nó siết chặt hơn bất kỳ  nào  đó, đến mức n.g.ự.c  dâng lên cảm giác nghẹt thở.
 
Sáng hôm  tỉnh dậy, Kỳ Nghiễn   còn trong phòng.
 
 thu dọn sơ vài món đồ, đặt tờ đơn ly hôn lên bàn trang điểm,   xuống lầu.
 
Dì Lưu mỉm  chào  một tiếng:
 
“Cậu chủ nhờ  nhắn với cô,    việc  ngoài  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-ran-thich-chiem-huu-cua-nu-chinh/chuong-6.html.]
 
“Ừ.”  đáp. Lâm Diệu  còn tới biệt thự nữa,  lẽ   ngoài để tìm cô .
 
“Cô định   ?” Dì Lưu  dò hỏi.
 
“Công tác. Kỳ Nghiễn  ,  cần   với  .”
 
 bước  khỏi biệt thự, hít sâu một .
 
Lần đầu tiên  thật lòng trong tình cảm, cứ ngỡ  cuối cùng   một mái nhà.
 
Hóa  tất cả chỉ là một giấc mộng tự  tưởng tượng .
 
   giống .
 
 sẽ  vì  lầm của  khác mà  tổn thương chính .
 
Ba tháng .
 
Đầu thu, thời tiết dễ chịu, công ty   sớm vượt qua thời kì khủng hoảng.
 
Trong tâm trạng phấn chấn,  khoác tay  em trai mới quen, thong thả dạo  đường phố nước M.
 
Đi ngang một hiệu sách,   chắc  tỏ   chiều sâu, liền đề nghị ghé  xem.
 
Trong cửa hàng đang  sự kiện quảng bá, tất cả standee, poster đều rầm rộ giới thiệu cùng một cuốn sách.
 
 lập tức  quyển sách  thu hút.
 
“Chị thích tiểu thuyết khoa học viễn tưởng ?”
 
Cậu em trai ghé sát,  hỏi   tấm poster khổ lớn,  thành tiếng:
 
“Triêu Tịch  trẻ nhất từng đoạt giải Nebula, một nhà văn thiên tài, là tác giả  hầu hết các độc giả  thế giới yêu thích nhất.”
 
“Ừ,   là một trong những tác giả  thích nhất. Năm mười sáu tuổi, cuốn tiểu thuyết đầu tiên đăng  mạng của    nổi đình nổi đám.”
 
Ban đầu   chỉ kinh ngạc  trí tưởng tượng rực rỡ và logic chặt chẽ của Triêu Tịch.
 
Về , khi ngòi bút ngày càng sắc bén,   đưa nhiều yếu tố nhân sinh  trong truyện khoa học viễn tưởng, mở  một nhánh mới,   còn đơn thuần là “sci-fi” nữa.
 
[“Sci-fi” là  tắt tiếng Anh của science fiction nghĩa là khoa học viễn tưởng.]
 
Trẻ tuổi, thực lực tuyệt đối,  tính khai phá, nhân vật nam chính trong truyện của  thường ẩn chứa phần tối trong nội tâm.
 
Cộng thêm việc bản  Triêu Tịch vô cùng thần bí,  mạng hầu như   thông tin thật nào, chỉ  biên tập từng buột miệng tiết lộ: “Người thật siêu  trai, chân dài miên man.”
 
Dựa  tất cả đặc điểm , fan đặt cho  một biệt hiệu: Đại Ma Vương Triêu Tịch.
 
À đúng ,   còn là   đầu bảng xếp hạng thu nhập của các nhà văn   cầu trong nhiều năm liên tiếp,   con  đó còn bỏ xa phần còn .
 
  kể nhiều với  em trai, chỉ chọn lấy một bản đặc biệt của tiểu thuyết mới,   hỏi:
 
“Cậu chọn gì ?”
 
Cậu  hào phóng giơ quyển sách nhiếp ảnh trong tay:
 
“Ban đầu  định lấy 《Trăm Năm Cô Đơn》 để  màu, nhưng   chị thấy con  thật của  hơn. Ngày mưa ở Macondo quá nặng nề,  thích chụp cho chị những bức ảnh xinh  tươi tắn cơ.”
 
 khẽ nhếch môi, cảm thấy khá hài lòng với sự tinh tế  chủ ý trong lời  .
 
Sau bữa tối lãng mạn,  em trai lái xe đưa  về. Trước khi xuống xe,    hỏi:
 
“Chị, chúng  thật sự  thể hôn một cái ?”
 
 do dự chốc lát, cuối cùng chỉ để   hôn lên trán.
 
“Để  , ngoan.”
 
Đã quen  hơn một tháng, đối với  trưởng thành thì một nụ hôn   chuyện gì to tát.
 
Cậu em trai  quả thật ưu tú, cũng hợp với gu của .