- bầu bụng cũng lớn ,từ nay về chị cố mà dậy sớm việc nhà . dưỡng thai để sinh cháu đích tôn cho nhà nữa. À...mà chị cũng đừng hở chút là giận lẫy để cho Minh năn nỉ chị, đàn bà mà ko đẻ Minh cũng sẽ sớm coi chị như đồ bỏ thôi...???
Đan nhíu mày nó cô nhếch môi nhạt, chuyện Minh năn nỉ cô lúc tối nó cũng , thế chẳng cả tối nó rình phòng vợ chồng cô . Con rảnh nhỉ, mới sáng mở mắt là nó kiếm chuyện với cô , cái mặt nó hách dịch mà cô chỉ bước đến giơ tay tát cho nó một cái cho bể cái mặt dễ sợ. mà nghĩ nghĩ cuối cùng Đan cố nhịn, vì Đan nghĩ dù thì nó cũng đang thai, phụ nữ thai nhạy cảm nên coi như cô thấy là . Thế nhưng khi Đan bước và trả lời càng con Linh nó khó chịu hơn.
Nó bật dậy đưa tay kéo Đan . Nó
- gì chị ?
Vốn dĩ gây chuyện, nhưng nó cố tình kiếm chuyện nên Đan cũng đành để tiếp nó. Giật mạnh tay khỏi tay con Linh. Đan thẳng mắt nó cô lạnh giọng buông một câu
-Mày con với ai thì kêu đó mà hầu cô, con rảnh. Còn nữa…
Nói đến đây Đan dừng vài giây khom sát mặt con Linh. Đan nở một nụ bí hiểm cô
-Tao đuổi khỏi nhà thì tao . chuyện để chồng tao nuôi con của khác thì tao chấp nhận đó. Tao ít chắc mày hiểu nhiều đúng ?
Con Linh Đan khuôn mặt nó tái , đôi mắt nó láo liên quanh như sợ ai phát hiện. Một lúc nó lấy bình tĩnh lấp lửng chống chế trả lời Đan
-Chị…chị … con khác là hả, chị đừng vu khống !
Nói đến đây con Linh nó cố nhào đến gần chắc định đánh Đan. Đan hề tỏ sợ hãi chỉ bình thản đưa tay về phía nó ngăn . Cô đanh giọng trả lời
-Tao đó ai nhột thì liền?
-Chị?
-Còn nữa. Đừng tưởng kiếm chuyện với con dễ,tao ko hiền đến mức để mày qua mặt . Mà trong đời tao thấy ai đê tiện như cái thứ của mày,cướp chồng khác còn như tự hào lắm đó? Bày đặc lúc đầu chị chị em em với tao, giả nai chi cho mệt hả. Tao cũng nhắc cho mày nhớ,đang thai thì ráng giữ ,chui đầu vô kiếm chuyện với tao, tao đánh cho lỡ chuyện gì thì đừng mà trách…
Con Linh càng Đan chửi nó càng tức điên lên nên gân giọng mà chửi
-Chị tưởng chị là ai mà ko dám đánh,đừng ỷ bà chủ thương lên mặt, cho chị chị cuối cùng chỉ là đồ thế thôi đừng mơ tưởng nhiều cái nhà . con Linh cái gì nó thì nó ko để ai giành lấy ..?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-31.html.]
Đan nhếch mép mỉa mai đáp
- Ủa giành giành thì mày gì tao?...Thích ăn giật thì đợi đến tháng 7 cúng cô hồn giật bao nhiêu cũng . Chứ cái gì của khác mà tự dưng nhào vô giật với ngày nát đầu nha con. Nhất là chồng tao...Tao bỏ thì đừng ngon con nào lén phén đến. Tao ngu một để mày qua mặt thì tao ngu tiếp hai …
Đan càng chửi con Linh nó càng điên hơn, cứ nghênh cái mặt lên chửi đông đổng thách thức Đan
-Tao thích thì tao giật chồng mày đó mày chó gì tao?
Vừa xong con Linh tiếp tục nhào vô đánh Đan, thì mạnh miệng thôi chứ lúc đánh Đan ko hề kinh nghiệm,mà con Linh nó khoẻ như trâu. Ngược Đan thì từ nhỏ dáng mảnh mai nhỏ nhắn nên bì với sức con Linh . Với con Linh đang mang thai Đan chỉ sợ nếu cô lỡ tay sơ xuất đánh trúng thì chỉ tội đứa nhỏ... nên cuối cùng con Linh nó đánh Đan bầm mặt, cô cũng chỉ lấy tay đỡ thôi,ai ngờ tiếng bước chân từ trong ,nó lật đật té xuống, khuôn miệng về phía cô nhếch môi đắc ý nhanh chóng lậy tức nhăn nhó, hai tay ôm bụng hét lên
-Ui..đau quá,chị Đan định gi.ế.t con em,em ý định sẽ dành Minh với chị chị. Em chỉ xin chị thôi mà, nếu như chị đồng ý cho em sống cùng chị thì chị cứ em sẽ mà, chị ác độc hại con em hả chị. Ôi đau quá ai ko cứu nè...
Minh trong nhà thấy cô đang ,còn con Linh nó ngã sõng soài đất, hai tay ôm bụng lăn qua lăn quằn quại. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy như thấy con Linh như Minh liền vội chạy đến đỡ nó dậy, giọng lo lắng đến Đan cũng chẳng thể nào ngờ..
-Linh ko? đỡ lên xe lên bệnh viện
Con Linh Minh đỡ gương mặt nó lập tức lộ vẻ hả hê đắc ý nhưng vẫn cố giả vờ rên rỉ trông đến tội
-Anh ơi...Em đau lắm, con … Em sợ lắm Anh Minh ơi?
Minh sắc mặt tối khi nó rên rỉ vội vã ẵm nó gọn tay chạy nhanh xe, miệng vẫn ngừng an ủi nó
-Không , yên tâm đưa cô viện
-Anh ơi,em đau bụng quá,chị Đan đẩy em,con ơi...đau quá..cứu con với !!!
-Im lặng,giữ sức , chở ....!
Đan im như tượng, sững sờ ngước mắt về phía đó đến lúc xe khuất bóng mà cô còn ngây ngốc , quan tâm đứa bé cô hiểu,nhưng tại ngọt ngào với nó,từ lúc bước đến lúc cũng chẳng thèm lấy cô một , cần quan tâm là cô mà,cô nó đánh còn tàn tạ hơn nè,vì lo bảo vệ đứa con cho ,mà cô quên rằng con Linh nó cao tay hơn cô tưởng, đánh cô cho xong giả vờ bày trò xíu nhận lòng thương hại của Minh…
Đan mỉa may, tự dưng tim cô như ai bóp nghẹn, hai tay cô phút chốc nắm chặt đến mức những móng tay bấu đến đau thấu thịt… mà ko thương,ko yêu nó con chăng đang giả dối với cô đúng ?…