Minh hết lời thì tay rút điếu thuốc bật lửa mồi lên hút, khói thuốc bay khắp phòng tựa như mang nỗi buồn chất chứa bấy lâu nay. Đan theo, lòng cô trĩu nặng cô hết , rõ từng lời thổ lộ, cũng chẳng thể nào ngờ đàn ông cô yêu mang nhiều tâm sự đến , nếu như là cô chắc cô ko thể chịu đựng suốt mấy năm nay , thể chắc cũng đau đớn dằn vặt nhiều lắm, nhưng đàn ông họ giỏi hơn phụ nữ thể giấu cảm xúc lòng,đau cách mấy họ cũng thể im lặng vượt qua còn phụ nữ thì ko?.
Đan khẽ bước tới choàng tay ôm lấy Minh ,khói thuốc cay xè bay vô mắt cô càng khó chịu nhưng trong lòng cô coi như trút hết những nghi ngờ phần nào ...Có thể từng ngày qua Minh những hành động Đan hiểu lầm và hận , thể trong mắt cô Minh là một kẻ hèn mọn chỉ theo lời . giờ đây tâm sự cô đoán lẽ Minh sẽ là một , chỉ là do sống tình cảm với tất cả nên tình cảm lợi dụng mà thôi.
Minh cứ thế im mặc kệ Đan ôm ,đàn ông ko dễ nếu đến lúc họ rơi nước mắt lẽ nỗi đau của họ đạt đến đỉnh điểm , cứ thế cả hai im lặng một lúc, gian cũng trở nên trầm tỉnh thì chợt vòng tay qua ôm cô:
-Hôm nay hết với em cảm thấy nhẹ nhõm phần nào , điều nếu như em suy luận thì nghĩ ai là đỗ oan cho Loan. Hay là để tìm thằng Khôi hỏi nó rõ ràng chuyện cũ.
Đan đang tựa đầu vai , cô vui mừng liền lập tức gật đầu và cũng định cho cô cũng dự tính tìm đó. lời thốt thì Đan sực nhớ một chuyện quan trọng hơn. Nên cô liền hỏi
-Mà khoan,chuyện con Linh với là như thế nào, kể em luôn ko?
Minh Đan nhắc đến Linh, lập tức trở nên nghiêm túc vô cùng hỏi
-Em tin ?
Đan sâu mắt chồng gật đầu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-25.html.]
-Lúc thì tin? bây giờ em đang chờ thể trả lời.
Nói câu đó lòng cô cũng dằn xé lắm,đừng nghĩ cô mau giận mau quên ,ko vì mấy lời thế mà cô tin ngay ,chỉ là cô thấy lừa dối , cũng ko thâm độc như chồng và tiếp câu chuyện Minh đang kể cho nên Đan quyết định cho một cơ hội để giải thích với cô cho rõ ràng, chứ Đan giống như chị Đan, cô ôm thù hận gây những chuyện đáng…
Minh hít một thật sâu tiếp tục trả lời những thắc mắc của Đan
-Thời gian Loan , trở nên sa sút và ở bên lúc đó là con linh. Nó chăm sóc từ chút, đó nó thổ lộ với rằng nó thương từ lâu, vì đang suy sụp tình cảm cũng chẳng né tránh nó,mà cũng ko thừa nhận,con Linh thấy im lặng chẳng từ chối thì tưởng cũng ý với nó nên cứ mặc nhiên là đồng ý,trong mấy năm nó lo lắng quan tâm nhiều lắm, từng nghĩ sẽ thương nó nhưng tiếc trái tim ngụi lạnh...Đến lúc gặp em thì mới hiểu tim lạnh, mà là do con Linh hợp với ... thừa nhận đôi khi lo lắng cho nó mặt em, nhưng đó chắc chắn ko là tình yêu mà đó chỉ là một tình thương, sự quan tâm của dành cho em gái… cái ngày nó đánh nhập viện,nó càng quá đáng cứ hối thúc và xúi giục bỏ em , vì lo sợ khi từ chối nó sẽ nghĩ ý đồ để hại em nên chỉ đành chọn cách im lặng,ko ngờ …giờ nó lấy đứa con mà khó ?
-Vậy nếu thì thai là con thật,?cái đồ đáng ghét , mà yêu em hả!!
Đan bực tức chưởi hai tay đánh thùm thụp Minh.Minh né tránh im cho Đan đánh, đến khi cô cảm thấy đủ mới bắt lấy tay cô giữ chặc ôm trọn cô lòng:
-Em nhớ con Linh với con gái viện ko, hôm em ở viện với ,lúc đó một đây ngủ,tự dưng đến khuya tiếng con Linh gỏ cửa, hỏi thì nó ở viện nó ngủ ko dược nên trốn về ngang nên ghé đây luôn, với nó uống nước một lúc thì tự nhiên buồn ngủ....,khi tỉnh dậy thì thấy đang ôm con Linh trần truồng...hôm qua bác sỉ nó thai ko tin, nghĩ nó giở trò,nhưng sáng giờ nhớ thì nghĩ chắc nó thai với đó......
Vừa vài phút còn vui vẻ, giờ xong lòng cô trùng xuống nữa , ai ko đau khi bjết chồng ăn với khác chứ? Đan đẩy Minh đến phía mở cánh cửa sỗ ,một làn gió mát lùa cũng ngăn những giọt nước mắt đang chực trào của cô, cô quá dễ dãi mà tha thứ cho Minh ? con Linh nó thật thâm độc,cô mệt mõi thật sự,mấy chuyện đấu đá giành giật chồng bao giờ Đan nghĩ lúc sảy với nên cô chẳng nữa,cô mệt mõi ,cũng đôi bỏ cuộc mặc kệ ai gì thì cứ ,nhưng khi vẻ mặt con Linh cô ko cam tâm,nếu nó hiền lành,chân thật khi cô còn suy nghĩ,đằng nó dùng thủ đoạn,ăn giựt đầu cổ khác nếu đến với Minh liệu bé Trà nó đối xử ko?
...
Đan cứ đực suy nghĩ mà ko Minh đến tự lúc nào? Anh vòng tay ôm cô từ phía cô giật nhưng cũng yên đó,ngẩm nghĩ đôi khi ko cần gì nhiều chỉ cần im lặng cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn.